Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 92: Uy Lực Của Thượng Cổ Thần Trận



Đừng nói là bọn họ, xem như là rất nhiều cổ thần sống lại cũng không khả năng tin tưởng.

Long Kình Thiên nhìn đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Long Hoàng Ngao Chí, lại nhìn Cửu Vĩ Thiên Miêu.

Long Kình Thiên mở miệng nói:

- Trốn? Lùi đến chỗ nào?

Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch giật mình, đúng vậy, lùi tới đâu? Lục phái thế lực trải rộng khắp đại lục Thiên Lam, lùi đến góc nào đó cũng giống nhau.

Loạn Hải sao? Loạn Hải cũng không được.

Loạn Hải cũng có thế lực của lục phái.

Trừ phi xuyên quá ma thần chiến trường, tới đại lục hoang dã.

Đại lục hoang dã mới tính là an toàn.

Long Kình Thiên đứng dậy, nhìn chân trời phía xa, lầm bầm:

- Xác cường giả thần cấp là thứ tốt.

xác cường giả thần cấp? Thứ tốt?

Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch ngơ ngác nhìn nhau.

Cửu Vĩ Thiên Miêu lên tiếng nói:

- Đại ca, ta thấy chúng ta đi đại lục hoang dã đi, đợi sau này trở về diệt lục phái cũng chưa muộn.

Long Kình Thiên đùa cợt cười nói:

- Đi đại lục hoang dã? Miêu gia của chúng ta, xếp hạng hai trong mười vương thú dị thú, năm đó uy phong lẫm lẫm nay đi đâu mất rồi? Bị mấy con tôm tép hù dọa chạy sao?

Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe vậy thì mặt mèo đỏ lừ, ấp a ấp úng.

Đám Long Hoàng Ngao Chí có biết thân phận của Cửu Vĩ Thiên Miêu nên nghe Long Kình Thiên nói xong không giật mình.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch định khuyên thêm thì Long Kình Thiên nói:

- Huống chi bây giờ chúng ta có muốn đi cũng không được.

Quả nhiên, Long Kình Thiên mới dứt lời thì một tiếng nổ điếc tai vang lên.

Nguyên Long Viêm cốc rung động kịch liệt.

Long Kình Thiên nói:

- Đi, khách tới rồi, chúng ta làm chủ nhân không thể thất lễ.

Long Kình Thiên bay lên, hướng tới Long Viêm cốc.

Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch thấy vậy đành bay theo sau lưng Long Kình Thiên.

Trên đường đi, Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch truyền âm cho Long Hoàng Ngao Chí.

"Đợt lát nữa lục phái công phá đại trận giết vào thì ngươi và Ngao Vô Cực hộ tống chủ nhân rời đi."

Long Hoàng Ngao Chí biến sắc mặt.

"Lão tổ, cái này..."

"Đừng nói nhiều, đây là mệnh lệnh!" Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch nói. "Đến khi đó để ta đoạn hậu, ngươi hộ tống chủ nhân rời đi, hướng tới Loạn Hải, khi đó ta sẽ hội hợp cùng các ngươi."

Dù cường giả lục phái đều đến nhưng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch có tự tin nếu gã muốn rời đi thì không ai giữ lại được.

Long Hoàng Ngao Chí do dự một chút rồi gật mạnh đầu.

Lát sau đám Long Kình Thiên đi tới cửa Long Viêm cốc.

Bên ngoài Long Viêm cốc rậm rạp một đống người, đứng phía trước nhất là mười ba vị thần cấp như Trác Thường, Bích Dao. Hai người Trác Thường, Bích Dao đứng ngay chính giữa.

Long Kình Thiên nhìn thấy Lôi Hạo Hiên đứng sau lưng Trác Thường.

Lôi Hạo Hiên dùng ánh mắt hận thù nhìn chằm chằm Long Kình Thiên, thấy hắn nhìn qua thì khóe môi cong lên, lòng dân trào sát ý.

Môi Lôi Hạo Hiên mấp máy:

- Long Kình Thiên, lần này lão tổ chúng ta thống lĩnh lục phái rất nhiều cường giả tiến đến, ngươi chết chắc rồi, còn có Long tộc, chờ bị diệt tộc đi!

- Diệt tộc?

