Đứa bé không khóc tiếng nào, hai mắt linh động, dường như ẩn chứa trí tuệ vượt xa người bình thường, giống nhau hài đồng có trí tuệ tuyệt thế.
- Phu nhân ơi!
Có thiếu nữ không chờ đợi được lên tiếng kêu gọi Lâm phu nhân, linh sơn này bị liệt thành cấm địa, đột nhiên xuất hiện một nam hài mấy tháng tuổi nằm trong đó, đây quả thật là chuyện không hề có trong tưởng tượng.
Lâm phu nhân nghe được thiếu nữ áo xanh gọi cũng không có trách móc, nàng bước nhanh tới, cầm lấy giỏ trúc kia.
Không biết vì cái gì, khi Lâm phu nhân nhìn thấy nam hài trong giỏ trúc thì cảm thấy có cảm giác huyết mạch tương liên với nam hài này, giống như đây chính là cốt nhục thân sinh của nàng có từ kiếp trước vậy.
Cảm giác này đã thật lâu chưa xuất hiện qua, Lâm phu nhân cảm thấy trong lòng có vị chua, lập tức rơi lệ đầy mặt.
- Nếu... Chân thật...
Lâm phu nhân thì thào tự nói như thế, càng cảm thấy ưa thích nam hài trong giỏ trúc này.
- Bộ dáng giống hết hắn khi còn bé, đứa nhỏ này làn da sáng long lanh, giống như ngọc... Cặp mắt kia, lại giống như đúc...
Lâm phu nhân ôm lấy bé trai trong giỏ trúc vào trong lòng, tình yêu thương của mẹ đã thật lâu không xuất hiện dâng trào trong lòng của nàng, nội tâm của nàng cảm thấy rất ấm áp.
Hài nhi này bộ dáng không khác gì Lâm Minh con của nàng, nhưng làm mẫu thân có thể nhận chuẩn con của mình, mặc dù thời gian cách xa hơn hai trăm năm, Lâm phu nhân vẫn nhớ rõ bộ dáng của Lâm Minh khi còn là đứa bé mấy tháng tuổi.
Hơn nữa đứa bé này có phương thức xuất hiện vô cùng kỳ quái, dùng khả năng mà nói thì nó không thể xuất hiện ở nơi này.
Thế cho nên chuyện này làm cho Lâm phu nhân càng tin chắc đứa bé này có khả năng là do nàng quanh năm bái phật, phật tổ vì đền bù cho nàng Lâm Minh đã đi Thần Vực, nàng khó có hài tử thì càng tiếc nuối hơn trước, cho nên ban tặng cho nàng
- Về sau ngươi gọi là Lâm An.
Lâm phu nhân ôm đứa bé vào trong ngực, cười vô cùng thỏa mãn.
Lâm An, đứa bé này chính là Lâm Minh sau khi chuyển sinh biến thành, hắn ở trong sơn động vô danh kia, dùng thời gian hơn bốn mươi năm hoàn thành Đại Chuyển Sinh Thuật lần đầu tiên.
Rồi sau đó hắn thu hồi ma phương, mang theo hắc long và Thần Miểu Thiên Tôn ngủ say lần nữa yên lặng rời đi.
Thẳng tới khi Lâm Minh rời đi, một đám cường giả của Thiên Diễn đại lục tiến vào trong lòng núi, khi đó lòng núi đã rỗng tuếch.
Những người này không hiểu gì cả, cũng chỉ nhận định dị bảo sau khi thông linh đã rời đi, bọn họ không có duyên đạt được.
Mà thời điểm này Lâm Minh một mình đi vào trung ương Thiên Diễn đại lục, chính là Chu Tước thần quốc mà hắn tự tay dựng lên.
Hắn lựa chọn chuyển sinh đời này vượt qua bên cạnh phụ mẫu của mình.
Đối với Lâm Minh hiện tại mà nói hắn không thiếu công pháp tu luyện, căn cơ càng vững chắc càng tố, tài nguyên tu luyện bình thường hắn đã sớm không quan tâm tới,.
Hắn cần chính là cảm ngộ, chậm rãi tu ra đạo của hắn, thích hợp với Đại Chuyển Sinh Thuật của hắn.
Phải biết rằng năm đó người sáng tác Thánh Điển cần thời gian ít nhất mấy tỷ năm mới có thể hoàn thiện Thánh Điển.
Mà Lâm Minh mặc dù có kinh nghiệm và tinh hoa mà ngời sáng tác Thánh Điển lưu lại, nhưng mà hắn cần chính là thứ thích hợp với mình nhưng đây không phải là chuyện dễ dàng gì.
Hắn cần thời gian dài làm tất cả.
Trước đó Lâm Minh phải tính toán cảm ngộ nhân sinh của mình, hắn mới sống được hơn hai trăm năm, thời gian này quá ngắn.
