Lâm Minh không lùi mà tiến tới, thực lực chênh lệch quá lớn, Lâm MInh không có nhược điểm nào, Thanh Liên tiên tử công kích vật chất và linh hồn kết hợp làm một, đánh lén tinh thần chi hải của Lâm Minh là một bước cờ hay, nhưng nó chỉ làm Lâm Minh kinh ngạc.
Như vậy cũng chính là hai cao thủ đánh cờ, một phương dưới tình huống không có cờ tốt, mặc cho nàng phát huy thuật đánh cờ tinh diệu cỡ nào, kết quả chỉ có thảm bại.
Nhưng mà dù vậy, lâm Minh không có chủ quan, hắn rót hồn lực vào hồn hải, phòng ngự tinh thần chi hải kiên cố, như vậy cho dù hắn không hoàn toan ngăn cản tinh thần công kích của Thanh Liên tiên tử, cũng sẽ không bị thương.
Nhưng mà lúc trường kiếm Thanh Liên tiên tử đánh tới, đột nhiên Lâm Minh biến sắc, nội tâm kinh hãi.
Vô cùng dệp mắt, nhanh tới mức tận cùng, Lâm Minh phát hiện mặt sau trường kiếm Thanh Liên tiên tử có một cái bóng mơ hồ, chính là một cọng lông vũ.
Hắn cực kỳ mẫn cảm với lông vũ, hắn không quên sáu ngàn năm trươc,s một cộng lông vũ đã sắp lấy mạng của hắn.
Không hề nghi ngờ, Thanh Liên tiên tử dùng lông vũ này chính là từ sư tôn của nàng --- Phiêu Vũ Thần Vương.
Kỳ thật Thanh Liên tiên tử ngay từ đầu không trông cậy vào vật chất và linh hồn hai cái phối hợp gây ra thương tích cho Lâm Minh, giữ đường đột nhiên biến chiêu, bộc phát tinh thần lực cường đại chính là hấp dẫn lực chú ý của Lâm Minh, làm cho Lâm Minh nghĩ rằng át chủ bài của nàng chỉ có như thế.
Sát chiêu chân chính kfy thật chính là cọng lông vũ bám vào thân kiếm.
Nó vốn nằm ở sóng kiếm, hơn nữa lưu quang đẹp mắt, tốc độ nhanh tới cực han, che dấu người thường không phát hiện ra, kỳ thật cho dù phát hiện cũng sẽ sững sờ một chút, không rõ lông vũ là thứ gì.
Từ khi bắt đầu đã biến chiêu che dấu, tới cuối cùng là sát chiêu.
Thanh Liên tiên tử làm tất cả cẩn thận, cơ hồ là tình thế bắt buộc, mà Lâm Minh trong nháy mắt phản ứng, hắn không chút nghĩ ngợi, năng lượng toàn thân bộc phát tới tận cùng, trường thương quét ngang qua, chợt lui ra phía sau.
Răng rắc!
Trường kiếm Thanh Liên tiên tử bắn ra, nàng hừ một tiếng, hổ khẩu rạn nứt, máu tươi chảy ròng.
Nàng chỉ cảm thấy trong sát na vừa rồi có năng lượng thô bạo rót vào trong người của nàng, sắc mặt nàng đỏ thẫm, khí huyết toàn thân cuồn cuộn.
Lâm Minh lúc này dùng trọng kích tuy không chủ yếu nhắm vào Thanh Liên tiên tử, nhưng mà ẩn chứa năng lượng lưu trong Ám Long Thương, nó vẫn làm Thanh Liên tiên tử bị thương.
Thanh Liên tiên tử vẻ mặt khó tin, tuy nàng biết Lâm Minh khó đối phó, nhưng mà không ngờ hắn khó đối phó tới mức này, chỉ một cọng lông vũ nhìn bình thường đã làm hắn phát hiện ngay.
Thời điểm này lông vũ bay tới trước mặt Lâm Minh.
Nó như chậm như nhanh, ẩn chứa sát cơ khôn cùng, sát khí này tập trung Lâm Minh, không thể bỏ qua.
Lông vũ trực tiếp bay tới, từ bên ngoài nhìn vào chỉ là lông chim bình thường, nhưng tới gần Lâm Minh ba thước thì hư ảnh nữ tử hiện ra trên mặt ngoài lông vũ, cô gái này chính là Phiêu Vũ Thần Vương.
Cách hơn sáu ngàn năm, Lâm Minh đã bị Phiêu Vũ Thần Vương đuổi giết, lúc ấy Phiêu Vũ Thần Vương mặc sa y màu trắng mờ, lụa mỏng che mặt, giơ tay nhấc chân như lăng ba tiên tử.
Nàng là người thần bí nhất trong ba Chân Thần Thánh tộc.
Cho dù là Chân Thần, nàng vẫn như ở trong đám mây, bao quát thương sinh.
Không nói tới chênh lệch to lớn giữa Chân Thần và Thiên Tôn, chỉ cần có thiên phú Chân Thần, chính là thiên tài tuyệt đỉnh trong Tam Thập Tam Thiên, dù thế nào cũng là tiêu chuẩn Đế Thích Già.
