Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 2051: Thực lực của Thần Mộng (2)



- Suy nghĩ trong lòng của ngươi chính là mộng của ngươi, ở trong Thần Mộng không gian của ta, mộng của ngươi ta nhìn một cái liền thấu, không có bí mật...

Thanh âm của Thần Mộng thiên tôn lạnh lõe, hồng bào Thánh tướng nghe được thì toàn thân băng hàn.

Thần Mộng không gian, danh như ý nghĩ, mộng cảnh vô biên, vốn là đối với tâm thần con người có ảnh hưởng khó lường.

Hồng bào Thánh tướng thân ở trong Thần Mộng không gian, dưới sự khiếp sợ, tâm thần thất thủ, tự nhiên dễ dàng bị Thần Mộng Thiên Tôn theo dõi tâm tư động thái.

Lực trường này là đáng sợ đến bực nào!

Đối mặt với Thần Mộng Thiên Tôn, hồng bào Thánh tướng cwnhiene là có một loại cảm giác vô cùng nhỏ bé, phảng phất như là trẻ con trần trụi.

Bị nhìn xuyên tâm tư, đây còn đánh như thế nào?

- Nàng thật chỉ là Thiên Tôn sao?

Trong lòng hồng bào Thánh tướng hiện lên suy nghĩ này, tự tin trong lòng đã bắt đầu dao động.

Mà lúc này Thần Mộng Thiên Tôn tự nhiên nhận thấy được một tia khe hở tâm hồn của hồng bào Thánh tướng, nàng giơ tay lên, cả Thần Mộng không gian đột nhiên nhanh chóng ảm đạm xuống, tất cả ánh sáng đều biến mất.

Nói chuẩn xác, là hết thảy tất cả đều biến mất, hết thảy đều thuộc về hỗn độn mông lung.

- Trấn!

Thanh âm phiêu miểu phảng phất từ tiên cung vô biên truyền đến.

Lực lượng vô tận đang co rút lại, trong nháy mắt ở trong không gian Thần Mộng biến thành khổng lồ vô cùng, phảng phất chữ "Trấn" giống như tinh thàn.

Oanh long long!

Thời gian cùng không gian đều bị phù văn này trấn áp.

Hồng bào Thánh tướng thậm chỉ chỉ là thấy phù văn kia, liền cảm giác trong minh minh tứ chi bách hài đều có tinh thần vĩ lực vô biên hạ xuống, vững vàng trấn trụ hắn.

Hắn không nhúc nhích được rồi!

Nhận thấy trên người có cái gì không đúng, hồng bào Thánh tướng cảm giác kinh khủng không hiểu phủ xuống.

Pháp tắc của Thần Mộng Thiên Tôn cũng không phải là trấn áp nhục thể của hắn, mà là đem linh hồn cùng ý thức của hắn trấn áp lại, để cho hắn không cách nào nhúc nhích, nếu như lúc này hắn bị Trấn tự phù văn hội tụ tấp cả lực lượng Thần Mộng không gian phủ xuống, kết quả kia chỉ sợ sẽ là hồn phi phách tán!

- Đáng chết, động cho ta!

Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, cắn răng thiêu đốt tinh huyết trong thân thể Thánh tộc!

Mỗi một luồng tinh huyết đâm xuyên hư không, cùng thiên địa cộng minh, phảng phất có vô số thần luân đang chuyển động, oanh minh, muốn nghiền áp sạch sẽ bí lực trấn áp trên người.

Một phen thiêu đốt này, lực lượng cường đại của hồng bào Thánh tướng không chút giữ lại mà bộc phát ra, bí lực trấn áp trên người bắt đầu bị hắn tránh thoát!

Ca ca ca!

Phong ấn cơ hồ sắp bị hồng bào Thánh tướng đánh vỡ rồi!

Thần Mộng Thiên Tôn mặt không đổi sắc, thậm chí hai mắt hơi khép lại của nàng cũng không mở ra, nàng pheieu nhiên đi về phía trước, phong tư tuyệt mỹ phiêu nhiên phát ra quang huy thánh khiết.

Một ngón tay như bạch ngọc chậm rãi vươn ra, hơi hợt ở trong hư không lần nữa viết ra một chữ Trấn!

Chữ Trấn này ở trên không trung nhanh chóng mở rộng, rất nhanh lại biến thành lớn nhỏ như ngôi sao, áp hướng Thánh tướng Thánh tộc kia.

Ầm!

Hư không rung động, chữ Trấn kia hạ xuống trên người hồng bào Thánh tướng phảng phất là vũ trụ đình trệ, hết thảy đều lâm vào trong bóng tối vô tận.

Hồng bào Thánh tướng kia phảng phất bị ức vạn ngôi sao đập trúng, không ngừng rơi xuống, cốt nhục ở trên người nứt nẻ, huyết nhục đang thiêu đốt, dùng hết tất cả lực lượng ngăn lại chữ Trấn này.

- Ta không cam lòng, ta làm sao có thể bị ngươi giết chết ở chỗ này.