Lúc Lâm phu nhân mang Lâm Minh đưa tới cho Lâm phụ xem, vốn Lâm phụ cũng không tin phật, nhưng mà hắn không thừa nhận không được đứa nhỏ này thật sự là ông trời ban cho hắn.
Nếu không phải thì làm sao có chuyện trùng hợp như thế.
Cứ như vậy Lâm Minh được phu thê Lâm thị chính thức thu dưỡng, tên hắn được đặt là Lâm An.
Lâm An xuất hiện thì phu phụ Lâm thị không nói với người khác, thẳng tới một trăm ngày sau phu thê Lâm thị mở tiệc chiêu đãi tứ phương, trong đó có không ít cường giả Thần Hải cảnh, sau đó tế tổ, chính thức xác nhận thân phận Lâm An trong gia tộc.
Trong lúc nhất thời, Lâm phu nhân ở Chu Tước thần quốc thu nhận một hài tử được lan truyền ra nhanh chóng.
Đối với đứa bé trời ban cho Lâm gia này, thậm chí có tin đồn nói đây có thể là Lâm Minh chuyển thế, nhưng mà đa số người không tin.
Nhưng mặc kệ có tin hay không, những người này cũng tràn ngập hâm mộ và ghen ghét với đứa bé Lâm An này, Lâm gia tại Thiên Diễn tinh có địa vị cao cả, tài nguyên cả Chu Tước thần quốc đều nắm giữ trong tay của Lâm gia, người nào may mắn được Lâm gia thu dương,x ngày sau tất nhiên sẽ tấn chức thật nhanh.
...
Thời gian trôi qua, tuế nguyệt như thoi đưa.
Lâm An phát triển giống như những đứa bé bình thường, bảy năm qua hắn cũng cao lớn như hài tử bảy tuổi, tương mạo của hắn và Lâm Minh có chín thành tương tự nhau, nhưng mà có một điểm khác biệt.
Lâm Minh sau khi chuyển sinh ngũ quan càng thêm hoàn mỹ, hai lông mày như kiếm, diện mạo bất phàm.
Loại kết quả này Lâm Minh càng hài lòng, hắn cũng không muốn thật sự có người cho rằng mình là Lâm Minh chuyển thể, dù sao thân phận của hắn quá mẫn cảm, dù tin tức này lọt vào Thần Vực khả năng không cao, nhưng mà Lâm Minh cũng phải đề phòng tất cả những khả năng có thể xảy ra.
Mỗi lần đi ra ngoài săn, Lâm phụ mang theo Lâm Minh ra ngoài, đột nhiên trong rừng rậm xuất hiện một con hắc lang dài hơn ba thước, lúc ấy rất nhiều người kinh hoàng, không biết con hắc lang này là giống gì, sau khi xuất hiện thì đi theo Lâm Minh như hình với bóng, có đuổi cũng không đi.
Cứ như thế sau này Lâm Minh cũng ở chung với hắc lang.
Ngươi Lâm thị cũng không biết hắc lang này là cái giống gì, liên tục xác nhận nó không có uy hiếp với Lâm Minh thì cũng cho phép nó đi theo Lâm Minh.
Thời gian trôi qua bình tĩnh và đơn giản, nhưng mà loại cuộc sống bình thản này giúp Lâm Minh có cảm ngộ sâu sắc về tính mạng.
Hắn ngẫu nhiên bế quan tĩnh tu, từ từ hoàn thiện Thánh Điển thuộc về mình.
Lâm Minh và hắc lang này chơi đùa với nhau, thường xuyên ở bên cạnh phụ mẫu, hưởng thụ yêu thương của cha mẹ, hoặc có đôi khi hắn đi một mình, cưỡi ngựa trên thảo nguyên, tùy ý đi đó đây.
Hắn giống như hài tử đang hường thụ khoái hoạt lúc còn thơ ấu.
Loại khoái hoạt này giống như kẻ phiêu bạt đã lâu, đột nhiên cảm thấy tâm thần mệt mỏi, hắn muốn cảm ngộ nhân sinh, hòa tan tất cả thành của mình.
Tám tuổi, Lâm Minh tiến vào Lâm thị thư viện do Chu Tước thần quốc thiết lập.
Chu Tước thần quốc thành lập thời gian ngắn, mặc dù danh vọng cao, có tài nguyên nhưng phương diện nhân tài lại thiếu hụt rất lớn.
Vì lung lạc nhân tài, Chu Tước thần quốc thành lập chế độ tuyển bạt nhân tài trong võ đạo đại hội, còn có Lâm thị thư viện, dùng hình thức thư viện thu vào trong trường học võ đạo, có thể tiến hành bồi dưỡng tinh anh quy mô lớn, dung nạp thêm nhiều công pháp các lưu phái.
Ở cửa ra vào thư viện có một điêu khắc bạch ngọc cao mười trượng, điêu khắc bộ dáng của Lâm Minh lúc hơn hai mươi tuổi.