Thâm Uyên Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn tụ hợp trong hiệp cốc thuộc phe Hồng Minh, bọn họ là kẻ yếu, đoàn kết mới sinh tồn được.
Mấy ngày nay bọn họ dựa vào hợp tác đoàn đội tích lũy khá nhiều lực lượng Ma Thần, luôn hết sức cẩn thận tránh cho thành con mồi của Ác Ma đẳng cấp Chân Thần Minh Minh.
Nhưng muốn khóc là trong ba năm qua bọn họ đã hai lần đụng tới sát tinh Lâm Minh.
Lần đầu tiên là hai năm rưỡi trước, bọn họ vừa vào Mộ Ma Thần không lâu, chém giét với Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn Minh Minh sau đó gặp Lâm Minh.
Vì thực lực cách biệt lớn nên bọn họ bị đánh tả tơi, thần kỳ là Lâm Minh không giết bọn họ mà thả đi.
Cách làm lòng dạ đàn bà này khiến bọn họ mừng rơn, thầm cười Lâm Minh ngu.
Nhưng qua một năm rưỡi, bọn họ trải qua nguy hiểm bí cảnh lần thứ hai gặp Lâm Minh, hắn vẫn không giết họ, thậm chí không cướp đi mảnh nhỏ công pháp, thiên tài địa bảo bọn họ thu hoạch trong bí cảnh nhưng cướp hết lực lượng Ma Thần mà họ tụ tập được.
Điều này khiến bọn họ buồn bực muốn hộc máu nhưng dù gì giữ được mạng nhỏ, còn giữ được thu hoạch. Núi xanh còn đó không lo không củi đốt, họ bắt đầu mọi thứ lại từ đầu.
Hiện tại, bọn họ lần thứ ba gặp Lâm Minh.
Trong phút chốc mặt các Thâm Uyên Ác Ma xanh mét.
Lâm Minh bá đạo nói:
- Chắc các ngươi không muốn chết đúng không? Hãy giao lực lượng Ma Thần ra, ngoan ngoãn phối hợp thì ta sẽ không giết, nếu không đừng hòng một người chạy thoát. Các ngươi nên tin đi, một mình ta có năng lực làm các ngươi gục hết tại đây!
Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh tức xì khói, bọn họ vất vả khổ cực lắm mới ngưng tụ được một chút lực lượng Ma Thần, Lâm Minh dã man muốn cướp mất.
Có Thâm Uyên Ác Ma óc lóe tia sáng:
- Ngươi... Ngươi dùng bí thuật truy tung chúng ta?
Một lần bị Lâm Minh tìm được là bình thường, lần thứ hai tìm đến là trùng hợp, nhưng lần thứ ba vẫn gặp hắn thì sao được?
Xui mấy cũng không nên như vậy.
Nghe Thâm Uyên Ác Ma chất vấn, mắt Lâm Minh lóe tia sáng lạnh, tay phải sờ Tu Di giới. Nhiệt độ không khí nháy mắt giảm xuống rất nhiều.
Thâm Uyên Ác Ma nêu suy luận nh con vịt đực bị bốp cổ, lập tức không dám nói tiếp nữa.
Bọn họ đã xác định Lâm Minh có cách truy tung mình. Lúc trước Lâm Minh không giết, tha cho bọn họ rời đi không phải mềm lòng mà vì muốn nuôi mập rồi mới giết họ.
Nghĩ tới đây các Thâm Uyên Ác Ma biểu tình cực kỳ khó xem, bọn họ có thể vào Mộ Ma Thần thì toàn là thiên kiêu Thâm Uyên, giờ bị người ta nuôi như gia súc.
- Ma quỷ này sao quá độc ác!
- Làm sao bị gieo ấn ký truy tung được? Lúc trước chúng ta có hội hợp với thái tử điện hạ, thái tử điện hạ cũng không có nhắc nhở chúng ta bị người truy tung!
Thâm Uyên Ác Ma Hồng Minh nói thái tử điện hạ chính là Đại Hồng thái tử.
Thực lực Đại Hồng thái tử cường đại nhưng Lâm Minh để lại ấn ký truy tung trên người đám Ác Ma Hồng Minh là do chiến linh ngưng tụ ra.
Chiến linh là thứ xa lạ với Thâm Uyên Ác Ma, có lẽ đánh nhau với võ giả đẳng cấp Chân Thần thì chiến linh không mang lại tác dụng nghịch thiên, nhưng nó cực kỳ hữu dụng cho việc truy tung.
Hầu như ấn ký chiến linh không bị mài mòn, vì Thâm Uyên Ác Ma không quen thuộc với nó nên khó thể phát hiện.
Có ấn ký chiến linh, Lâm Minh nằm rõ tung tích đám Ác Ma này trong lòng bàn tay.
Mỗi qua thời gian cố định là Lâm Minh đi gặt hái một lần, nếu chờ quá lâu không chừng đám Thâm Uyên Ác Ma sẽ bị giết, thế thì bài bố của hắn mất tác dụng.