Hắn ngửa mặt lên trời kêu to, trợn to mắt, trong lỗ chân lông phun ra kim sắc khí tức bàng bạc, phảng phất từng đầu kim long gào thét, bộc phát ra khí tức kinh sợ lòng người.

Trong lòng hắn biết rõ, nếu quả thật rơi vào vô tận hắc ám ở phía sau, thế giới một khi co rút lại, hắn chết không có chỗ chôn.

Nhưng mà bất kể giãy dụa như thế nào, hắn cũng không thoát ra được chữ trấn ở trên đỉnh đầu.

Phù văn cổ xưa này có bí lực khôn cùng làm người tuyệt vọng.

Đúng lúc này, oanh oanh oanh oanh oanh!

Một cỗ lực lượng mãnh liệt hùng dũng mà đến, Thần Mộng không gian đang run rẩy, áp súc, ở trong trận doanh Thánh tộc, kim quan Thiên Tôn xuất thủ.

Huyết nhục tay phải của hắn cư nhiên biến thành một căn huyết sắc trường mâu xuyên qua hư không.

Trường mâu này dài vạn trượng, sắc bén lành lạnh, không thể ngăn cản, lực lượng khí huyết bàng bạc nghiền áp tứ phương, một ít ngôi sao đều bị bí lực bàng bạc từ trên thân hắn phát ra ngạnh sinh sinh nghiền ép ra khỏi quỹ tích nguyên bản.

Thánh tộc hắn là một trong những tộc quần đặc thù, thiên phú thần thông chính là huyết sắc trường mâu này, được xưng là Thánh tộc tối cường chi mâu, có thể đâm xuyên qua hết thảy.

Hắn mắt thầy hồng bào Thánh tướng sắp bị Thần Mộng chế phục, không thể không ra tay tương trợ rồi.

Võ giả tỷ thí, ra tay đánh lén, tự nhiên không phải là loại thủ đoạn vẻ vang gì, nhưng mà vào lúc này hắn ocnf thế nào chú ý được những thứ này?

Mà ở trong quá trình kim quan Thiên Tôn xuất thủ, ánh mắt của hắn nhìn về phía Thần Mộng Thiên Tôn cũng tràn đầy kinh nghi bất định, nàng rốt cuộc là Thiên Tôn hay là Chân Thần?

Huyết sắc trường mâu thế không thể đỡ, xé rách vũ trụ, thời điểm Thần Mộng Thiên Tôn chính diện tác chiến với một Thiên Tôn đỉnh phong, gặp phải một Thiên Tôn đỉnh phong khác đánh lén!

- Giết!

Thần Mộng không gian bị xé rách rồi, huyết sắc trường mâu sau khi đâm phá Thần Mộng không gian, đâm thẳng đến mi tâm của Thần Mộng Thiên Tôn!

Hai mắt của kim quan Thiên Tôn đỏ tươi, không có chút giữ lại nào!

Mắt thấy huyết sắc trường mâu đâm tới, thân thể của Thần Mộng Thiên Tôn phiêu nhiên lùi về phía sau, nàng mở mắt ra, một luồng khinh âm từ trong đôi môi đỏ của Thần Mộng Thiên Tôn nở rộ.

Thanh âm tuy nhỏ lại hết sức mỹ diệu.

Ở trong nháy mắt này, không gian chung quanh đều theo cỗ khinh âm kia mà sinh ra phản ứng kỳ diệu.

Trong không gian vũ trụ đen nhánh, tinh quang kích động.

Chợt từng luồng thiên âm mịt mờ phảng phất như ngân bình hiện ra, từ trên người Thần Mộng Thiên Tôn liên miên không dứt tuôn ra ngoài.

Trong hư vô trống rỗng có quang hoa mỹ lệ bắn tán loạn, từng đầu Chân Hoàng nhẹ nhàng xuất hiện, nhảy múa ở trong vũ trụ.

Đủ lại đồ vật mỹ hảo đều ở thời khắc này xuất hiện trong vũ trụ đen nhánh.

Thấy một màn như vậy, tâm thần Lâm Minh ngưng tụ --- Mộng Hồn Tiên Khúc!

Ở trên Thần vực đệ nhất vũ hội, Lâm Minh từng ở dưới tay Băng Mộng trải qua một tiên khúc này, cũng bởi vì nó mà cùng với Băng Mộng ngang bằng.

Khúc tử thần bí này vừa xuất hiện, trong tường hòa bao hàm sát cơ vô cùng.

Ở dưới sự thi triển của Thần Mộng Thiên Tôn, uy lực của Mộng Hồn Tiên Khúc không biết cường đại hơn bao nhiêu lần so với Băng Mộng.

Trong huyễn cảnh xinh đẹp vô hạn, từng tòa thần sơn trầm phù xuất hiện, thương thiên thần mộc cao vút trong mây, ngang bằng với trời.

Những tòa thần sơn này trầm phù ở trên từng ngôi sao, vô số ngôi sao gầm thét, oanh oanh oanh, liên tục oanh vào huyết sắc trường mâu.

Mà những Chân Hoàng kia, hỏa diễm vẫy ra, tịch quyển thiên địa, đem kim quan Thiên Tôn kia hùng hổ vây quanh.