Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 2259: Đàm phán không thành (1)



Mắt thấy Phiêu Vũ động sát khí, Lâm Minh nói:

- Đừng nóng vội, điều kiện ta vẫn chưa hết, sau khi ngươi và Thiên Cương rời đi, ta cũng rời đi, hơn nữa cam đoan, trừ Lâm mỗ có đại thù với Tạo Hóa Thánh Hoàng ra, sẽ không ra tay với võ giả Thánh tộc, trừ phi đối phương mạo phạm ta hoặc là muốn gia hại ta, mà chờ tới khi Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan, đợi Lâm mỗ cảm thấy thời cơ chín muồi, ta sẽ tự đi tìm Tạo Hóa Thánh Hoàng quyết đấu!

Lâm Minh nói lời này làm người nghe giật mình, cẩn thận phân tích cũng hiểu nhiều ý tứ trong đó.

Hắn mang quyết chiến giữa mình và Tạo Hóa Thánh Hoàng trở thành tư thù, không phải là chiến sự giữa Nhân tộc và Thánh tộc.

Hơn sáu ngàn năm trước Phiêu Vũ đuổi giết Lâm Minh đã kết thù, hắn cũng không quy lên người Phiêu Vũ, mà sẽ tính lên đầu Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Cuối cùng Lâm Minh nói ra lời này, cũng ý nghĩa về sau mặc dù Nhân tộc thắng lợi, dù Lâm Minh đạt tới cảnh giới của chủ nhân Tu la Lộ năm đó, hắn sẽ không triển khai tiêu diệt và đuổi giết, cũng không có ý định xóa sổ Thánh tộc khỏi Tam Thập Tam Thiên.

Bởi vì hắn đã hứa hẹn, trừ ra tay với Tạo Hóa Thánh Hoàng, hắn chỉ ra tay với Thánh tộc khi có kẻ khiêu khích và gia hại hắn mà thôi.

Trên thực tế đa số Thánh tộc đều là vô tội, cho dù là chiến sĩ Thánh tộc đồ sát Nhân tộc, người nhà, hài tử của bọn họ cũng vô tội.

Lâm Minh không muốn cướp lấy tính mạng vô tội và hạnh phúc của vô số người trong Tam Thập Tam Thiên.

Hạo kiếp trong vũ trụ quá nhiều rồi, trong dòng sông lịch sử của vũ trụ có không biết bao nhiêu chủng tộc bị xóa đi.

Cho dù là ngày sau vẫn có tộc hủy diệt và tân sinh, nhưng ít ra Lâm Minh không muốn có chủng tộc biến mất trên tay hắn.

Đối với Lâm Minh đưa ra kiến nghị này, ngay cả Thần Mộng Thiên Tôn bên cạnh cũng ngạc nhiên, nhưng mà nàng hiểu ý định của Lâm Minh.

Xem ra Lâm Minh chỉ xem Thánh tộc có một đại địch chính thức, chính là Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Chỉ cần giải quyết Tạo Hóa Thánh Hoàng, như vậy đại chiến Nhân tộc và Thánh tộc sẽ chấm dứt.

Mà không thể giải quyết hắn, như vậy cho dù một đường chiến thắng vẫn không có ý nghĩa gì.

Lâm Minh muốn ma luyện mình mạnh hơn nữa, khiêu chiến cao hơn nữa.

Vào lúc này Thần Mộng có dự cảm, chỉ sợ Lâm Minh sắp rời đi!

Trận đại kiếp nạn Nhân tộc này, trước khi Tạo Hóa Thánh Hoàng xuất quan sẽ không có đủ không gian cung cấp cho Lâm Minh phát triển, sau khi hắn rời đi, Thần Mộng lấy một địch hai, tất nhiên sẽ cố hết sức, cho nên bức Phiêu Vũ và Thiên Cương rời đi chính là một chuyện cuối cùng Lâm Minh giúp Nhân tộc trong đại kiếp nạn. 

- Để cho chúng ta và ngươi rời khỏi đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc?

Thiên Cương nhíu mày, hắn cũng không thích bị người ta an bài, như vậy cảm giác giống như Lâm Minh nói cái gì là cái gì, hắn nói gì nghe nấy, cảm giác này rất khó chịu!

- Thần Mộng thì sao?

Ánh mắt Phiêu Vũ nhìn qua Thần Mộng.

Thần Mộng lúc này đứng yên cách Lâm Minh không xa, áo trắng xuất trần, nàng không nói lời nào, chỉ để Lâm Minh trả lời thay.

- Thần Mộng tiền bối, nếu như tham gia đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc là dùng đền bì thực lực chênh lệch của Nhân tộc cùng Thánh tộc, rời khỏi chỉ có ta và hai ngươi mà thôi.

Lâm Minh trấn định tự nhiên nói ra lời này, Thánh tộc Thiên Tôn nhiều hơn Nhân tộc quá nhiều, nếu như không có Thần Mộng ngăn được, Nhân tộc không cách nào giao phong chính diện với Thánh tộc.

Nhưng mà lời này lọt vào trong tai Phiêu Vũ và Thiên Cương lại rất chói tai.

