Trong không gian vũ trụ xa vời, Lâm Minh bế quan tĩnh tọa, ở trước mặt hắn chính là bổn mạng máu huyết hút ra từ lông vũ của Phiêu Vũ thần vương.
Lông vũ này có màu sắc như phỉ thúy, tơ máu ở giữa chính là bổn mạng máu huyết của Phiêu Vũ thần vương, hiện tại máu huyết ngưng tụ ở trên đầu ngón tay của Lâm Minh, hình thành một đám lưu quang đỏ sậm.
Lâm Minh đưa tay ra hứng, máu huyết này tiến vào trong người của hắn.
Vận chuyển Vũ Hóa Kinh, năng lượng của Phiêu Vũ và Lâm Minh không có bao nhiêu xung đột cả, lực lượng trong lông vũ vô cùng nhu hòa, nó hóa thành ngàn vạn giọt dung nhập vào trong cơ thể Lâm Minh, âm thanh rất nhỏ như dòng suối, như suối nước, trong lúc nhất thời bao phủ toàn thân Lâm Minh.
Nhưng mà Lâm Minh muốn hấp thu toàn bộ lực lượng trong đó, không lãng phí một chút nào cả, giống như phàm nhân ăn cơm uống nước, thức ăn hấp thu vào thân thể, chuyển hóa thành huyết nhục chính thức, càng ngày càng ít.
Thời gian trôi qua, mười ngày đi qua, Lâm Minh vẫn bế quan tĩnh tọa, ấn ký thiên đạo không ngừng bay ra, năng lượng huyết mạch Phiêu Vũ tiến vào trong nội thế giới của Lâm Minh, hội tụ vào trong hư ảnh tôn giả.
Hư ảnh tôn giả của Lâm Minh không ngừng cao lớn hơn.
Hư ảnh càng ngày càng thêm ngưng thực, thần ma lực lúc này hội tụ, hai chủng pháp tắc đại đạo không ngừng lưu chuyển trong đó.
Vào thời điểm này Lâm Minh cảm giác mình còn cách Thiên Tôn chính thức chỉ là một bức màng mỏng mà thôi, chỉ cần hắn thoáng dùng sức là có thể hóa kén thành bướm, hư ảnh tôn giả trong nội thế giới hóa thành chân thật, hắn sẽ bước vào cảnh giới Thiên Tôn!
Thậm chí Lâm Minh đã ẩn ẩn cảm thấy Tam Thập Tam Thiên Đạo có liên hệ vi diệu với mình, giống như thiên kiếp chi lực trên cao đang nhìn chằm chằm vào mình.
Cảnh giới Thiên Tôn chính là một ranh giới. Trong lịch sử của Nhân tộc, trừ Thần Mộng ra, Chân Thần tuyệt tích, thậm chí tuyệt đại đa số võ giả Nhân tộc còn không biết có cảnh giới Chân Thần, trở ngại tầm mắt cùng thói quen hạn chế. Bọn họ quen xưng hô những Chân Thần thời thượng cổ của Nhân tộc chính là Thiên Tôn.
Thiên Tôn đại biểu cực hạn của Nhân tộc, một khi bước vào Thiên Tôn thì trở thành người cao cấp nhất Thần Vực, chính thức ngồi trên cao quan sát chúng sinh.
Lâm Minh còn cách đột phá Thiên Tôn trong nháy mắt thì lập tức dừng lại, sau đó thiên kiếp chi lực trên cao đang chuẩn bị cũng biến mất.
Lực lượng máu huyết của Phiêu Vũ thần vương rất mạnh. Nhưng mà cường độ của nó không làm Lâm Minh thỏa mãn.
Tuy hắn có thể đột phá Thiên Tôn, nhưng kỳ thật cũng chỉ miễn cưỡng đột phá mà thôi.
Lâm Minh muốn là hậu tích bạc phát, một bước lên trời!
Trở thành cường giả tuyệt thế cần đầy đủ kiên nhẫn, cây lúa mấy tháng có thể thu hoạch, nhưng mà thiên tài trở thành Chân Thần cần thai nghén ngàn vạn năm. Lâm Minh muốn trở thành là Chân Thần, vì thế hắn kỳ thật đã có lựa chọn tốt nhất, chính là phân thân Hoang của Tạo Hóa thánh tử.
Lâm Minh ý định cướp đoạt phân thân Hoang, sau đó ý định nhờ vào huyết nhục chi lực của Hoang, nhất cổ tác khí đột phá Thiên Tôn.
- Tạo Hóa thánh tử.... Chúng ta thật sự là đối thủ ông trời chú định, hơn sáu nghìn năm trước chúng ta đã giao thủ một lần, hiện tại ta cũng định tới tìm ngươi đây...
Lâm Minh mỉm cười, kỳ thật vốn Lâm Minh làm mưa làm gió sau lưng Thánh tộc cũng là vì hấp dẫn Tạo Hóa thánh tử đến đây, cướp lấy phân thân Hoang.
