Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1896: Ma Thần rút đi (1)



Tuy tu vị của hắn bị áp chế, nhưng mà giết chết hắn vẫn khiến Lâm Minh hưng phấn run rẩy.

Hắn quá khát vọng lực lượng!

Đại kiếp nạn sắp tới, Lâm Minh ít nhất phải có được vốn liếng chống lại Thiên Tôn, như vậy mới có thể phát huy tác dụng trong đại kiếp nạn.

Mà mặc dù mục tiêu này đối với Lâm Minh mà nói cũng quá xa xôi.

Lệnh bài càng ngày càng nóng, cơ hồ muốn nóng chảy ra.

Giá trị công huân không ngừng tăng lên thật nhanh.

Lâm Minh nhìn thấy giá trị công huân tăng lên, trong thời gian ngắn tăng lên gấp đôi.

Giết chết một Thiên Tôn, Lâm Minh đạt được con số bằng tổng toàn bộ của mọi người!

Lâm Minh hít nhẹ một hơi, trong mắt có hào quang hưng phấn chớp động.

Lúc này bộ ngực hắn vẫn còn đổ máu, nhưng mà khí huyết không ngừng ngưng tụ, vết thương bị Vạn Quỷ Thiên Tôn xé rách đang khép lại nhanh chóng.

Mọi người nhìn thấy một màn này, không biết nên nói cái gì mới tốt.

Nhân loại này chiến lực kinh người, sức khôi phục sức khỏe quá đáng sợ, quả thực là thần thú hình người, thậm chí còn biên thái hơn thần thú.

Tương lai hắn lớn lên sẽ có bao nhiêu đáng sợ?

Thời điểm này Lâm Minh nuốt một viên đan dược vào, hắn liều mạng bị thương chém giết Vạn Quỷ Thiên Tôn, nhưng chính là tốc chiến tốc thắng, bị một ít tổn thương, đối với hắn mà nói không đáng kể chút nào, bởi vì sức khôi phục của hắn quá đáng sợ.

Ngược lại năng lượng tiêu hao rất nhiều, đối với Lâm Minh mà nói là nguy hiểm nhất.

Hắn không muốn bản thân mình lâm vào hoàn cảnh xấu, dù sao nguyên mộng chiến trường này còn có rất nhiều tồn tại uy hiếp tới hắn.

Giữ lại thực lực, cho dù đánh không lịa vẫn có thể chạy trốn, nếu như thể lực hao hết, bị người đánh chết, đó là làm mai mối cho kẻ khác rồi.

- Thiên Tôn, xác thực cường đại...

Lâm Minh nhớ lại cảnh vừa mới chiến đấu, phương diện pháp tắc đơn thuần kỳ thật hắn kém hơn Vạn Quỷ Thiên Tôn quá xa, hắn dựa vào phương diện khác thủ thắng.

- Nếu ta đối mặt không phải là Vạn Quỷ Thiên Tôn, mà là Thánh Mỹ, dù tu vị áp chế cùng cảnh giới ta cũng không chống lại nổi...

Lâm Minh đưa ra phán đoán lực lượng của bản thân mình, bằng vào chuyện có thể đánh nát trứng Bất Tử Hàn Băng, cũng không thể nói rằng Lâm Minh cùng cảnh giới lại mạnh hơn Thánh Mỹ.

Nếu như luận thực lực, tu vị Thiên Tôn của Vạn Quỷ Thiên Tôn đương nhiên không bằng hạ vị Thiên Tôn như Thánh Mỹ, hơn nữa còn kém hơn không ít.

Lúc ấy tại thí luyện cuối cùng tầng thứ năm, Lâm Minh hoàn thành nhiệm vụ mà Thánh Mỹ không thể hoàn thành, kỳ thật trận chiến ấy tác dụng của Thánh Mỹ còn cao hơn Lâm Minh.

Trận chiến đầu tiên đối mặt bất tử liệt diễm, Thánh Mỹ một người đồng thời hoàn thành hiệu quả phòng ngự và công kích.

Trận chiến kế tiếp đối mặt Bất Tử Hàn Băng, lại là Thánh Mỹ hoàn thành đại bộ phận phòng ngự, Lâm Minh chỉ hoàn thành công kích.

Hơn nữa Lâm Minh lý giải Tu La pháp tắc và có chiêu thức khắc chế, Ám Long thương phụ trợ, Lâm Minh cuối cùng mới đánh nát trứng Bất Tử Hàn Băng Băng.

Nếu như chém giết sinh tử còn phải xem pháp tắc, lực trường, chiêu thức các loại... chỉ cần bằng vào đánh nát trứng Bất Tử Hàn Băng Băng thì không nói rõ cái gì cả.

- Tên sát thần này đang đi về phía chúng ta.

Phát giác được ánh mắt của Lâm Minh, rất nhiều người hãi hùng khiếp vía, bọn họ cảm giác ánh mắt Lâm Minh như lôi đình, làm cho nội tâm bọn họ phát lạnh, kinh hãi không hiểu.

- Hắn động thủ với chúng ta sao?

Có người phát run, đã có ý định bỏ chạy trong đầu.

