Thánh tộc Thiên Tôn ở đây chỉ cảm thấy trong nháy mắt, ngũ giác của bọn hắn gần như bị tước đoạt.
Bọn hắn tâm thần đại chấn, như phản xạ có điều kiện chợt lui ra sau một chút!
- Không xong!
Có người đã ý thức được một pháo này không hề tầm thường!
Thánh tộc Thiên Tôn ở đây đều là nhân kiệt, tuy rằng cảm giác bị tước đoạt, nhưng bọn hắn đều có thủ đoạn của mình, có thể từ bên trong năng lượng thủy triều đang tàn sát bừa bãi kia cảm nhận được khí tức nguy hiểm.
Song tích tắc khi cảm giác của bọn hắn chạm đến cột sáng do Tu La Cổ Thần Pháo phát ra, bọn hắn toàn bộ đều kinh hãi không hiểu.
- Cái gì!?
Bọn hắn mắt thấy cột sáng kia phân liệt trong hư không, chia ra làm ba, ba phân thành chín, rồi sau đó pháo quang thay đổi quỹ tích, phân biệt hướng về chín phương hướng, giống như là thần linh chi tiễn bắn thẳng đến!
Mà ở chín phương hướng này phân biệt có một tên Thiên Tôn bị thần quang tập trung lấy!
Trong nháy mắt, vô luận bọn hắn thi triển ảo thuật gì, hoặc là phân thân chi pháp, hoặc là bóp méo hư không gì đó, toàn bộ đều bị Tu La Thiên Đạo pháp tắc chấn vỡ, không có chỗ nào có thể ẩn nấp cả.
Cho dù là những Thánh tộc Thiên Tôn không bị đánh chính diện cũng cảm giác được mi tâm như có lệ mang xẹt qua, loại cảm giác này giống như bị người dùng mũi kiếm rét lạnh chủ vào mi tâm vậy, phảng phất như sau một khắcsẽ phải chết đi.
- Ah!
Có Thiên Tôn kêu thảm thiết, tốc độ của thần mang quá nhanh! Bọn hắn trước kia có thể tránh đi, không phải vì tốc độ của bọn hắn nhanh hơn Tu La Cổ Thần Pháo, mà là vì đã sớm tính toán được quỹ tích, nhưng bây giờ, bọn hắn bị thần mang chính diện trùng kích, vậy thì hoàn toàn không giống với lúc trước rồi!
Thiên Tôn kia kêu lên thảm thiết, thân thể trực tiếp bị thần mang xuyên thủng, lập tức tan thành mây khói, bạo trở thành lửa khói xinh đẹp!
Kế tiếp, lửa khói liên tiếp nổ bung, nguyên một đám Thánh tộc Thiên Tôn, bị Tu La Cổ Thần Pháo tiêu diệt Sát!
Có Thiên Tôn tránh né trong không gian vặn vẹo, ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp, mà ngay cả khe hở không gian mà hắn ẩn nấp cũng bị xuyên thủng qua, bức tường không gian căn bản không thể ngăn được Tu La Cổ Thần Pháo!
Mà những người phóng thích ảo trận, khôi lỗi đều không ngoài dự tính, trực tiếp bị xoắn diệt, nhao nhao chết chỗ!
Chỉ có một đỉnh tiêm Thiên Tôn, cũng chính là lão giả nắm lấy thân "Tàu Hi Vọng" lúc trước, hắn dựa vào thực lực đáng sợ của bản thân, cứ thế mà tránh được quỹ tích tất sát đáng sợ của Tu La Cổ Thần Pháo!
Ầm ầm!
Thần chung phủ thân, dư âm còn lại của Tu La Cổ Thần Pháo bị cái Thiên Tôn Linh Bảo đỉnh tiêm kia hấp thu hơn phân nửa.
Thân thần chung kia lõm xuống, Linh Bảo gần như vặn vẹo, Thần Chung lão giả thất khiếu chảy máu, chật vật thối lui, hắn dùng bản thân trọng thương, Linh Bảo bị hao tổn làm đại giá để tránh được một kích trí mạng này!
Trong lúc nhất thời, chín tên Thiên Tôn bị Tu La Cổ Thần Pháo nhắm trúng chết đi tám tên, một tên bị thương nặng!
Tám tên Thiên Tôn này đều là trung vị và thượng vị Thiên Tôn, bị thương càng là đỉnh tiêm Thiên Tôn, hạ vị Thiên Tôn bình thường Lâm Minh căn bản không hề công kích
Bởi vì... Không đáng!
- Cái này... Cái này...
Bên phía Thánh tộc, rất nhiều Thiên Tôn đã hoàn toàn bị chấn trụ rồi.
Mà Thần Chung lão giả tránh được một kiếp kia cũng chỉ vừa lấy lại tinh thần, sắc mặt tái nhợt, ai có thể lường trước, uy lực một pháo này vậy mà lại đạt đến trình độ như vậy chứ
Trong nháy mắt vẫn lạc tám Thiên Tôn, đây là khái niệm gì chứ?
Một kích toàn lực của Chân Thần cũng khó có thể tạo thành hiệu quả như vậy!