Thế nhưng mà hắn thật không ngờ, Tạo Hóa thánh tử vẫn trầm mặc không có tới tìm hắn, ngược lại là Thanh Liên tiên tử và quân đoàn Hoang đã tới.
Tuy quân đoàn Hoang cộng lại không bằng một phân thân Hoang và Tạo Hóa thánh tử, nhưng mà tính toán xem tặng Lâm Minh một phần hậu lễ.
Hiện tại Tạo Hóa thánh tử không đến, Lâm Minh cũng nên chủ động đi tìm hắn.
- Thanh Liên, Tạo Hóa thánh tử bây giờ đang ở ở đâu?
Lâm Minh gọi Thanh Liên tiên tử ra.
Thanh Liên con mắt khẽ động, hỏi:
- Chủ nhân muốn đi đối phó Tạo Hóa thánh tử?
- Không sai!
Lâm Minh gật đầu, Thanh Liên nghe xong sắc mặt vui mừng.
Tuy nàng bị Lâm Minh khống chế tư tưởng, nhưng mà bị khống chế vẫn bảo lưu yêu ghét như trước, nàng bất hòa với Tạo Hóa thánh tử, chỉ trong mấy ngàn năm Tạo Hóa thánh tử không lần ngáng chân nàng, hai người tranh đấu gay gắt trong cả Thánh tộc cũng không phải bí mật gì. Thanh Liên tiên tử liên hợp với Khê Thận cũng là vì có chung địch nhân là Tạo Hóa thánh tử.
- Bẩm chủ nhân, Tạo Hóa thánh tử không có liên hệ tình báo với chúng ta, nhưng mà căn cứ cấp dưới của Thanh Liên báo cáo, Tạo Hóa thánh tử ở trong Tiềm Long tinh hệ thời gian rất lâu rồi.
- Ah? Hắn ở đó là cái gì?
- Hẳn là đối phó nhân vật trọng yếu của Nhân tộc, về phần cụ thể là đối phó ai, ta cũng không rõ ràng, Tạo Hóa thánh tử sợ chúng ta sau khi biết rõ tình báo thì ngáng chân hắn, cùng đoạt công lao của hắn, cho nên tình báo có liên quan tới Nhân tộc hắn chưa bao giờ nói với ta.
- Ân, ta biết rõ, chúng ta tiếp theo sẽ đi Tiềm Long tinh hệ!
Lâm Minh nói như vậy, trong lòng vẫn có một ít động tâm, không biết nhân vật trọng yếu trong lời Thanh Liên tiên tử là ai.
Thời gian dài như vậy, hành tung tất cả thế lực lớn của Nhân tộc đều giữ bí mật nghiêm khắc, thậm chí trừ chính bọn chúng ta, thế lực của Nhân tộc cũng không biết nhau, để ngừa trong Nhân tộc có gián điệp Thánh tộc gài vào.
Lâm Minh tìm kiếm tinh nhuệ của Nhân tộc rất lớn khó khăn.
- Chúng ta lên đường đi!
Lâm Minh nói như vậy, ở trước mặt hắn có thiên cung màu đen đang xoay tròn, nó rộng tới mấy trăm dặm, đây chính là Hỗn Nguyên Thiên Cung.
Lâm Minh bay vào đầu tiên, sau lưng hắn chính là bốn thánh tướng Nhân tộc, hai ngàn Giới Vương, mấy vạn Thánh Chủ bay theo vào như châu chấu.
Tất cả mọi người chui vào Hỗn Nguyên Thiên Cung, tòa thiên cung này co rút lại như ban đầu, nhanh chóng tiến vào hư không biến mất không thấy gì nữa.
...
Bởi vậy Lâm Minh khống chế phản ứng của quân đoàn Hoang rời đi, sắp tới Tiềm Long tinh hệ sẽ có một cơn bão quét qua!
Đại quân Thánh tộc tại Thánh La thiên nhanh chóng chạy tới Tiềm Long tinh hệ, mà Nhân tộc Đế Thích Già cũng tổ chức địa quân đi tới Tiềm Long tinh hệ.
Nơi này tụ tập cao thủ càng ngày càng nhiều.
- Hắc Ám Ma Quân đến!
Bên ngoài Tiềm Long tinh hệ, trú trong đất của Phổ Đà sơn, Đế Thích Già trong nội tâm khẽ động, thời điểm cửa đại điện mở ra, một nam tử nho nhỏ mang mặt nạ màu bạc, toàn thân bao phủ trong áo đen.
Sau lưng nam tử nho nhã là một nữ tử áo đen.
Thiếu nữ áo đen này cực kỳ đáng chú ý, nàng tuổi nhìn qua chừng mười sáu mười bảy, dáng người cũng không cao, nhưng mà sau lưng mang theo liêm đao đỏ sậm như máu.
Chuôi đao này tạo hình lưỡi liềm, trên sóng đao có ba cây gai như răng sói sắc bén đưa lên, liêm đao lưỡi đao sắc bén rét lạnh, cho dù là cây gai nhỏ bé nhất cũng rộng nửa xích, đây là vũ khí dữ tợn, một khi bổ trúng nhân thể, tạo thành tổn thương có thể nghĩ.