Từ lúc ban đầu Lâm Minh và Hồn Đế đánh nhau thì tổng bộ nhân tộc đã nhận được tin. Dù cho biết rõ Lâm Minh chiến đấu các cao tầng nhân tộc không mang lại tác dụng gì nhưng bọn họ cũng không thể khoanh tay đứng nhìn, mặc cho Lâm Minh rơi vào nguy hiểm mà không quan tâm.
Không nói đến Lâm Minh đã cứu họ nhiều lần, chỉ nói nếu hắn chết thì nhân tộc cũng tiêu đời.
Bởi vì Lâm Minh và Hồn Đế hoàn toàn không che giấu được tung tích, nơi hai người đi qua gần như là trời sụp đất nứt lai. Với cảm giác của Chân Thầnnhân tộc tỏa định tuyến đường Lâm Minh, Hồn Đế rượt đuổi và có khả năng sẽ đến vị trí nào không khó khăn. Cao tầng nhân tộc tới giúp Lâm Minh, người đầu tiên đến nơi là Thần Mộng thực lực mạnh nhất vừa xuất quan.
Lâm Minh lắc người tới bên cạnh Thần Mộng, dìu nàng bị Hồn Đế tổn hại nặng không đứng vững được:
- Thần Mộng tiền bối!
Mắt thấy Thần Mộng thất khiếu chảy máu, hồn hải ảm đạm, Lâm Minh cắn chặt môi, trong lòng cực kỳ tức giận.
Khi mạng sống Lâm Minh gặp nguy hiểm vô cùng, Thần Mộng ạn kiệt sức sống đỡ một kiếp cho hắn. Lâm Minh cảm giác hơi thở sự sống của Thần Mộng nhanh chóng yếu đi, khiến lòng hắn nôn nóng như lửa đốt.
Hồn Đế nói:
- Có người không màng mạng sống tới cứu ngươi, cho ngươi thở dốc. Nếu vậy ta sẽ cho các ngươi chết chung.
Hồn Đế duỗi thẳng tay ra, lòng bàn tay rách toạc, một cây cốt trượng chui ra khỏi máu thịt.
Cốt trượng này dài hơn một trượng, không chút ánh sáng, như mã não màu đen.
Đây là vũ khí của Hồn Đế.
Bề ngoài Hồn Đế là thiếu niên, không cao. Cốt trượng giấu trong cơ thể Hồn Đế cao hơn gã một khúc.
Cốt trượng này thật sự là dùng xương Ma Thầntrăm ức năm trước chế tạo ra, phẩm cấp của nó khó thể giới định.
Nhìn vũ khí này, cảm nhận áp lực khổng lồ Hồn Đế mang lại, Thần Mộng cảm giác tim mình run rẩy. Đây là lực lượng Chân Thần không thể chống đỡ.
Thần Mộng dùng chân nguyên truyền âm giãy dụa nói:
- Lâm Minh, ta truyền lực lượng của ta cho ngươi...
Thần Mộng đã rất yếu ớt, nàng và Hồn Đế chênh lệch rất lớn. Thần Mộng cạn kiệt khí huyết ngăn cản một kích kia, khiến nàng bị thương rất nặng. Thần Mộng gần như dựa vào ý chí chống đỡ.
Lực lượng lưu trữ trong người Thần Mộng bây giờ đã không thể tạo thành uy hiếp cho Hồn Đế, cách duy nhất phát huy tác dụng là thiêu đốt khí huyết và thần hồn của mình, truyền lực lượng cho Lâm Minh.
Lấy lực lượng thần hồn Thần Mộng làm mồi dẫn dung nhập vào người Lâm Minh, phối hợp lực lượng Đạo Cung Cửu Tinh, Chân Thần của hắn khiến tinh khí thần cùng đạt tới tột đỉnh, vậy thì có một cơ hội đỡ công kích từ Hồn Đế.
Đôi mắt Lâm Minh đỏ máu.