Biểu tình Lâm Minh lạnh lùng nói:
- Giao lực lượng Ma Thần ra, không thì giết.
Cùng lúc đó lực tràng hồng mông khuếch tán bao phủ hiệp cốc, Lâm Minh động sát cơ là bảy, tám Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn sẽ gục tại đây.
Có Ác Ma nổi khùng lên không tin tà:
- Chúng ta cùng nhau lên, không tin nhiều Ác Ma hợp sức mà không đánh lại một mình hắn!
Cách làm của Lâm Minh đã vượt qua giới hạn của Ác Ma này, nhiều Thâm Uyên Ác Ma trong máu là bạo ngược hiếu sát, chỉ có bọn họ ăn hiếp sinh linh khác, làm gì có chuyện bị người chà đạp thế này?
Ác Ma hét to mới được một nửa thì thương quang chói mắt xẹt qua, vang tiếng nổ.
Ác Ma kêu thảm người bay nhanh ra sau đập mạnh vào tảng đá lòng núi, cơ thể khổng lồ đụng ánt núi đá cứng như thần thiết.
Rào rào! Rào rào!
Đa vụn vỡ, người Ác Ma đẫm máu, ngực để lại cái lỗ máu thô cỡ tay trẻ sơ sinh đâm thủng hai đầu.
Ác Ma chưa chết, nhưng bị thương nặng thế này trong Mộ Ma Thần dù không chết bây giờ thì thời gian sau cũng khó sống.
Thâm Uyên Ác Ma khác biến sắc mặt, tai nghe là giả mắt thấy mới là thật, một Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thượng vị bị Lâm Minh tiêu diệt trong tích tắc,bọn họ tràn ngập sợ hãi với thực lực của hắn.
Có tấm gương đi đầu, tất cả Thâm Uyên Ác Ma ngoan ngoãn nộp lực lượng Ma Thần.
Lâm Minh dùng pháp tắc cắn nuốt hấp thu hết các lực lượng này, chỉ nửa nén nhang ngắn ngủi đồ đằng thứ sáu đã ngưng tụ hoàn toàn.
Vạn pháp tương thông, với Lâm Minh hiện giờ dù là lực lượng thần hay Ác Ma lực đều có thể chuyển hóa thành sức mạnh của hắn. Lâm Minh cảm giác lại tiến thêm một bước tới cực hạn Thiên Tôn.
Lâm Minh hấp thu hết tất cả Ác Ma lực, lòng máy động, thế giới trong cơ thể phát ra lực lượng ma phương cuốn lấy vòng xoáy to lớn bao trùm mọi thứ xung quanh.
Đám Thâm Uyên Ác Ma rung động, cho rằng Lâm Minh muốn làm gì bọn họ:
- Ngươi...!
Nhưng giây sau trong lỗ đen tinh thần ma phương chế tạo, bọn họ bị lạc.
Đám Thâm Uyên Ác Ma ngã xuống.
Lâm Minh nhìn đám Thâm Uyên Ác Maq xỉu, hắn từ từ sử dụng lực lượng ma phương xóa bỏ ký ức hôm nay bị hắn cướp lực lượng Ma Thần trong đầu Ác Ma.
Lâm Minh dùng ảo giác Ác Ma tạo ra ký ức mới cho đám Thâm Uyên Ác Ma, giải thích tại sao lực lượng Ma Thần của họ tan biến.
Làm vậy thì bọn họ dù vô cùng tuyệt vọng nhưng sẽ chăm chỉ tiếp tục thu thập lực lượng Ma Thần, cống hiến lực lượng cho về sau Lâm Minh tu luyện.
Không thì mặc cho ai biết mình bị người theo dõi, thậm chí nuôi nhốt như súc vật sẽ sinh ra tâm lý chống cự, đồ ngốc mới tiếp tục ngưng tụ lực lượng Ma Thần để lại bị cướp đi. Cách làm của người người bình thường là không thèm tu luyện, còn hơn cho người khác chiếm lợi.
Nhưng sau khi quên tất cả thì sẽ không tồn tại vấn đề này nữa.
Lâm Minh đã dùng chiêu này ba pen bốn lượt.
Có thể nói dựa vào chiến linh truy tung ấn ký và ma phương, Lâm Minh tìm một con đường đường tắt tu luyện trong Mộ Ma Thần.
Sau khi trấn lột tiểu đội Thâm Uyên Ác Ma phe Hồng Minh, Lâm Minh làm điều tương tự trong nửa năm tiếp theo. Lâm Minh nhiều lần ra tay cướp đi lực lượng của các Thâm Uyên Ác Ma bị đánh dấu, gặt hái quy mô lớn.
Sau khi gặt xong Lâm Minh sẽ xóa ký ức của đám Thâm Uyên Ác Ma này.
Lâm Minh không sợ mình giở trò bị người phát hiện, không nói đến Ác Ma Hồng Minh chưa chắc biết, dù nhận ra cũng không thể làm gì hắn.