Thiên tài như thế, ưu thế tu vị cực lớn, điều này làm cho Thiên Tôn chiến Chân Thần gần như tuyệt tích.
Trong tay bọn họ, một hạt cát có thể đánh nát trời xanh, một cọng lông vũ có thể mở ngân hà.
Mà bây giờ trước mặt Lâm Minh chính là lông vũ, một lông vũ huyễn hóa hư ảnh Phiêu Vũ Thần Vương.
- Phiêu Vũ hóa thân?
Ánh mắt Lâm Minh ngưng tụ, một Chân Thần lưu lại hóa thân.
Hơn nữa Thanh Liên tiên tử cũng là hạ vị Thiên Tôn, hơn nữa thiên phú, thực lực của nàng trong Thiên Tôn cũng là thượng đẳng, tuyệt không dừng lại ở Thiên Tôn đỉnh cấp, nếu không đối với Thanh Liên tiên tử mà nói, không có tác dụng quá lớn.
Cũng nói đúng hơn, Phiêu Vũ Thần Vương muốn chế tác cho đồ đệ một hóa thân đủ để bảo vệ tính mạng, đã hao phí không ít tu vị và máu huyết.
Cọng lông vũ này không nghi ngờ ẩn chứa bổn mạng máu huyết cực kỳ trân quý của Phiêu Vũ Thần Vương.
Lâm Minh không nghĩ tới, Phiêu Vũ Thần Vương lại coi trọng Thanh Liên tiên tử như vậy.
Lúc này Phiêu Vũ Thần Vương cầm một thanh trường kiếm năng lượng, một kiếm chém tới Lâm Minh.
Hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương có được một bộ phận ý thức, biểu lộ của nàng hiện tại yên lặng, trong đôi mắt mang theo thần thái khác thường.
Một kiếm này chẳng khác gì thần sơn áp xuống, giống như muốn khai thiên tích địa, Lâm Minh cảm thấy không gian chung quanh tập trung lại, hắn khó có thể né tránh.
Nhưng mà Lâm Minh căn bản không có ý định né tránh, hắn muốn thử hóa thân Phiêu Vũ Thần Vương mạnh như thế nào.
Lâm Minh nhanh chóng kích phát lực lượng huyết mạch Tu La, toàn thân hắn có lân phiến màu đen bao phủ, Ám Long Thương hưng phấn kêu gào, bay thẳng lên.
Một khắc này, sau lưng lâm Minh hiện ra hư ảnh tà thần, thần thương của hắn có lôi đình và hỏa diễm gào thét, đan vào nhau tạo thành biển cả màu tím đỏ, cho dù là thần thú rơi vào trong biển cả đáng sợ này cũng hóa thành tro bụi.
Nhưng mà thần sắc Phiêu Vũ Thần Vương lạnh nhạt, nàng lướt qua biển cả lôi hỏa này, trong biển cả này lôi đình và hỏa diễm xẹt qua thân thể Phiêu Vũ Thần Vương, lại không mang tới tổn thương cho nàng, thân thể nàng giống như ở trong không gian khác, một màn này làm cho nàng biến thành lăng ba tiên tử phiêu dật xuất trần.
Nhưng mà trong tấm hình này ẩn chứa sát khí lành lạnh, làm cho người ta sinh ra cảm giác cảnh đẹp ý vui.
Phiêu Vũ Thần Vương chém ra một kiếm này, tách biển cả lôi hỏa ra.
Kiếm khí chém thẳng vào Lâm Minh.
Nhìn thấy cảnh này, tâm hồn thiếu nữ Thanh Liên tiên tử co rút lại, trước đó nàng cho lông vũ bám vào thân kiếm đánh lén thất bại, chỉ có thể cho hóa thân sư tôn giao thủ chính diện với Lâm Minh, nàng rất sợ hóa thân sư tôn không cách nào đánh chết Lâm Minh, hiện tại mấy thấy Phiêu Vũ Thần Vương hóa giải biển cả lôi hỏa của Lâm Minh, nội tâm nàng sinh ra một tia hy vọng.
Nhìn thấy kiếm khí gào thét, Lâm Minh nhanh chóng lui lại, trong mắt hắn Tu La pháp tắc ẩn hiện, cùng lúc đó mi tâm Lâm mInh có Thiên Mục Đạo Cung mở ra.
Hắn rõ ràng, lực lượng lôi hỏa không thể tạo thành tổn thương Phiêu Vũ Thần Vương, mà đối phương sau khi đạt tới Chân Thần, phương diện pháp tắc có tạo nghệ cực cao.
Bản thân mình chỉ có tà thần lực bí pháp không trọn vẹn, đối mặt Phiêu Vũ Thần Vương công kích, không đủ nhìn.
Một kích thăm dò thất bại, Lâm Minh không hề giữ lại, hai đồng tử hắn co rút lại, Thiên Mục Đạo Cung mở ra, Tam Sinh Đồng cũng mở theo.