Lâm Minh biết rõ nếu Thần Mộng lại thiêu đốt khí huyết và thần hồn thì nàng chết chắc.
Lâm Minh nói:
- Thần Mộng tiền bối, ta biết tiền bối muốn dùng hết sức bảo vệ mạng sống của tâ, cũng là bảo vệ tương lai Tam Thập Tam Thiên, nhân tộc. Nhưng ta không thể mượn dùng lực lượng của tiền bối, ta không muốn khiến người khác chết vì ta. ơn nữa trên người ta đã có tiêu ký Chân Thần mà Hồn Đế khắc lên, trốn thoát được một kiếp, chạy không khỏi kiếp thứ hai. Ta vốn không có đường lui, thật ra từ lúc ta bước lên con đường võ đạo ngày đầu tiên đã không có đường lui. Cuộc đời Lâm Minh ta từng thất bại, từng chạy trốn, từng bị người tính kế. Ta từng từ đỉnh cao rớt xuống thung lũng, thật sự trải qua cái chết. Nhưng ta chưa từng muốn nhận thua! Người Hồn Đế muốn giết là ta, vậy hãy để ta đối mặt đi!
Khi Lâm Minh nói chuyện khí huyết toàn thân không chút giữ lại đốt cháy, trong người dâng trào lực lượng đáng sợ khiến kinh mạch cả người hắn không chịu nổi. Máu thịt ngoài người Lâm Minh bị xé rách từng tầng.
Cùng lúc đó ý chí võ đạo của Lâm Minh tăng lên một đường thẳng, cứ tăng tiếp. Ý chí võ đạo vô hình như biến thành cây trường thương tuyệt thế đâm xuyên thiên địa vũ trụ.
Biến đổi trên người Lâm Minh khiếnThần Mộng giật nảy mình. Thần Mộng đã bị thương nặng, nàng không chịu nổi Lâm Minh bộc phát lực lượng đem đến uy áp.
Ầm!
Bão năng lượng bộc phát lấy Hồn Đế làm trung tâm bao phủ Lâm Minh và Thần Mộng. Bão năng lượng này chỉ là khúc nhạc dạo Hồn Đế xuất chiêu, dù vậy đủ khiến tất cả võ giảThiên Tôn thành tro.
Gió bão xé rách, Thần Mộng bị thương nặng không có sức ngăn cản.
Lâm Minh mở ra thần ma hộ thuẫn, thúc giục lực lượng của mình đến mức tận cùng!
Lâm Minh thầm rít gào:
- Lực lượng! Cho ta lực lượng, mạnh thêm chút nữa!
Sống lưng Ác Ma giấu trong máu thịt của Lâm Minh bị hắn rút ra, với Hồng Mông Linh Châu phụ trợ bị hút vào người hắn.
XươngMa Thần dung nhập vào máu thịt thì cảm giác rất khó tiêu hóa, thậm chí có tác dụng phụ. Nhưng hiện tại Lâm Minh bất chấp.
Sự lột xác giữa lằn ranh sống chết khiến sắc mặt Hồn Đế trầm trọng vài phần:
- Không thể giữ tiểu tử này được.
Lần này đánh với Lâm Minh khiến Hồn Đế càng cảm nhận sự đáng sợ của hắn, gã phải thừa dịp hiện tại hủy hắn!
Hồn Đế ra tay, cốt trượng chỉ về phía trước, tựu như thiên địa sụp đổnghiền áp Thần Mộng và Lâm Minh.
Hai tay Lâm Minh lật lại thu Thần Mộng không còn bao nhiêu sức mạnh vào Hồng Mông Linh Châu.
Lâm Minh giơ cao hai tay song song, tay phải xuất hiện một Hồng Liên màu máu, tay trái xuất hiện một Tu La Chuyển Luân.
Đây chính là hai pháp tắc tối cao Lâm Minh tu được, Thánh Điển và Thiên Thư.
Sau đó Lâm Minh khép hai tay lại, vĩnh hằng linh hồn nóng rựcthiêu đốt trán hắn, chói lòa như mặt trời.
