Lâm Minh được nàng chỉ dẫn đã tìm được ngân hà cổ chiến trường, tại đó tận mắt nhìn thấy đại chiến giữa chủ nhân Tu La Lộ và Bất Hủ Quân Vương người sáng tác Thánh Điển, cảm nhận pháp tắc Tu La Lộ lưu lại ở đó.
Thực tế thời điểm ở Đọa Thần sơn mạch, Lâm Minh tại ngộ đạo trên ham thai so đấu với Thánh Mỹ.
Lúc ấy Lâm Minh ở trên ham thai có rất nhiều tình cảnh nhìn không rõ, Hồng nhi lại có thể nhìn thấy, nếu không có nàng ở bên cạnh không ngừng chỉ dẫn, Lâm Minh căn bản không có kar năng ngộ đạo trên ham thai vượt qua Thánh Mỹ, thắng được trang sách màu vàng.
Hơn nữa sự tồn tại của Hồng nhi, Thánh Mỹ không cảm giác được, thậm chí ngay cả Hồn Đế cũng không cảm giác được.
Nhưng mà Hồng nhi lại có thể cảm gaisc được ma phương, nàng đã từng nhìn chằm chằm vào bụng dưới của Lâm Minh, biết rõ ma phương nằm ngay trong nội thế giới của hắn.
Tổng hợp đủ chuyện lại với nhau, Lâm Minh không chút nghi ngờ, Hồng nhi chính là khí tức linh tính của ma phương diễn biến mà thành.
Cho nên Hồng nhi mới nói trên người của mình có hương vị dễ ngửi, cũng cho nàng cảm giác quen thuộc, cũng bởi vì như thế cho nên Hồng nhi vốn nhút nhát, e lệ, nói chuyện cà lăm lại cố ý muốn đi theo Lâm Minh.
Hai lão giả này nói ra, làm cho Lâm Minh nghĩ thông suốt rất nhiều việc.
Như vậy xem ra, ma phương từ lâu trước đó đã từng bị cường giả tuyệt thế giữ qua, kể từ đó nó mới diễn biến ra Hồng nhi.
Mà người nắm giữ ma phương nói không chừng là người sáng tác Thánh Điển --- Bất Hủ Quân Vương.
Nghĩ thông suốt những chuyện này, Lâm Minh sờ sờ bụng dưới, hắn cảm giác mình phải đi tới nguyên mộng vũ trụ, phải đi tìm Hồng nhi, bảo nàng trợ giúp mình.
Có nàng trợ giúp, hắn có thể nhanh chóng khống chế ma phương.
Lâm Minh biết rõ ma phương là một kiện thần vật siêu thoát vũ trụ luân hồi, mình có thể lợi dụng chỉ là một chút không có ý nghĩa mà thôi, mà nó có rất nhiều tiềm lực đang chờ mình khai phá.
Cuối cùng sẽ có một ngày, Lâm Minh đường đường chính xuất ra ma phương, trực tiếp dùng nó làm vũ khí quyết đấu với Tạo Hóa Thánh Hoàng và Hồn Đế.
Thời gian như dòng nước, lịch sử cứ không ngừng bị nhấn chìm vào trong nước, một đám bọt nước có thể ung dung vạn năm.
Với tư cách là pháp tắc đáng sợ nhất của vũ trụ, thời gian là không thể năn cản nổi, không ai biết nó bắt đầu từ đâu, kết thúc ở nơi nào, dù cho một vũ trụ bị hủy diệt, như ậy vũ trụ tiếp theo sẽ ra đời, thời gian như bánh xe, nó sẽ xoay tròn như thế mãi.
Trong dòng sông thơi gian, đại chiến giữa Nhân tộc và Thánh tộc với kết quả Thần Vực rơi vào tay giặc, dường như đoạn thời gian này rất gần nên khiến người ta chú ý tới, cũng dễ xác định mục tiêu.
Dùng mục tiêu này xác định từ đầu, cho tới ngày hôm nay đã trôi qua năm ngàn năm.
Tinh anh Nhân tộc đã sớm rời khỏi Thần Vực, đi tới thế giới man hoang, ở chỗ này khai thác biên cương, chém giết hung thú kéo dài vinh quang của Nhân tộc.
Bọn họ có được 99% truyền thừa của nhân tộc, mà những truyền thừa này chế tác thành công pháp ngọc giản, rất khó truyền thụ nó xuống, nhất định phải có sư phụ chỉ dạy từng chút một.
Đương nhiên trừ sư phụ truyền thụ ra, bản thân lịch lãm rèn luyện cũng quan trọng hơn, mà vũ trụ man hoang này chính là nơi thí luyện tốt nhất.
Nhưng mà ở nơi này có lẽ quá tàn khốc một chút.
- Ah!
Tiếng hét thảm truyền tới, trên không trung khu rừng rậm man hoang, một nam tử rơi xuống từ bầu trời, không ngừng giãy dụa.
