Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên được thị nữ dẫn dắt đi, đi vào trong khu vực trung tâm.
Mà trên mặt đất được lát bằng thủy tinh trong suốt, loại thủy tinh này không có một tia tạp chất, nếu như tay phải không chạm vào thì căn bản không nhìn ra nó tồn tại.
Đi trên thủy tinh này giống như đang đi trên không trung, cúi đầu xuống có thể nhìn thấy Thần Văn Thành bên dưới.
Trong thành có các kiến trúc nguy nga, bây giờ biến thành đồ chơi nhỏ, mà trên đường phố người đi đường thì nhỏ như con kiến.
Đi vào chỗ này ngược lại người ta có cảm giác như dẫm Thần Văn Thành dưới chân của mình.
- Công tử người xem, phía trước trong gian nhà bằng gỗ chính là nơi đặt linh bảo long tộc khế ước, muốn đi vào bên trong phải tuân thủ quy tắc giao dịch.
Nữ hài phục vụ đưa một cái ngọc giản cho Lâm Minh, ngọc giản có khắc.
- Những điều cần biết trong khu giao dịch.
Lâm Minh quét mắt nhìn qua thì thấy bên trong ngọc giản có mười cái quy tắc, đại khái là mua bán tự nguyện, giao dịch công bằng, một khi giao dịch không được đổi ý, không được ép mua ép bán.
Lâm Minh thu ngọc giản, mỉm cười giao một huy chương một trăm điểm tích lũy cho nữ hài này.
Nhìn thấy như vậy nữ hài rất vui mừng, số tiền boa này còn nhiều hơn tiền lương một năm của nàng.
Nữ hài vui mừng rời đi, mà Lâm Minh thì đi vào căn nhà gỗ kia.
Trong gian phòng gỗ này có đặc long tộc khế ước, chỉ gian phòng phạm vi mười trượng đã đặt mười món đồ.
Trong đó khiến người ta chú ý nhất chính là trung ương nhà gỗ này có một khối ngọc điêu khắc bạch long, điêu khắc này giống bạch long như đúc, giống như nó sống lại vậy.
Trong điêu khắc bạch long này ở đầu rồng ngậm một hộp ngọc, chung quanh hộp ngọc này có trận pháp gia trì, Lâm Minh chỉ quét mắt nhìn qua một vòng, đánh giá đại khái uy lực của nó, mặc dù cường giả Giới Vương cũng đừng mong đánh vỡ nó trong thời gian ngắn.
Nhưng mặc dù cách trận pháp. Lâm Minh vẫn cảm giác được trong hộp ngọc ẩn ẩn phong tỏa lực lượng cường đại, khí huyết bành trướng kinh người.
Nếu như không có đoán sai, trong hộp ngọc này đúng là Ngọc Long Giác luyện chế mà long tộc khế ước!
- Loại bảo bối này chính là Thiên Tôn Linh Bảo a... Tất nhiên giá cả xa xỉ!
Từ thể tích mà nhìn. Hộp ngọc này chỉ có một mét vuông, cũng nói đúng hơn long tộc khế ước này dày ngắn một thước.
Một Ngọc Long Giác có thể dài cả trăm trượng, nhưng mà dùng một ít bí pháp có thể áp súc nó lại.
Ví dụ như lúc trước Lâm Minh dùng Thương Long chi cốt, hắn dùng bí pháp luyện chế thành long cốt xá lợi.
Nhìn thấy Lâm Minh tiến vào, chưởng quầy béo nheo mắt nhìn qua Lâm Minh.
Tuy Lâm Minh tuổi còn trẻ, tu vị cũng không cao, nhưng mà chưởng quầy béo này tuyệt đối không xem nhẹ Lâm Minh, có thể tiến vào trong sảnh khách quý thì kẻ nào cũng không thể coi thường, người trẻ tuổi như thế bởi vì sau lưng có thế lực to lớn.
- Vị công tử này có hứng thú với long tộc khế ước sao?
Chưởng quầy béo đứng lên, trên mặt mỉm cười ấm áp, tu vị của hắn là Thần Quân kỳ, hắn chỉ là người trong coi nhà gỗ, đây là bảo vật của chủ nhân hắn.
- Có thể lấy ra nhìn không?
Lâm Minh cảm giác bị trận pháp ngăn cách ở bên ngoài, căn bản không thấy được tình cảnh trong hộp ngọc.
Chưởng quầy béo lắc đầu nói:
- Thật sự có lỗi, long tộc khế ước bị trận pháp phong cấm, ta không cầm ra được, mặc kệ khách nhân nào đến cũng chỉ có thể nhìn, giao dịch chính thức sẽ bắt đầu ở đấu giá hội, đến lúc đó công tử tự nhiên có thể thấy chân diện mục của nó.
