Bởi vì võ giả tụ nguyên hệ thống muốn điều khiển Thiên Địa năng lượng, võ giả luyện thể hệ thống muốn thân thể mình cường đại như thần thú thì đều cần đến linh hồn, cũng là ý chí lực của võ giả lực ủng hộ!
Ngoài ra, những võ giả này nếu như muốn chống cự tinh thần công kích, cũng cần linh hồn.
Bổn nguyên hồn lực của võ giả tựa như tánh mạng chi hỏa vậy, là căn bản tánh mạng võ giả, một khi mất đi, tánh mạng của bọn hắn cũng sẽ đi đến hồi kết.
Lâm Minh cười thảm một tiếng, xoay đầu lại, thình lình trông thấy Thánh Mỹ đứng ở cách hắn không xa.
Thánh Mỹ lúc này đã mặc quần áo vào, thậm chí còn phủ lên che mặt, nàng khôi phục lại vẻ cao ngạo và lạnh lùng trước kia, tựa hồ như nữ nhân say mê điên cuồng vừa rồi căn bản không phải nàng vậy.
Lâm Minh muốn đứng người lên, lại bởi vì suy yếu cực độ nên căn bản không nhúc nhích nổi.
Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ, Thánh Mỹ cũng nhìn Lâm Minh, hai người đối mặt, thật lâu không nói gì.
Cỏ thơm thê lương, gió núi trận trận, ở trên tiên sơn xinh đẹp giống như thế ngoại đào tiên này, Lâm Minh và Thánh Mỹ, đôi túc mệnh chi tử tương ái tương sát này, ở ngay trên đỉnh núi yên lặng nhìn đối phương, tình cảnh này, tựa hồ như biến thành hình ảnh vĩnh hằng vậy.
Rốt cục, Thánh Mỹ mở miệng, nàng không hề nhìn Lâm Minh, mà nhìn về thế giới dưới núi, nàng nhẹ nói:
- Hận ta sao...
Lâm Minh cười thảm:
- Ta có lý do gì hận ngươi? Nếu như không có ngươi, ta sợ là đã bị Phiêu Vũ giết chết, hiện giờ đã là một cỗ thi thể lạnh băng rồi, thậm chí phải nói, nếu như không có ngươi, ta lúc ấy căn bản không thể rời khỏi Thần Vực, đã chết ở trong tay Đại Phạm Thần Vương rồi...
- Ta chỉ hận mình, hận mình vô năng, ở trong tràng đại kiếp này, ta ngay cả một đóa hoa nhỏ cũng không nói, chớ nói đến vận mệnh Nhân tộc, mà ngay cả vận mệnh của chính ta ta cũng không thể khống chế được... Thật sự là buồn cười.
Thanh âm Lâm Minh mang theo thê lương và bất đắc dĩ thật sâu.
Hắn hiện giờ rõ ràng, Phiêu Vũ Thần Vương truy tìm mình, để hắn đi tới cái thế giới kỳ dị này chính là do Thánh Mỹ ra tay.
Phải nói, Thánh Mỹ cũng không có năng lực như vậy, nàng tuy rằng cường đại, nhưng cũng không lừa được Phiêu Vũ, có lẽ là Hồn Đế âm thầm điều khiển!
Hồn Đế, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
Lâm Minh không biết, hắn có lẽ cũng không cần biết.
Bổn nguyên hồn lực của hắn đã mất đi, khiến tánh mạng chi hỏa của hắn cũng bắt đầu suy yếu...
Dưới điều kiện hiện giờ, Lâm Minh căn bản không nghĩ ra được biện pháp nào cả.
Lâm Minh giãy dụa ngồi dậy, dựa vào khỏa Thâm Uyên Ác Ma chi thụ ở sau lưng, hắn nhìn Thánh Mỹ, buồn bả cười nói:
- Xem ra ta lúc đến Thái Cổ vũ trụ, cũng là ngươi cố ý dẫn đạo sao?
Thánh Mỹ hít một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ta thật sự muốn khuyên ngươi, nhưng ngươi không nghe, ta không còn lựa chọn nào khác, ngươi đi Thái Cổ vũ trụ, là ta muốn ngươi rời khỏi nơi thị phi này, nhưng mà... Ngươi bị hắn phát hiện, Vĩnh Hằng Chi Hồn của ngươi, hắn đã sớm muốn đạt được...
Lâm Minh tự nhiên biết rõ, người gọi là "Hắn" này chính là Hồn Đế.
- Vì sao lúc ấy hắn không hạ thủ? Vì sao phải sau khi ta đi Thái Cổ vũ trụ, dùng hết khả năng mình có thể để giãy dụa, lại đợi đến lúc ta đến tình trạng kiệt sức, cơ hồ mất đi hi vọng mới ra tay với ta?
Lâm Minh thanh âm giận dữ, hai mắt hắn cũng đỏ bừng
Hắn hận mình vô năng, hết thảy hết thảy, đều bị Hồn Đế khống chế trong tay.
Hắn... Quá yếu!
- Đó là bởi vì... Lúc ở Hồn Giới, Vĩnh Hằng Chi Hồn của ngươi còn không được hoàn mỹ.