- Ngươi cái gì?

Thiên Cương bỗng nhiên quát lạnh.

Vốn Lâm Minh đưa ra đề nghị bảo hắn rời khỏi đại chiến, Thiên Cương không muốn tiếp nhận, bởi vì hắn không thích bị Lâm Minh tiểu bối an bài, hiện tại giao dịch không đúng thì hắn vô cùng tức giận.

Chẳng lẽ cho Thần Mộng, một Chân Thần đi tàn sát Thiên tôn Thánh tộc sao?

Lâm Minh nói: 

- Trên thế giới này cái gì cũng là trao đổi đồng giá, Nhân tộc Thánh tộc hai đại chủng tộc giao chiến, Thánh tộc lui ra bao nhiêu chiến lực, Nhân tộc cũng lui ra bao nhiêu chiến lực, như vậy mới công bằng.

Lâm Minh không giải thích khá tốt, vừa giải thích thì sát cơ toàn thân Thiên Cương thần vương nổi lên bốn phía, hắn trầm mặt, u ám nói: 

- Ý của ngươi, chỉ một mình ngươi là có thể cùng ta và Phiêu Vũ ba người lui ra khỏi đại chiến, đây mới là trao đổi đồng giá đúng không?

Lâm Minh thản nhiên tới đối mặt.

- Ngươi lý giải như vậy cũng có thể, trận giao dịch này ta rời khỏi, cũng ý nghĩa phân thân Hoang rời đi, hơn nữa... Chỉ bản thân ta rời đi cũng đủ đền bù tổn thất chiến lực của Thánh tộc các ngươi rút đi rồi. Ta hiện tại đương nhiên không thể đánh lại hai các ngươi, nhưng mà dùng không bao lâu, ta sẽ có thể.

Lâm Minh nói ra lời này kích thích rất lớn, Thiên Cương thần vương rốt cục nhịn không được bùng nổ như thùng thuốc súng, gương mặt của hắn dữ tợn, loại biểu lộ này giống như thời khắc phát triển. Bắt lấy cổ Lâm Minh, bóp chết Lâm Minh.

- Ngươi muốn chết!

Thiên Cương rốt cục nhịn tới mức tận cùng, âm thanh "Tạch tạch tạch" bắt đầu cất cao, mi tâm của hắn xuất hiện đồ án thần bí, sau đó toàn thân hắn có phù văn cổ xưa. Làn da sáng long lanh như thủy tinh, biến thành huyết sắc.

Thiên Cương thần vương đã phát động lực lượng huyết mạch của hắn, hoàn thành Thánh tộc biến thân!

Đại chiến hết sức căng thẳng!

Ánh mắt Lâm Minh sáng quắc, kỳ thật hắn sớm dự được trận chiến này không thể né tránh.

Lời lẽ giống như vũ khí sắc bén, nhưng võ giả đàm phán cho tới bây giờ đều dùng thực lực phân thắng bại. Nếu như không phục lời người khác, như vậy chỉ có thể dùng vũ lực áp đảo hắn!

Lâm Minh muốn dùng cái giá lớn đổi lấy Phiêu Vũ cùng Thiên Cương hai người rời khỏi, nếu như không đánh một hồi, căn bản là không thể nào. Cho dù Phiêu Vũ và Thiên Cương, ngạo tâm của bọn họ không thể đáp ứng.

Mà thời điểm này Phiêu Vũ cũng tiến lên một bước, áo trắng toàn thân bồng bềnh, tóc dài bay múa, lông vũ bay lả tả, hiển nhiên điều kiện này nàng cũng không thể đáp ứng.

Nàng xác thật không muốn tham gia đại chiến Nhân tộc cùng Thánh tộc, nàng hiểu trận đại chiến Thánh tộc cùng Nhân tộc này, kỳ thật chính là vì dã tâm của Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Nhưng mà dù sao nàng cũng là võ giả Thánh tộc, nàng cũng không muốn nhìn thấy kết cục Thánh tộc thảm bại.

Cũng không thể dễ dàng tha thứ Thần Mộng dùng thực lực tuyệt đối ưu thế áp chế con dân của nàng, nàng không thể khoanh tay đứng nhìn.

Thời điểm Phiêu Vũ triển khai lực trường, Thần Mộng cũng rút trường kiếm, dưới ánh sao nàng tức giận biến thành lăng lệ, giống như sắc bén và lãnh ngạo như hàn băng.

Ba đại Chân Thần cùng Lâm Minh bốn người chiến đấu, hết sức căng thẳng!

Thời điểm này Lâm Minh ngăn cản Thần Mộng.

- Thần Mộng tiền bối, để cho ta tới đi, điều kiện này nguyên bản chính là hai đại Chân Thần, ngươi tham gia không có khả năng không phục bọn họ, mặc dù chúng ta thắn cũng chỉ là đồng đẳng với ta, còn có Thiên Cương, Phiêu Vũ rời khỏi đại chiến này.

Lâm Minh trấn định tự nhiên nói, Thiên Cương miệng hít khí lạnh.

- Các ngươi liên thủ thì như thế nào, ngươi thực nghĩ các ngươi liên thủ có thể thắng ta?