- Ân...
Lâm Minh khẽ gật đầu, bảo vật cấp bậc này bảo trì cảm giác thần bí cũng là đương nhiên.
- Cái long tộc khế ước này phẩm cấp là Thiên Tôn Linh Bảo sao?
- Đúng vậy, đây là chủ nhân nhà ta lấy được trong một bí cảnh, lúc ấy lần đó bí cảnh rất nguy hiểm, Giới Vương tham dự vào có hơn mười người, chủ nhân nhà ta có số mệnh gia thân mới may mắn đắc thủ!
Thời điểm này chưởng quầy béo đã nói lai lịch của nó thật sinh động.
Lâm Minh cũng không phải hoài nghi, một bí cảnh có chứa Thiên Tôn Linh Bảo hấp dẫn hơn mười Giới Vương đi thám hiểm lại bình thường.
Trong lòng của hắn suy tính giá trị của long tộc khế ước này, so về Hỗn Nguyên chi môn, Hỗn Nguyên chung tự nhiên kém hơn, cũng không biết chênh lệch bao nhiêu.
Một tháng sau sẽ đấu giá, tất nhiên sẽ tăng giá thập phần không hợp thói thường!
Lâm Minh càng cảm thấy hai tỷ điểm tích lũy của mình không đủ dùng.
Hắn đành phải trong một tháng ngắn ngủi này lại lấy tới thật nhiều điểm tích lũy, nếu không sẽ thất bại trong đấu giá.
Mà những tài liệu này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.
Bại lúc này thì tiếp theo không biết phải đợi tới khi nào, Lâm Minh không chờ được.
- Các ngươi đập giá khởi điểm có thể lộ ra không?
Lâm Minh hỏi chưởng quầy béo.
- Cái này... Hiện tại còn không có định, nhưng có lẽ tầm năm ức tới một tỷ.
- Ân, biết rõ.
Chưởng quầy béo nói giá cả không có vượt qua dự kiến của Lâm Minh, mà hắn cuối cùng cho rằng giá tăng gấp đôi cũng không lạ.
- Vị khách quan này, long tộc khế ước bây giờ còn không có bán, nhưng mà có nhiều thứ khả năng có tác dụng với khách quan, không bằng xem trước nhé?
Chưởng quầy béo nói xong lấy một số thứ ra.
Đồ vật có thể bày trong sảnh khách quý tự nhiên không là phàm phẩm, Lâm Minh quét mắt nhìn qua một vòng, liền phát hiện vài kiện linh khí giá trị thật lớn và đan dược phẩm cấp cao.
Nhưng mà những vật này, cũng không thể hấp dẫn Lâm Minh, Lâm Minh để ý là vòng cổ.
Lâm Minh nhãn lực phi phàm, hắn nhìn ra trên vòng cổ khắc một tấm thần văn phù.
Lâm Minh kế thừa trí nhớ của đám người Chúc Xuyên, cũng rất hiểu thần văn phù, hắn nhận ra đây là một tấm lục phẩm thần văn phù đỉnh cấp, thậm chí có thể nói là tiếp cận thất phẩm thần văn phù, tên là "Tâm Linh Phù".
Hiểu quả của nó chính là ghi nhớ khí tức linh hồn của một người, đến lúc đó chủ nhân vòng cổ này có thể lợi dụng vòng cổ thư từ qua lại với nhau, chỉ cần ở cùng vị diện, dù là cách xa nhau một triệu tỷ (*10^14) dặm thì dùng "Tâm Linh Phù" khắc trên vòng cổ có thể truyền đạt tin tức qua lại! Điểm này không phải truyền âm phù có thể so sánh.
Mặc dù nói "Tâm Linh Phù" thuộc về lục phẩm thần văn phù đỉnh cấp, nó chỉ có tác dụng thư từ qua lại chỉ hạn chế trong hai người mà thôi, cho nên nó trong lục phẩm thần văn phù đỉnh cấp tác dụng không lớn, hơn nữa nó dùng không ít tài liệu trân quý, thành phẩm đắt đỏ, cho nên không ít Thần Văn Sư không chế tác nó.
Ngẫu nhiên sẽ có Thần Văn Sư tốn hao tinh lực không nhỏ làm một tấm Tâm Linh Phù, hơn phân nửa là cần làm chuyện đặc thù, ví dụ như bảo vệ người trọng yếu, chỉ cần cùng một vị diện. Cho dù ở nơi nào thì cũng có thể tập trung vị trí của đối phương.
Dùng phẩm cấp của Lâm Minh hiện tại còn chưa chính thức bước vào lục phẩm Thần Văn Sư, "Tâm linh phù" hắn làm không được.
