Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1596: Tâm linh niết bàn



- Lâm Minh, ngươi có ý định luyện chế Tham Lang Thiên Châu sao?

Bên người Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên nhìn qua Lâm Minh mấy ngày nay vẫn cầm ngọc giản, dùng cảm giác tính toán công thức gì đó, mở miệng hỏi.

- Sớm chuẩn bị cũng tốt hơn, tuy Tham Lang Thiên Châu không phải vô thượng thần đan, nhưng mà độ khó khi chế tác không thua gì vô thượng thần đan, tài liệu trân quý thì nhiều loại vô thượng thần đan không cách nào sánh bằng, đây mới là khảo nghiệm trình độ và gia sản của ta.

Lâm Minh nói đến đây cười khổ một tiếng, dùng trình độ của hắn thì khó luyện chế ra rồi.

Vô thượng thần đan đặt ở Thần Vực là đan dược phẩm cấp cao nhất

Mà vô thượng thần đan đa phần là xuất từ tay của Thiên Tôn.

Nhưng mà số lượng Thiên Tôn rất thưa thớt, hơn nữa đa số một bộ phận Thiên Tôn không phải Luyện Đan Sư, thường thường người luyện chế toàn là nửa bước Thiên Tôn cùng Đại Giới Giới Vương.

Cho nên cũng có một bộ phận là vô thượng thần đan là nửa bước Thiên Tôn, là do Đại Giới Giới Vương đỉnh cấp luyện chế.

Luyện chế vô thượng thần đan chẳng những phải có đủ trình độ luyện đan, cũng cần tu vị ủng hộ, nếu như tu vị chưa đủ căn bản không đủ chèo chống cả quá trình luyện đan, chỉ cần nhiệt độ là không đủ.

Dùng thực lực hiện tại của Lâm Minh đương nhiên không thể so với Đại Giới Giới Vương đỉnh phong, luyện chế vô thượng thần đan là không thể nào.

Nhưng mà Lâm Minh có thần văn thuật và Tu La Thiên Đạo phụ tá, có thể luyện chế đan dược đỉnh cấp của Giới Vương bình thường, rồi sau đó dùng thần văn thuật gia trì tăng lên một viên đan dược phẩm cấp Giới Vương, lại tăng lên vô thượng thần đan.

Đây cũng là mục đích Lâm Minh tu tập thần văn thuật, dùng Tu La Thiên Đạo sửa đổi quy tắc đi đường tắt lên.

- Tiếp qua vài chục năm thì trình độ luyện đan của ta mới có thể chính thức phát huy tiêu chuẩn Luyện Dược Sư cấp Giới Vương, tăng lên tới Giới Vương đỉnh phong thì ta có thể khai lò luyện chế Tham Lang Thiên Châu...

Lâm Minh suy tư, thực lực của hắn trước mắt còn chưa đủ.

Trong tính toán của Giới Vương bình thường đã không tệ lắm. Sáu bảy năm đạt tới tiêu chuẩn này, Lâm Minh vẫn còn một ít tin tưởng, hơn nữa luận trình độ thần văn thuật thì thông hiểu Tu La Thiên Đạo như Lâm Minh còn vượt qua cả.

Nhưng mà tài liệu Tham Lang Thiên Châu khiến Lâm Minh đau đầu. Đủ loại tài liệu trân quý Đều có tiền mà không mua được, chính mình nên sưu tầm thế nào?

Lâm Minh lên danh sách tài liệu cần.

Trong đó trân quý nhất có vài loại như Long Tiên Thảo, Thôn Thiên Xà Đảm. Ngọc Long Giác, Viễn Cổ Ngọc Tủy...

Những tài liệu này có không ít có quan hệ tới thần thú.

Chỉ nói Long Tiên Thảo, đây là thần thảo dính nước miếng của chân long.

Tục truyền có chút chân long, thượng cổ cự mãng chờ đợi một cây linh thảo, vẫn dùng nước bọt tẩm bổ nó, chờ đợi vạn năm, mười vạn năm thì linh thảo sinh trưởng thành thục mới ăn tươi, tăng thực lực bản thân lên.

Loại thiên tài địa bảo này không có chỗ nào mà không phải giá trị liên thành, hơn nữa mấu chốt là có tiền mà không mua được, bởi vì những thiên tài địa bảo này sau khi thành thục thường thường đã bị thủ hộ thú ăn mất, còn chờ ngươi đi ngắt?

Về phần Thôn Thiên Xà Đảm chính là túi mật của Thôn Thiên Mãng, tuy là thái cổ cự thú không bằng thần thú, nhưng mà cả Tu La Lộ cũng chỉ sâu trong đại hoang mới có.

Mà hung hiểm trong đại hoang không cần phải nói, ngay cả Thiên Tôn cũng phải cẩn thận.

Mà Ngọc Long Giác chính là hài cốt của thần thú, so với Lâm Minh hấp thu chí tôn long cốt trước kia còn cao cấp hơn nhiều, chỉ là không cần chí tôn long cốt lớn như vậy.

