Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1966: Cấm địa Thần tộc (2)



Đến cảnh giới Thiên Tôn, vượt cấp chiến đấu đã vô cùng khó khăn, cho dù là Thần tộc, cũng chính là Thánh Chủ, Giới Vương, có thể vượt qua tiểu cảnh giới, đến Thiên Tôn, trừ phi là kinh thế thiên tài, nếu không thực lực so với chủng tộc khác cũng không sai biệt lắm, hạ vị Thiên Tôn chính là Hạ vị Thiên tôn, không cách nào vượt qua.

Lâm Minh nhìn về phía trưởng lão nói chuyện kia, nghe lời của đối phương, trong lòng Lâm Minh có chút kinh ngạc, hỏi lại:

- Có thể nói cho ta biết hay không, sợi dây chuyền này rốt cuộc có tác dụng gì?

Trưởng lão kia quay đầu lại, nhìn Đại trưởng lão một cái, hiển nhiên là đang trưng cầu ý kiến.

Sau khi nhìn thấy Đại trưởng lão gật đầu, lão chậm rãi nói:

- Sợi dây chuyền này, bản thân nó là Linh bảo cấp Chân Thần, nhưng hạch tâm của nó là Thiên thần chi thạch khảm ở phía trong đó, đáng tiếc dây chuyền này từng bị tổn hại, khiến cho Thiên thần chi thạch băng liệt ở trong dây chuyền, ngươi chỉ có dây chuyền lại không có Thiên thần chi thạch, không có chỗ để dùng, mà Thiên thần chi thạch này bây giờ đang ở trong tay tộc ta.

Lời của Đại trưởng lão khiến cho trong lòng Lâm Minh vừa động, hắn nhìn dây chuyền ở trong tay.

Ở chỗ cuối cùng của dây chuyền có một khối kim loại lớn cỡ bàn tay, dày một tấc, trung ương của khối kim loại có một cái lỗ, vốn là thời điểm Lâm Minh ở trong cổ mộ nhận được nó liền suy đoán qua, trong cái lỗ này có thể bao bọc thứ gì đó, hiện tại quả nhiên là thế.

Đại trưởng lão nói:

- Đem thiên thần chi thạch đặt ở trong dây chuyền liền có thể chữa trị, có thể phục hồi dây chuyền này lại như cũ, tên của nó vốn là Hạo Kiếp chi liên, nói riêng về uy lực, bản thân Hạo Kiếp chi liên chỉ là linh bảo Chân Thần kỳ thật còn không coi vào đâu, nó không cách nào vãn hồi được đại chiến của hai đại chủng tộc, nhưng mà ý nghĩa của Hạo Kiếp chi liên này không nằm ở linh bảo, nó nhưng thật ra là chìa khóa mở ra cấm địa của tộc ta...

- Cấm đại?

Trong lòng Lâm Minh cả kinh:

- Cấm địa gì?

- Là trăm ngàn năm trước.... Cấm địa do tổ tiên Tu La thiên thần tộc ta lưu lại, trong đó có di vật cùng bộ phận truyền thừa của Tu La thiên thần. Tu La thiên thần từng lưu lại tổ huấn, dựa theo tổ huấn, Hạo Kiếp chi liên chỉ có ở lúc mỗi khi xuất hiện hạo kiếp mới có thể sử dụng nó mở ra cấm địa...

Lời của trưởng lão này đều là bí ẩn của Thái cổ Thần tộc, rất nhiều Thần tộc nhân đều không biết.

Ở trong thời gian dài dòng trăm tỉ năm này, Thái cổ Thần tộc không chỉ một lần kinh qua hạo kiếp, cấm địa cũng từng mở ra, nhưng mà tựa hồ mỗi lần cấm địa mở ra thì tình hình lại hoàn toàn bất đồng, bọn họ không biết ở trong cấm địa có cái gì.

- Tu La thiên thần?

Trong lòng Lâm Minh cả kinh:

- Nhưng là Tu La Lộ chủ nhân?

- Đúng vậy!

Câu trả lời của Đại trưởng lão để cho trong đầu Lâm Minh lướt qua một đạo thiểm điện, tim của hắn trong nháy mắt bị cái gì xúc động, cuồng loạn đập thình thịch.

Loại cảm giác này là...

Con ngươi của Lâm Minh hơi co lại, di vật của Tu La Lộ chủ nhân, có lẽ...

Chẳng biết tại sao hắn có một loại dự cảm mãnh liệt, khối đế ngọc thứ ba có lẽ là ở trong cái gọi là cấm địa Thần tộc này!

Tu La Lộ chủ nhân lưu lại ba khối đế ngọc, chia ra đại biểu cho Tinh, Khí, Thần, tập hợp đủ bọn chúng là có thể mở ra một tầng thí luyện Tu La Lộ cuối cùng!

Mà phương thức nhận được ba khối đế ngọc kỳ thật chỉ nhìn một chữ "Duyên".