Kể cả đám người Chúc Xuyên cũng không biết chế tác "Tâm linh phù".
Vòng cổ này đối với Lâm Minh mà nói có tác dụng phi thường lớn.
Hắn có ý định mua lại, cho Tiểu Ma Tiên mang lên, như vậy hắn có thể tùy thời trò chuyện với Tiểu Ma Tiên. Biết rõ Tiểu Ma Tiên đang ở đâu làm gì, tương lai có tác dụng trọng yếu.
Nếu như Lâm Minh thông qua thí luyện cuối cùng, còn có thể mang pháp tắc Tu La Thiên Đạo mang vào Thần Vực, như vậy vòng cổ này trong Thần Vực cũng có thể sử dụng, đến lúc đó Lâm Minh cũng có thể chú ý tình trạng của Tiểu Ma Tiên tại Ma Thủy Thiên Cung, nếu không Lâm Minh sẽ lo lắng Tiểu Ma Tiên đến Ma Thủy Thiên Cung có bị Ma Thủy Thiên Tôn phát hiện dấu vết để lại và tiếp theo bị giam lỏng.
- Vòng cổ này bán thế nào?
- Khách quan hảo nhãn lực, vòng cổ này gọi là ‘ Thiên Lý Liên Tâm ’, là lễ vật tốt nhất tặng người mình yêu, bất cứ lúc nào cũng có thể tùy thời liên hệ, giá cả ba ngàn vạn.
Chưởng quầy béo nói xong, nịnh nọt nhìn qua Tiểu Ma Tiên.
Tiểu Ma Tiên nhíu mũi, nói ra:
- Quá đắt, ba ngàn vạn mua một vỏng cổ chỉ thư từ qua lại sao?
Nghe Tiểu Ma Tiên nói thế chưởng quầy béo nói:
- Vị cô nương này, chúng ta đưa ra giá chân thật đấy.
Lâm Minh nhớ rõ trước đó xem qua "Những điều cần biết trong giao dịch", trong đó có một cái ghi vật phẩm đều ghi giá thật, thực tế trong sảnh khách quý, mỗi vật phẩm trước khi định giá đều có người của Văn Đan thương hội chuyên môn xác minh giá cả.
Dùng kinh nghiệm của Lâm Minh cũng biết giá tiền chế tác Tâm Linh Phù, tác dụng nó nhỏ nhưng giá thành làm ra rất cao.
Hắn nói ra:
- Ta mua.
Trong khi nói chuyện, Lâm Minh xuất ra một ngọc giản điểm tích lũy, ba ngàn vạn điểm tích lũy cứ thế bay đi.
- Lâm ca ngươi nên dùng cho đấu giá...
Tiểu Ma Tiên vội vàng kéo cánh tay Lâm Minh.
- Đấu giá ít đi ba ngàn vạn cũng không dùng cái gì, vòng cổ này ta mua, về sau khẳng định cần dùng đến.
Lâm Minh nghiêm túc, trực tiếp giao điểm tích lũy.
- Tốt lắm!
Nhìn thấy ba ngàn vạn điểm tích lũy, chưởng quầy béo mặt hớn hở.
Hắn vừa mói đưa tay lấy vòng cổ, còn không có chính thức cầm trong tay, đột nhiên một giọng nói truyền tới từ sau lưng.
- Thiên Lý Liên Tâm? Tên rất hay, chưởng quầy, không vội giao dịch, vòng cổ này ta có hứng thú!
Nghe giọng nói thì nội tâm Lâm Minh khẽ động, hắn quay đầu nhìn sang, sau lưng hắn có bốn năm nam nữ đi tới, mà quần áo trên người bọn họ giống nhau, hiển nhiên xuất từ cùng một thế lực.
Mà bên cạnh những nam nữ này còn có lão giả toàn thân mặc áo choàng đen, làm cho Lâm Minh phi thường lưu ý, từ trên người của lão giả này có khí tức khiến Lâm Minh lưu ý.
Khí tức rét lạnh này Lâm Minh ngay từ đầu tiến tiến vào sảnh giao dịch đã cảm giác được!
- Chính là người này nhìn trộm ta?
Lâm Minh nhướng mày, trong lòng của hắn không có nửa điểm ấn tượng với hắn, hắn lần đầu tiên gặp được người này, vì sao đối phương thăm dò hắn?
Bên trong áo choàng đen chính là Hoắc Dật Lưu, cảm nhận được ánh mắt của Lâm Minh thì hắn tươi cười không hảo ý, bên dưới áo choàng đen chỉ nhìn thấy nụ cười già nua của hắn, nhìn qua thập phần âm trầm.