Đủ loại tài liệu đều khiến Lâm Minh đau đầu, nếu như bản thân hắn đi thu thập thì chắc chắn không thu thập đủ, cũng tỷ như Long Tiên Thảo, nó là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể câu.

Lâm Minh muốn có tài liệu này thì phải mua mà thôi.

Mà muốn mua những thứ này không có nhiều tiền là không được rồi, huống chi Lâm Minh hiện tại thân gia không tốt!

Vấn đề này khiến Lâm Minh đau đầu.

Đạo Cung Cửu Tinh chi lộ đúng là cần trả giá lớn, Lâm Minh hiện tại vượt cấp chiến đấu nhìn thì khoa trương, nhưng mà thực lực yêu nghiệt như vậy cần phải dùng thiên tài địa bảo xây thành, Lâm Minh tại Luyện Thể Thuật đi một bước tính một bước, đều phải hao phí tài nguyên hơn võ giả cùng giải gấp mấy chục lần.

Thời gian trôi qua tuế nguyệt không dấu vết.

Trong bất tri bất giác lại mười hai năm trôi qua, đến tận đây Lâm Minh đã ngây ngốc trong tông môn nhỏ không có danh tiếng này hai mươi lăm năm.

Trong hai mươi lăm năm qua Lâm Minh dường như hiểu rõ con đường mình từ võ giả cấp thấp leo lên.

Thời gian hai mươi lăm năm thực lực của Lâm Minh tăng lên không nhiều lắm, nhưng mà tâm cảnh của hắn đã ổn trọng, không còn ngươi lừa ta gạt như lúc trước, sát phạt cũng yếu đi.

Hắn chọn ở trong Thanh Nguyệt Môn tu luyện thần văn thuật, củng cố căn cơ, mà không phải là ở Thần Văn Thành chính là nguyên nhân này, Thanh Nguyệt Môn với Lâm Minh mà nói xem như nhỏ yếu mười phần, ở chỗ này hắn có thể sinh hoạt đơn giản, bất luận đệ tử nội môn nào ngươi lừa ta gạt, tranh đấu gay gắt cũng không có ảnh hưởng tới hắn.

Đối với hắn mà nói đệ tử Thanh Nguyệt Môn cạnh tranh giống như con kiến nhỏ đánh nhau thôi.

Sinh hoạt bình tĩnh suốt hai mươi lăm năm làm cho Lâm Minh dường như trải qua tâm linh niết bàn một lần.

Đây là lúc nên rời đi.

Ỏ trong Thanh Nguyệt Môn này đối với Lâm Minh mà nói cơ hồ như trải qua cả đời, là nơi ngây ngốc lâu nhất, ở chỗ này hắn có thể cái gì đều không muốn đi, một lòng tĩnh tu, cùng Tiểu Ma Tiên sinh hoạt như phàm nhân.

Thời gian dài ngày sau hắn sẽ không được an tĩnh như thế này, cho dù là thí luyện cuối cùng hay kế tiếp Thần Vực đại kiếp nạn, Lâm Minh gặp phải chỉ sợ chính là gió tanh mưa máu.

Mà lúc này cháu gái tông chủ Thanh Nguyệt Môn là thiếu nữ Thiến Xảo tới chỗ Lâm Minh muốn học một chút tri thức thuật chế thuốc.

Thiến Xảo chỉ mới hai mươi hai tuổi, trong thế giới võ giả tuổi này là quá trẻ.

Nàng sinh ra lúc Lâm Minh đến Thanh Nguyệt Môn được ba năm, về sau Lâm Minh thành danh thì Thiến Xảo còn rất nhỏ, khi đó nàng vẫn lấy Lâm Minh làm thần tượng, đến bây giờ nàng đã trổ mã thành thiếu nữ duyên dáng yêu kiều.

Thiến Xảo thiên phú phi thường tốt, linh hồn lực vượt xa võ giả cùng tuổi. Bởi vì điểm này nên nàng đặc biệt yêu thích thuật chế thuốc, nhiều khi tới đây lãnh giáo Lâm Minh, khác với đệ tử nội môn khác, nàng luôn rất yên tĩnh, sợ quấy rầy đến Lâm Minh, dù sao Lâm Minh bình thường mặc kệ với ai cũng lạnh như băng, bộ dáng phi thường không kiên nhẫn.

Thiến Xảo cũng không có phiền nhiễu Lâm Minh, có đôi khi nàng chỉ lẳng lặng nhìn Lâm Minh và tiện tay ghi một ít tâm đắc luyện dược.

Ngẫu nhiên Lâm Minh cũng chỉ điểm nàng vài câu. Mỗi lần như thế Lâm Minh có thể nhìn thấy trong mắt thiếu nữ có vài phần ngưỡng mộ, sùng bái thậm chí là ái mộ.

Hiện tại Lâm Minh đã trải qua rất nhiều. Hắn tự nhiên hiểu ý vị ánh mắt đó là cái gì.