Ở bên trong "Tàu Hi Vọng", võ giả của Thái Cổ di tộc đều cảm thấy kinh hỉ vạn phần!
- Đáng đánh!
- Hả giận!
Bây giờ Thánh tộc Thiên Tôn ở tràng bất quá chỉ có chừng một hai trăm, một pháo diệt sát tám tên, lại đến mấy pháo nữa thì có thể đánh chết hơn phân nửa bọn chúng rồi!
Hơn nữa mấu chốt là một pháo này đánh ra sĩ khí, khiến Thái Cổ di tộc sĩ khí vốn đã rơi vào thung lũng lần nữa dấy lên tin tưởng tràn đầy!
- Vậy mà có thể khiến cho pháo quang phân thành chín cổ, mỗi một cổ một mình diệt sát một địch nhân, Lâm Minh, vậy thì ngươi tới đi, ở trong tay chúng ta cũng chỉ bôi nhọ thần khí mà tổ tiên lưu lại!
Mấy Thiên Tôn Thái Cổ di tộc nói chuyện đều đã thử qua sử dụng Tu La Cổ Thần Pháo, bọn hắn rất rõ ràng khó khăn khi điều khiển phương hướng Tu La Cổ Thần Pháo, đánh chuẩn một người cũng đã không dễ dàng chứ đừng nói chi đến phân thành chín cổ.
Vốn bọn hắn bắn ra một pháo, ngoài chín thành năng lượng đều lãng phí mất, nhưng Lâm Minh lại lợi dụng năng lượng của Tu La Cổ Thần Pháo thập phần hợp lý, chênh lệch trong đó thật sự quá xa.
Lâm Minh miễn cưỡng cười cười, lúc này sắc mặt của hắn tái nhợt, một pháo vừa rồi tuy rằng hắn không sử dụng năng lượng trong cơ thể, toàn bộ mượn nhờ vào năng lượng của các Thiên Tôn ở đây, nhưng điều khiển những năng lượng này, lại đến điều khiển trận pháp, tiêu hao của Lâm Minh rất lớn, dù sao, hắn chỉ là Thánh chủ đỉnh phong mà thôi, hơn nữa căn cơ chưa củng cố.
- Trận pháp bên trong Tu La Cổ Thần Pháo quá mức phức tạp, liên quan đến đến nội dung cực kỳ tinh thâm của Tu La Thiên Đạo, ta cũng khó có thể hoàn toàn điều khiển, miễn cưỡng phân thành chín cổ, còn lọt một người không thể giết được, nếu như Tu La Thiên Đạo của ta có thể tinh thông hơn một ít, mỗi một cổ pháo quang đều sẽ tràn đầy linh tính, chủ động tập trung địch nhân, vậy thì kết quả sẽ không phải chỉ vậy nữa..
- Một kích vừa rồi khiến hồn lực của ta tiêu hao rất nhiều, trong thời gian ngắn, ta cũng rất khó lại phát ra phát pháo thứ hai được!
Lâm Minh nói như vậy, đám Thiên Tôn của Thái Cổ di tộc cũng đã nhìn ra tiêu hao của Lâm Minh, Vô Yên lập tức đưa tới Dưỡng hồn đan cho Lâm Minh, dưỡng hồn đan trước kia Thiên Tộc trưởng lão không tiếc vốn gốc luyện chế ra bây giờ vẫn còn thừa.
Mà lúc này, ở bên ngoài "Tàu Hi Vọng", Thánh tộc Thiên Tôn đã hoàn toàn luống cuống.
- Công kích vừa rồi của bọn hắn sao lại đột nhiên tăng cường nhiều như vậy chứ.
- Chẳng lẽ trước kia chỉ là đánh lạc hướng chúng ta, để vào thời khắc mấu chốt chém giết chúng ta sao?
- Chắc có lẽ không... Lần đầu công kích chúng ta đều không có phòng bị, lần kia nếu xuất ra công kích mạnh nhất thì hiệu quả có lẽ sẽ tốt hơn.
Thánh tộc Thiên Tôn nhao nhao truyền âm, trong lòng bọn hắn đã sinh ra một tia sợ hãi.
Rất nhiều trung vị, hạ vị Thánh tộc Thiên Tôn, trong nội tâm đã phủ kín một tầng bóng mờ, không hề nghi ngờ, nếu như đối tượng vừa rồi đối phương công kích không phải là tám người đã chết kia, mà là bọn hắn thì bọn hắn giờ đã tan thành mây khói rồi.
Trời đất bao la, mạng của mình lớn nhất.
Lại không phải là thời khắc nguy cơ chủng tộc tồn vong gì cả, bọn hắn tham gia trận chiến tranh này là vì truyền thừa và bảo vật của Thái Cổ giới di tích, vì rất nhiều tài nguyên mà Tạo Hóa Thánh Hoàng đồng ý cấp cho, nếu như sẽ nguy hiểm đến tánh mạng của bọn hắn, hơn nữa rất có khả năng sẽ vẫn lạc thì bọn hắn khó tránh khỏi sẽ sinh lòng thoái ý.