Đừng nói là Thác Bạt Khuê, coi như là lão Thần Hoàng của Thần tộc cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Lão Thần Hoàng đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, ánh mắt của lão gần như có một loại năng lực tiên đoán, trực giác của lão cảm thấy Lâm Minh bất phàm.
Song lão lại có trực giác đi nữa cũng vạn vạn không ngờ được Lâm Minh có thể cải tiến Thần minh pháp chỉ.
Quang mang càng ngày càng mạnh, Lâm Minh hoàn toàn bị bao phủ vào trong đó, Tu La pháp tắc phù văn thần bí bay múa, hai tay của Lâm Minh hoạt động ở trên bầu trời, tốc độ càng lúc càng nhanh!
Mà ở trước mắt bao người, Thần minh pháp chỉ ở dưới tay Lâm Minh có năng lượng ba động cũng càng ngày càng mạnh!
Mắt thấy năng lượng mà nó ẩn chứa đã tiếp cận với ba tấm Thần minh pháp chỉ mà Thác Bạt Khuê lấy ra rồi!
Lúc này chư cường giả của Thiên tộc đều là đứng ngồi không yên!
Đối với Thái Cổ di tộc mà nói, Thần minh pháp chỉ vô cùng trân quý, dùng một tấm là ít một tấm, thế nhưng lại bị một tiểu bối Thánh Chủ cải tạo?
Pháp chỉ của thượng vị Chân Thần được Thiên tộc xem thành bảo bối cất giữ, căn bản không muốn sử dụng, hiện tại Lâm Minh tùy tiện làm loạn một lần, Thần minh pháp chỉ bình thường cũng có năng lượng ba động không sai biệt lắm với pháp chỉ của thượng vị Chân Thần, như vậy bảo vệ cùng cung phụng lúc trước của bọn họ đối với thượng vị Chân Thần pháp chỉ này không phải là một trò cười sao?
CÓ thể bị một tiểu bối sáng tạo cùng cải tiến, Thần minh pháp chỉ này cũng quá không đáng giá!
- Chiến Hoàng bệ hạ, nếu như tiểu tử nhân loại kia hoàn thành cải tạo, đem Thần minh pháp chỉ bình thường cải tạo lại cường đại giống như Thần minh pháp chỉ đỉnh phong, như vậy Thái cổ Thần tộc liền căn bản không cần chúng ta đi mở ra cấm địa.
Ngay vào lúc này, một trưởng lão của Thiên tộc đột nhiên nói.
Thác Bạt Khuê nghe xong, vẻ mặt nhất thời hết sức đặc sắc.
Thái cổ Thần tộc cần đến Thiên tộc, cùng Thiên tộc liên hiệp chính là bởi vì bọn hắn có Thần minh pháp chỉ mạnh nhất do Tu La Lộ chủ nhân lưu lại, giữa thượng vị Chân Thần pháp chỉ so với pháp chỉ do Chân Thần bình thường lưu lại có cách biệt.
Điều này là sự thật bởi vì thượng vị Chân Thần quá ít, quá khứ Thái cổ Thần tộc cũng có thượng vị Chân Thần, nhưng mà bởi vì có chút nguyên nhân mà đã dùng hết rồi.
Hiện tại có Lâm Minh, cái cách biệt này liền không còn tồn tại nữa.
Nhóm Thiên Tôn đỉnh phong của Thái cổ Thần tộc hoàn toàn có thể tự mình chữa trị Hạo Kiếp chi liên này!
- Tại sao có thể như vậy, ta không thể hiểu được...
Đầu của Thác Bạt Khuê cảm giác hoàn toàn rối loạn, hắn không biết Lâm Minh làm sao làm được, nhưng mà đây đã là sự thật rồi.
Hắn vốn là còn muốn hướng Thần tộc lại vơ vét ra một cái danh ngạch, kết quả hiện tại Thần tộc căn bản không cần bọn họ, bọn họ rất có thể là một cái danh ngạch cũng không có!
Gà mất trứng vỡ!
Trong lòng Thác Bạt Khuê hết sức uất ức, hắn đối với cái cơ duyên này đỏ mắt không thôi, mà Vô Yên lại càng cần cơ hội lần này!
Vô Yên coi như là hi vọng chấn hưng của Thiên tộc ngày sau.
- Tiểu tử này có bí mật!
Thác Bạt Khuê nắm chặt quyền đầu, giọng căm hận nói, đánh chết hắn cũng không tin ngộ tính của Lâm Minh đã cường đại đến nỗi có thể để cho hắn ở trong vòng một canh giờ ngắn ngủi phá giải Thần minh pháp chỉ mà Chân Thần cũng không thể phá giải được, như vậy mà nói, những tuyệt thế thần hoàng của Thái cổ chư hoàng trong lịch sử kia đã thành trò cười rồi!