Nhưng mà Thiến Xảo chưa bao giờ biểu đạt với Lâm Minh cái gì. Nàng vẫn phi thường tôn kính Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên.

Vì thế Tiểu Ma Tiên còn trêu chọc qua Lâm Minh, nhưng mà đối với nữ hài Thiến Xảo này Tiểu Ma Tiên cũng phi thường yêu thích.

Trong bất tri bất giác Tiểu Ma Tiên tâm tình biến hóa rất lớn, từ một thiếu nữ tâm tính như trẻ con, đến bây giờ nàng đã trầm ổn và thành thục hơn rất nhiều.

Lâm Minh nhìn thấy Thiến Xảo đang ở trong sảnh yên lặng đọc tâm đắc của mình, chẳng biết tại sao hắn lúc này có rất nhiều cảm thán, nhất thời trong nơi sinh sống hai mươi lăm năm này sinh ra cảm giác ôm ấp tình cảm.

Hoặc là nói Lâm Minh không phải lưu luyến Thanh Nguyệt Môn, mà là lưu luyến sinh hoạt an nhàn hai mươi lăm năm này, đây là cảm thụ hắn chưa từng có.

Ngược dòng tìm hiểu trước kia thì chỉ có thời điểm là trẻ con đã từng có bình tĩnh như vậy.

Nhưng mà cho dù như thế nào, Lâm Minh nhất định không thể dừng ở chỗ này.

Một ngày này Lâm Minh gọi Thiến Xảo tới, hắn chăm chú thật sự dạy bảo nàng về thần văn thuật, vừa dạy là năm sáu canh giờ, thẳng đến trời tối mới chấm dứt.

Lúc gần đi Lâm Minh mang rất nhiều tâm đắc luyện dược còn có một thủ trạc đưa cho Thiến Xảo.

Thiến Xảo ngơ ngác nhìn qua Lâm Minh thật lâu, khuôn mặt hồng hồng, dường như kinh ngạc vì sao Lâm Minh kiên nhẫn với nàng như vậy.

Qua mấy hô hấp nàng mới quay người, cảm thấy mỹ mãn rời đi, lúc nàng đi mái tóc xanh vung vẫy, lọn tóc vuốt lên mông đẹp rất có tiết tấu.

Lâm Minh than nhẹ một tiếng, một đêm này hắn cùng với Tiểu Ma Tiên cùng rời khỏi nơi sinh hoạt hai mươi lăm năm qua...

Thân ảnh của bọn họ lặng lẽ biến mất trong bóng đêm vô tận, không làm kinh động bất luận kẻ nào, ngay cả trận pháp hộ sơn của Thanh Nguyệt Môn đối với hai người mà nói chỉ là không khí mà thôi.

Mà thẳng đến khi Lâm Minh rời đi, Thiến Xảo trở về phòng dò xét thủ trạc mà Lâm Minh lưu lại thì nàng kinh ngạc ngây người.

Thủ trạc này nhìn giống như trang sức, nhưng thật ra là linh khí tu di giới, trong thủ trạc này có hơn một ngàn khỏa trung phẩm đan dược, cùng đại lượng thần văn phù chưa sử dụng.

Những đan dược trung phẩm này đầy đủ cho võ giả Thần Hải Kỳ, Thần Biến kỳ sử dụng! Thậm chí võ giả Thần Quân cảnh cũng rất có giá trị.

Mà những đan dược này Lâm Minh trước kia chưa bao giờ bán ra, bởi vì dựa theo lẽ thường hắn ngụy trang trình độ luyện đan căn bản không có khả năng luyện chế ra đan dược phẩm chất cao như vậy...

Thiến Xảo kinh ngạc nên vội vàng tới chỗ Lâm Minh ở tìm Lâm Minh, nhưng mà người đi nhà trống.

Nhìn thấy luyện đan thất và thần văn thất trống trơn, nàng trong lúc nhất thời cảm thấy nội tâm vắng vẻ, nàng mang tất cả đan dược giao cho gia gia, cũng chính là chưởng môn Thanh Nguyệt Môn.

Cầm hơn một ngàn khỏa trung phẩm đan dược, chưởng môn Thanh Nguyệt Môn cũng ngơ ngác không nói, tâm thần rung động.

- Bọn họ còn có thể trở về không?

Thiến Xảo giống như ý thức được cái gì đó, hỏi một câu.

Chưởng môn Thanh Nguyệt Môn than nhẹ một tiếng, cười khổ nói:

- Bọn họ không phải là người thế giới chúng ta... Đại khái, sẽ không trở về...

...

Một tháng sau, Thần Văn Thành

Một chiếc linh hạm chậm rãi dừng lại, một nam một nữ từ trong linh hạm bay ra ngoài.

Xa cách hai mươi lăm năm, Lâm Minh đi về Thần Văn Thành.

Nhưng mà hôm nay hắn đã không phải hai mươi lăm năm trước có thể so sánh nổi.

Luyện chế Tham Lang Thiên Châu phải bắt đầu từ Thần Văn Thành này.