Nhưng mà kế tiếp là một màn thảm thiết xảy ra.
Một cây lang nha bổng nện vào người nam tử này.
Bồng!
Trùng kích đáng sợ lam cho nam tử này trực tiếp biến thành huyết vụ.
- A Hiên!
Một người con gái kêu lên thảm thiết, nước mắt giàn dụa, nam tử vừa chết kia chính là đệ đệ của nàng,
- Đi mau!
Bên cạnh nàng có một nam tử lôi kéo chạy như điên.
Tuy nữ tử thương tâm gần chết, nhưng mà không có làm ra việc ngu ngốc gì đó như liều mạng với quái vật kia, nàng nhanh chóng bình tĩnh lại, cắn răng chạy trốn theo nam tử bên cạnh.
Giết đệ đệ của nàng chính là thái cổ cự nhân.
Đây là chủng tộc hình người không có trí tuệ, bọn chúng là một trong rất nhiêu chủng tộc thần bí ở vũ trụ man hoang này.
Chúng trời sinh tính hung ác, tính công kích cực mạnh, xem tất cả tính mạng bị chúng giết là đồ ăn, trong đó kể cả Nhân tộc.
Năm ngàn năm trước, tinh nhuệ Nhân tộc chuyển nhà tới đây, trong vũ trụ man hoang này gặp phải đại hung hiểm, vũ trụ man hoang này tràn ngập hung thú đáng sợ, thái cổ dị tộc, còn có thiên đạo pháp tắc thần bí diễn biến ra các loại ma thú.
Những tồn tại hung ác này chém giết trong vài tỷ năm qua trong vũ trụ man hoàng này, chúng trở nên vô cùng cường đại, chúng giết chết tất cả sinh mạng mà chúng nhìn thấy.
Nhân tộc tự nhiên lọt vào tập kích của chúng, vì mở ra nơi ở lại cho Nhân tộc, Nhân tộc kịch chiến với thái cổ hung thú nhiều năm, một hồi chiến tranh này thậm chí có Thiên Tôn Nhân tộc vẫn lạc.
Nhưng mà chậm rãi, Nhân tộc vẫn mở ra được mấy nơi sinh tồn lớn, mỗi nơi sinh ồn này có ít nhất mười Thiên Tôn tọa trấn, những nơi ở lại này đều bố trí trận pháp cực kỳ ẩn nấp, tránh tương lai một khi bộc phát đại chiến bị địch nhân tìm được.
Hậu đại tinh nhuệ của Nhân tộc cũng sinh hoạt trong khu vự này.
Vốn phụ mẫu của bọn họ hoặc là nhân kiệt tuyệt thế, hoặc là thiên kiêu hùng tài đại lược, bọn họ sau khi sinh ra vốn sẽ có được tài nguyên phong phú ủng hộ, sinh hoạt ưu việt, nhưng bởi vì đại kiếp nạn năm ngàn năm trước, tất cả những thứ này không tồn tại.
Bọn họ vừa ra đời đã gặp phải chiến đấu tàn khốc.
Hôm nay hậu đại Nhân tộc, cho dù là con của Thiên Tôn hay là thiên tài, mỗi người đều trải nghiệm như nhau, cạnh tranh tàn khốc, không ngừng khai thác ranh giới ở phiến vũ trụ man hoang này.
Trong vũ trụ man hoang này, những con hung thú, thái cổ dị tộc và ma thú do thiên đạo quy tắc diễn biến ra gần như vô cùng vô tận, Thiên Tôn cũng không thường xuyên ra tay thanh lý các ranh giới nguy hiểm cho Nhân tộc, nhiệm vụ này cũng giao cho các thế hệ trẻ của Nhân tộc.
Đây là thí luyện bọn họ.
Hằng năm rất nhiều tinh anh Nhân tộc chết đi trong quá trình lịch lãm rèn luyện, nhưng đồng thời cũng có rất nhiều tinh anh lớn lên, bọn họ sẽ tiếp nhận sứ mạng phục hưng Nhân tộc trong tay bậc cha chú của mình, trở thành chiến sĩ chính thức.
Trong lịch sử Nhân tộc chưa bao giờ trải qua thời kỳ đen tối như thế, đây chính là khảo nghiệm với một chủng tộc, vượt qua thì có thể niết bàn trọng sinh, không vượt qua thì chính là hủy diệt triệt để.
Ầm ầm ầm ầm!
Sau lưng nam nữ đang chạy trốn có một con thái cổ cự nhanacamaf lang nha bổng chạy theo, không ngừng nện xuống như điên.
Rất nhiều đại thụ che trời đều bị nẹn gãy nên rơm rạ.
Trong lòng nam nữ này vô cùng tuyệt vọng, tốc độ của thái cổ cự nhân còn nhanh hơn bọn họ rất nhiều, tiếp tục như vậy bọn họ không thể kiên trì qua mười hô hấp.