Ban đầu Tu La Lộ chủ nhân ở lối vào khảo nghiệm cuối cùng của tầng thứ bảy đã lư lại văn tự:

- Tam thập tam thiên, Tu La truyền thừa, truyền tuyệt thế nhân kiệt, truyền đại khí vận giả, truyền người hữu duyên!

- Trong một chữ duyên, huyễn hoặc khó hiểu, nếu có duyên, ngay cả cách vô số vũ trụ cũng có thể được ta truyền thừa, nếu như vô duyên, ngay cả ngươi thiên phú tuyệt luân cũng không thể vào được cửa.

- Ta lưu lại ba khối duyên chi đế ngọc "Tinh Khí Thần", đế ngọc có linh, đợi lúc duyên phận đầy đủ thì nó sẽ rơi vào tay ngươi, nếu như duyên phận không đủ, đau khổ tìm kiếm cũng không được, mang theo ba miếng duyên chi đế ngọc đến chỗ này, lại mở ra cửa của tầng thứ bảy.

Duyên chi đế ngọc, một khi đã gọi là "Duyên, nói như vậy muốn lấy được nó dĩ nhiên là nhìn duyên phận.

Trong đế ngọc ẩn chứa quy tắc kỳ dị, nếu là người có duyên, mặc dù chính mình không đi tìm đế ngọc cũng có thể mạc danh kỳ diệu đe đế ngọc tập hợp đủ!

Hiện tại trong lòng Lâm Minh có một loại dự cảm kỳ dị này, chỉ sợ cũng là trong một chữ "Duyên" tác dụng vào trong đó!

Thậm chí có thể Tu La Lộ chủ nhân năm đó đã nhìn ra thiên cơ, hắn bằng vào điểm này thôi diễn vận mệnh của mình, còn có vận mệnh của người truyền thừa, cuối cùng lưu lại ba miếng đế ngọc này cũng là tính toán tốt.

- Khối đế ngọc thứ ba thật ở trong cấm địa Thần tộc sao?

Lâm Minh cảm giác trái tim cuồng loạn, hắn nắm chặt quyền đầu, vẫn như cũ là khó có thể bình phục tâm tình, vô luận như thế nào hắn đều phải đi Thần tộc cấm địa một chuyến!

Nếu như có thể tập hợp đủ Tu La thiên thư, như vậy thực lực của Lâm Minh có thể đột nhiên tăng mạnh!

- Hiện tại có thể đem dây chuyền trả lại cho tộc ta đi!

Đại trưởng lão nhìn Lâm Minh, đưa tay ra, nên nói thì lão đã nói, thậm chí chuyện bí mật liên quan đến Thần tộc, lão cũng giải thích một chút.

Cái này tự nhiên là bởi vì Lâm Minh đối với Thần tộc bọn họ coi như có thiện ý, hơn nữa có nguyên nhân cứu một cái thôn trang Thần tộc.

Nhưng mà hiện tại, lão đối với Lâm Minh đã là tận tình tận nghĩa rồi!

Nếu như Lâm Minh còn là không biết điều, lão sẽ không chút lựa chọn mà xuất thủ với Lâm Minh!

Lâm Minh nhìn Đại trưởng lão, nắm chặt dây chuyền trong tay, gằn từng chữ nói:

- Có thể trả lại dây chuyền cho các ngươi, nhưng ta có một điề kiện, ta cũng muốn đi vào trong cấm địa!

- Cái gì? Ngươi muốn đi vào cấm địa tộc ta?

Nghe được lời nói của Lâm Minh, sắc mặt của Đại trưởng lão trầm xuống.

Một khi đã có thể được gọi là cấm địa, tự nhiên là địa phương cực kỳ trọng yếu của Thần tọc, há có thể cho một Nhân tộc tùy ý tiến vào?

Huống chi lần này tiến vào cấm địa cũng không phải là thí luyện cho người trẻ tuổi, mà là liên quan đến chủng tộc tồn vong.

- Danh sách cấm địa có hạn, liên quan đến tồn vong của tộc ta, có thể đi vào trong đó căn bản là nhân vật cấp Thiên Tôn của tộc ta, là cường giả của thế hệ trước, tiến vào trong đó tìm kiếm chuyển cơ để phục hưng chủng tộc, mà không phải là để cho thế hệ trẻ tuổi lịch luyện trưởng thành, thậm chí còn có thể có Thiên Tôn của Thiên tộc cũng muốn gia nhập vào, căn bản không có vj trí co ngươi!

Đại trưởng lão không muốn lãng phí danh ngạch quý giá, ý cự tuyệt đã rất rõ ràng rồi.

Song Lâm Minh lại nghe ra chỗ sơ hở ở trong lời nói của lão:

- Có thể đi vào cấm địa "căn bản" là nhân vật cấp Thiên Tôn của tộc ngươi?