Có thần hồn khổng lồ hỗ trợ, Thánh Điển và Thiên Thư vốn khác biệt nhau trong khoảnh khắc bắt đầu hoàn toàn dung hợp.
Trong mộ Ma ThầnLâm Minh đã dung hợ Thánh Điển và Thiên Thưbước đầu, muốn dung hợp hoàn chỉn thì cần một cơ hội.
Hôm nay Lâm Minh dung hợp thiên địa vũ trụ cùng nhân thể vũ trụ, giây phút đó cơ thể, thần hồn, thế giới trong người hắn đều dung ợp với vũ trụ Tam Thập Tam Thiên.
Cơ thể Lâm Minh chính là tinh thần vạn vật, năng lượng trong người là nguyên khí vũ trụ, linh hồn chính là thiên đạo pháp tắc!
Lực lượng vũ trụ Tam Thập Tam Thiên cháy ngược hướng Lâm Minh.
Lực lượng của Lâm Minh điên cuồng tăng lên, đây không chỉ là lực lượng của chính hắn còn đến từ chư thiên vạn giới, lực lượng sinh linh Tam Thập Tam Thiên.
Lâm Minh ra tay, hắn không sử dụng Ám Long thương nữa. Giây phút đó thân máu thịt của Lâm Minh biến thành cây trường thương, ý chí của hắn là mũi thương sắc bén nhất.
Cơ thể Lâm Minh biến thành luồng sáng chói mắt đâm thẳng vào Hồn Đế, va chạm với cốt trượng.
Cú va chạm không thanh âm, thiên địa mất tiếng, chỉ có thần quang hủy thiên diệt địa chiếu sáng nguyên vũ trụ hoang dã.
Đại thế giớ vỡ nát, ngân hà bị chém đứt. Trong cú va chạm đáng sợ cơ thể Lâm Minh tan vỡ, đôi tay biến thành xương trắng.
Người Hồn Đế rung mạnh bay ra sau trăm ngàn dặm.
Khi Hồn Đế bay ngược thì trụ lại thân thể, cơ mặt đông cứng:
- Sao... Có thể?
Lâm Minh nhìn Lâm Minh lại cúi đầu ngơ ngác nhìn ngực mình, nơi đó có lỗ máu ghê người.
Vạt áo trắng tinh bị máu nhuộm đỏ, vết thương gần như xuyên thủng ngực Hồn Đế. Không biết đã bao lâu rồi Hồn Đế mới bị thương nặng thế này.
- Ngươi... Có thể tổn thương ta?
Hồn Đế cảm thấy không tin nổi, gã là tồn tại vượt qua Chân Thần. Dù trong cường giả vượt qua đẳng cấp Chân Thần thì Hồn Đế thuộc loại người nổi bật.
Tuy bây giờ Hồn Đế chỉ là phân thân nhưng có lực lượng một phần mấy của bản thể, Chân Thần tuyệt đối không đánh lại.
Hồn Đế che ngực mình, máu thịt mấp máy trọng sinh. Nhưng trong vết thương ẩn chứa lực lượng đại đạo pháp tắc, tương đương với đại đạo tạo thànhvết thương, nhưng không cách nào phục hồi trong thời gian ngắn.
Không chỉ thế,, Lâm Minh cảm giác hồn hải của mình đau nhức gần như xé rách. Công kích của Lâm Minh chẳng những đâm thủng người Hồn Đế, ý chí của hắn tổn thương thần hồn gã.
Linh hồn Hồn Đế cường đại có một không hai toàn vũ trụ, nhưng hiện tại bị Lâm Minh tổn thương.
Hồn Đế che ngực từng bước tiến lên:
- Ngươi thật là... Khiến ta kinh ngạc! Nhưng mà... Ngươi vẫn không thay đổi được vận mệnh của mình.
Gần ngay đạo Hồn Đế, người Lâm Minh đẫm máu. Hồng Mông Linh Châu đang chữa cho đôi tay chỉ còn lại xương trắng của hắn.