Kỳ thật bọn họ xem náo nhiệt đã hết, hiện tại có tư cách giết Lâm Minh toàn bộ bị Lâm Minh chém giết, đã không có gì đáng giá xem.

- Chắc có lẽ không, với hắn những người như chúng ta chỉ là con tôm nhỏ, hắn không đặt vài ngàn tới vạn công huân vào trong mắt đâu.

Có người mở miệng tuy đả kích người ta, nhưng là sự thật, mục tiêu của Lâm Minh chính là đám Giới Vương, Đại Giới Giới Vương, thậm chí Thiên Tôn!

Lâm Minh xác thực không có nhìn trúng đám người này, ánh mắt của hắn xuyên thấu qua mọi người, tập trung nhìn vào tinh không mênh mông xa xa.

Trong tinh không xa xa này che dấu một đám hỗn độn, mà ánh mắt Lâm Minh lại xuyên thủng hỗn độn này, dường như thấy rõ hết thảy!

- Đã đến, sao không hiện thân?

Giọng của Lâm Minh lạnh lẽo kiên quyết, hắn phát giác được vào lúc cuối cùng hắn giao thủ với Vạn Quỷ Thiên Tôn thì có một đạo cảm giác tập trung hắn, lại chưa từng ra tay.

Trong nháy mắt nó bộc phát lại che dấu sát cơ, dường như muốn thừa dịp mình đánh chết Vạn Quỷ Thiên Tôn thì ra tay đánh lén, nhưng mà cuối cùng vẫn ẩn nấp lại.

Hiện tại phần cảm giác này ẩn nấp trong hỗn độn, mặc dù Lâm Minh cũng rất khó phát giác.

Lâm Minh trước đó liều mạng bị thương, lại muốn bảo tồn năng lượng bản thân cũng là vì ứng phó kẻ địch này.

Lâm Minh vừa nói ra, toàn trường sợ hãi!

- Cái gì? Có người ẩn nặc chưa từng xuất hiện?

Mọi người kinh hô, nhao nhao nhìn theo ánh mắt của Lâm minh, nhưng mà bọn họ chỉ nhìn thấy hư vô, khí tức hỗn độn như ẩn như hiện, còn có nguyên mộng chiến trường vô tận...

Người có thể tới nguyên mộng chiến trường đều là người nổi bật, bọn họ đương nhiên không có ngu, tổng hợp đủ loại, bọn họ nhanh chóng hiểu được người trong lời của Lâm Minh là ai.

Có thể biến mất trong hư vô, giấu diếm được tất cả mọi người, âm thầm dò xét Lâm Minh, nhưng có đảm lượng này cũng chỉ có một mình Hỗn Độn Ma Thần!

Hỗn Độn Ma Thần, trung vị Thiên Tôn, hắn là đối thủ một mất một còn với Vạn Quỷ Thiên Tôn, hắn lần này tới nguyên mộng chiến trường cũng là nhằm giao thủ với Vạn Quỷ Thiên Tôn, nhưng mà Vạn Quỷ Thiên Tôn lại bị Lâm Minh tiêu diệt!

Trước đó Hỗn Độn Ma Thần có lẽ cũng từng có giao thủ với Vạn Quỷ Thiên Tôn, nhưng mà không hề nghi ngờ, hai người bọn họ không ai làm gì được ai.

Cũng nói đúng là, Hỗn Độn Ma Thần cùng Vạn Quỷ Thiên Tôn tám lạng nửa cân.

Nếu như Lâm Minh ở trạng thái toàn thịnh, Hỗn Độn Ma Thần cũng không phải đối thủ của Lâm Minh.

Mà bây giờ Lâm Minh bị thương, hơn nữa liên tục tiến hành đại chiến, thể lực tiêu hao rất nhiều, dưới loại tình huống này Hỗn Độn Ma Thần có hy vọng đánh chết Lâm Minh!

Thậm chí trong lúc Lâm Minh kịch chiến Vạn Quỷ Thiên Tôn, cơ hội tốt như vậy Hỗn Độn Ma Thần cũng nhịn dục vọng ra tay.

Mọi người tuyệt đối không cho rằng Hỗn Độn Ma Thần khinh thường đánh lén, dù sao giá trị Kỳ Lân thần dược đối với Thiên Tôn mà nói đầy đủ cho bọn họ buông bỏ cái tôn nghiêm này, chuyện này chỉ có thể nói rõ, mặc dù dưới loại tình huống này, Hỗn Độn Ma Thần cũng không có nắm chắc chiến thắng Lâm Minh!

Ít nhất hắn không có nắm chắc lưu Lâm Minh lại.

Bởi vậy hắn mới không có ra tay.

Trong hư không Vạn Quỷ Thiên Tôn trầm mặc, tầng hỗn độn tầng tầng lớp lớp, hư vô mờ mịt, dường như ẩn chứa vô tận thần bí, khiến cho người ta không nhìn thấu.

Lâm Minh cũng không có động, hắn vẫn ngồi xếp bằng trong hư không như trước, vừa luyện hóa đan dược vừa khôi phục thể lực, vừa vận chuyển khí huyết chữa thương.

Huyết nhục trên ngực của hắn không ngừng khép lại, lực lượng của hắn khôi phục từng chút.