Thánh Mỹ thanh âm réo rắt thảm thiết, trong ánh mắt toát ra một phần bi ai và bất đắc dĩ:
- Ngươi không nhớ rõ sao? Hắn đã nói với ngươi, cuộc đời của ngươi, quá thuận rồi, ngươi tuy rằng trải qua trắc trở, nhưng còn chưa đủ, ngươi vẫn chưa từng chính thức thất bại qua, con đường tâm linh mà ngươi trải qua vẫn không hoàn chỉnh, Vĩnh Hằng Chi Hồn tự nhiên cũng chưa vững chắc, bởi vậy, hắn không thể ra tay...
- Vì vậy, hắn ngay sau khi ngươi ly khai Hồn Tộc đã tương kế tựu kế, giả dùng tay Thánh tộc để bức ngươi đến mức tận cùng, linh hồn của ngươi trong thời gian ngươi tuyệt vọng, bất đắc dĩ, khốn khổ đã dần lột xác, triệt để vững chắc, mà những điều đó ngay cả chính ngươi cũng chưa từng phát giác...
- Nếu như không phải hôm nay, ta hủy ngươi, sau tất cả những gì mà ngươi trải qua, tất nhiên sẽ có tiến bộ càng đáng sợ hơn nữa, ngươi thậm chí có thể siêu việt Chân Thần, trở thành tồn tại trước nay chưa từng có trong vũ trụ này, nhưng mà... Không ai sẽ cho ngươi cơ hội đó cả, Tạo Hóa Thánh Hoàng sẽ không, Hồn Đế cũng sẽ không, muốn trách, thì phải trách thời đại mà ngươi tồn tại...
Nghe xong lời Thánh Mỹ nói, Lâm Minh cười khổ, hắn rốt cục hiểu rõ, mình đi Hồn Giới, sau lần thứ hai nhập Tinh Hà Chiến Trường lịch lãm rèn luyện Hồn Đế tại sao lại gặp mình, còn nói lời chỉ điểm mình một phen.
Khi đó, Lâm Minh còn cảm thấy, Hồn Đế nói thập phần có lý, hắn thậm chí từng một lần cho rằng, Hồn Đế có phải là muốn bồi dưỡng mình để đối kháng với Thánh tộc hay không
Hiện giờ xem ra cách nghĩ này thật sự quá mức ngây thơ.
Thẳng đến càng về sau, Thánh Mỹ đưa ra phục chế bản của Kim Sắc Thư Hệt và nói những lời cảnh cáo với Lâm Minh mới khiến cho Lâm Minh hơi có cảnh giác.
Nhưng cuối cùng cũng đã muộn.
Về sau Lâm Minh đi Thái Cổ vũ trụ, liên hợp Thái Cổ chư tộc cùng đối kháng với Thánh tộc, những điều này đều không vượt qua tính toái của Hồn Đế.
Mà Tạo Hóa Thánh Hoàng vào lúc cuối cùng chạy đến, lại biết được tung tích của mình, đại khái đều là do Hồn Đế ám chỉ cả...
Cuối cùng nhất, Hồn Đế lựa chọn lúc Phiêu Vũ Thần Vương đuổi giết mình, lúc nhân sinh mình ở điểm thấp nhất, ý chí yếu kém nhất khiến hắn truyền tống xảy ra vấn đề, lúc không phân biệt rõ ràng sự thật và mộng ảo lại để Thánh Mỹ xuất hiện, thông qua nam nữ chi dục, khiến hắn cùng với Thánh Mỹ, tinh thần cùng thể xác kết hợp, cuối cùng nhất trong quá trình đó một hơi hút khô bổn nguyên hồn lực của hắn.
Lâm Minh nhìn Thánh Mỹ, ánh mắt đã mờ đi rất nhiều, tựa hồ vào giờ khắc này, hắn đối với Thánh Mỹ đã triệt để tuyệt vọng.
Hắn tự giễu cười, nhìn lên bầu trời, thanh âm trở nên trống rỗng:
- Ngươi thật đúng là... Không từ thủ đoạn, vì đạt thành mục đích tu Vĩnh Sinh chi pháp, ngay cả thân thể của mình cũng có thể dùng làm công cụ. Ở thế giới phàm nhân, có nữ tử vì tiền tài mà ra bán rẻ thân thể bản thân, ngươi cùng các nàng, có gì khác nhau đâu chứ?
- SAu khi ngươi trở lại bên người Hồn Đế cũng sẽ cùng hắn song tu, phân Vĩnh Hằng Chi Hồn cho hắn một nửa đúng không? Đây là kiêu ngạo và cô lãnh của ngươi sao? Tuy rằng ta và ngươi đối địch, nhưng ta không thể không thừa nhận, ta vẫn một mực khâm phục ngươi, cuộc đời này của ta khâm phục nhất hai nữ tử, ngươi chính là một trong số đó, ngươi đã từng là nữ thần trong mắt ta, nhưng mà tất cả của ngươi, ở trước mặt việc theo đuổi võ đạo đỉnh phong và Vĩnh Sinh chi thuật lại rẻ mạt như thế sao...