Nhưng mà có bí mật thì nt, hiện tại mắt thấy lão Thần Hoàng ủng hộ Lâm Minh, Lâm Minh sợ là muốn trở thành bảo bối của Thái cổ Thần tộc rồi.
Đem Thần minh pháp chỉ bình thường cải tạo thành Thần minh pháp chỉ đỉnh cấp, cái này còn là được rồi!
Tất cả người của Thái cổ Thần tộc đều sợ là muốn quỳ bái đối với tiểu tử này rồi.
Lúc này bất kể trong lòng mọi người ôm cái ý nghĩ gì, Lâm Minh lại thủy chung chưa từng để ý tới, tinh thần của hắn khẩn trương cao độ, cái trán đã tràn đầy mồ hôi.
Hắn cảm giác mình vẫn là đánh giá thấp độ đáng sợ của thần văn phù cấp Chân Thần.
Cho dù hắn có thể hiểu được pháp tắc, nhưng mà lực lượng vốn có của hắn không đủ, muốn hoàn thành công việc chữa trị những thần văn phù bị năm tháng ăn mòn này là hết sức khó khăn.
Huống chi tình huống thân thể hiện tại của hắn cũng không tốt!
Thân thể khẽ động, bởi vì lực lượng khô kiệt, ngón tay của Lâm Minh run lên, suýt nữa để cho một cái phù văn tan vỡ.
Một khi cái phù văn này tan vỡ, như vậy mặc dù bản thân Thần minh pháp chỉ sẽ không có vấn đề gì, nhưng mà công việc chữa trị mới vừa rồi của Lâm Minh lại bị hủy hơn phân nửa rồi!
Lâm Minh sợ hãi một tràng, mà cảnh tượng này nhìn ở trong mắt lão Thần Hoàng, lão rõ ràng có thể nhìn thấy Lâm Minh trong quang mang chói mắt, khí tức trong cơ thể vốn có đã suy yếu rất nhiều.
Đúng rồi... Lúc trước Lâm Minh bị thương, hơn nữa còn chưa khỏi hẳn.
Rất nhiều người đều đã nghĩ đến thời điểm Lâm Minh đi tới bàn, khí huyết phù phiếm, kinh mạch nội tạng bên trong thân thể đều có chút tổn hại!
Hắn đây là bị Hỗn Nguyên thiên tôn đả thương.
Trọng thương đến từ chính Thiên Tôn đỉnh phong, chỉ sợ Lâm Minh sớm có chuẩn bị, hóa giải hơn chín phần rưỡi cũng không phải là chuyện đùa.
- Tiểu tử này, bị thương còn có thể cải tiến chữa trị Thần minh pháp chỉ? Đây...
Mạc Lăng thiên tử đã không còn gì để nói rồi, Lâm Minh đã đả kích đến nửa điểm tự tin hắn cũng không có nữa, chênh lệch quá lớn!
Lúc này lão Thần Hoàng đột nhiên mở ra tay áo bào, trên người phảng phất có một vầng mặt trời bộc phát, lực lượng cuồn cuộn không ngừng hướng lão Thần Hoàng hội tụ mà tới, rồi sau đó chuyển hóa thành thần quang nhu hòa đánh vào trong cơ thể Lâm Minh.
Những thần quang nhu hòa này cuối cùng dần dần nhập vào trong thân thể của Lâm Minh.
Lực lượng của cường giả Thiên Tôn bình thường đều cường đại mà kiệt ngạo, tùy iện đánh vào trong cơ thể một tiểu bối căn bản là khống chế không được, nhưng mà lực lượng lão Thần Hoàng đánh ra lại nhu hòa đến cực hạn, có thể hoàn toàn tuân theo ý nguyện của Lâm Minh, tùy ý sử dụng.
Trong lúc nhất thời Lâm Minh cảm giác thân thể của mình giống như ruộng lúa khô khốc được tưới đầy, lực lượng trong nháy mắt sung túc hẳn lên.
Có pháp tắc của hắn chỉ đường, hơn nữa có lực lượng của lão Thần Hoàng duy trì, quá trì chữa trị Thần minh pháp chỉ thuận lợi vô cùng.
Sau khi lại qua một canh giờ, công việc chữa trị của Lâm Minh đã tới lúc sắp kết thúc.
Một sát na này chỉ thấy Tu La phù văn trong hư không vô tận toàn bộ tụ lại mà đến, tạo thành một cái hắc tử sắc tuyền qua, cuối cùng hoàn toàn thu nạp vào trong Thần minh pháp chỉ.
Trong lúc nhất thời thần quang ngất trời, phù văn trên cả tấm Thần minh pháp chỉ theo thứ tự lóe sáng, tạo thành cộng minh lẫn nhau.
Loại tình cảnh này làm cho người ta cảm giác giống như là tấm Thần minh pháp chỉ kia đã sống lại!