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cười lạnh nói:

- Tiểu bối vô tri, giọng điệu thật lớn lối, dù là Hoành Bằng trước kia cũng không dám nói diệt Long tộc ta!

Hoành Bằng? Mọi người thấy cảm thấy cái tên nghe khá quen tai.

Trác Thường bỗng biến sắc mặt, thê tử của gã, Bích Dao cũng biến sắc, hiển nhiên hai người nghĩ đến Hoành Bằng là ai. Hoành Bằng, chưởng giáo đời thứ nhất Võ Thần Điện.

Không lẽ thần cấp cường giả Long tộc đột nhiên xuất hiện này có quan hệ gì với chưởng giáo đời thứ nhất Võ Thần Điện của bọn họ?

Nhưng rồi họ lắc đầu phủ định cách nghĩ này.

Hoành Bằng là nhân vật mấy chục vạn năm trước, sao có liên quan gì đến cường giả Long tộc trước mắt được.

- Tiểu tử, sao ngươi dám kêu thẳng tên của Hoành Bằng tổ sư ta? Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Trác Thường biểu tình lạnh lùng, quát:

- Hiện giờ ta cho ngươi một cơ hội, hãy giao ra phản đồ của Võ Thần Điện ta!

Trác Thường chỉ vào Long Kình Thiên.

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cười lạnh:

- Giao ra phản đồ?

Trác Thường lạnh nhạt nói:

- Đúng vậy trước tiên giao ra phản đồ của Võ Thần Điện, để chúng ta xử lý hắn. Chúng ta phải ở trước mặt mọi người đem phản đồ bất trung bất nghĩa, bất nhân này đánh gãy tứ chi, dùng cách phệ hồn để hắn biết kết cuộc phản bội Võ Thần Điện chúng ta thì thống khổ cỡ nào.

Nói tới đây Trác Thường ngừng lại, tiếp tục nói:

- Còn hành động Long tộc các ngươi rầm rộ xâm nhập nhân loại, tội tàn hại đệ tử nhân loại thì lát nữa chúng ta sẽ thanh toán với các ngươi sau!

Giống như lúc ở trong võ thần không gian thánh cảnh Võ Thần Điện, Trác Thường nói hiên ngang lẫm liệt.

Không, ở trước mặt cường giả các phái, đại tiểu nhân loại thì càng nói hùng hồn hơn lúc ở trong võ thần không gian.

Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:

- Vậy một ngàn vạn viên Nguyên Dương đan thì sao?

Trác Thường ngây ra:

- Một ngàn vạn viên Nguyên Dương đan?

Hiển nhiên Trác Thường không kịp phản ứng Long Kình Thiên có ý gì.

Long Kình Thiên nói:

- Ngươi tuyên bố với đại lục Thiên Lam là ai bắt giữ Long Kình Thiên có thể được một ngàn vạn viên Nguyên Dương đan sao? Không lẽ Võ Thần Điện các ngươi không thừa nhận việc này? Hay là nói Võ Thần Điện các ngươi luôn như vậy, nói một đằng làm một nẻo?

Trác Thường và người Võ Thần Điện biến sắc mặt.

Thiết gia lão tổ Thiết Dương kiềm không được quát:

- Tiểu tử, ngươi nói cái gì? Ngươi là phản đồ của Võ Thần Điện mà dám chỉ trích Võ Thần Điện?

Cổ Hải cũng tiếp lời:

- Khi sư phản tổ! Khi sư phản tổ! Phản đồ thế nhưng còn dám cuồng vọng như vậy. Lão tổ, đối với đệ tử này thì chết chưa thể chuộc tội, lát nữa chúng ta tiêu diệt Long tộc, bắt giữ hắn, khiến hắn nhận hết trăm loại hình phạt Võ Thần Điện rồi mới cho chết!

Các thái thượng trưởng lão, nguyên lão của Võ Thần Điện phụ họa, bộ dạng căm phẫn.

Long Kình Thiên là sắc mặt bình tĩnh, tiếp tục nói:

- Nghe nói Võ Thần Điện các ngươi thấy chủng tộc hay đại gia tộc nào không vừa mắt, trước khi tiêu diệt đối phương thì sẽ chụp mũ một tội danh, sau đó hiên ngang lẫm liệt nói một tràng rồi mới tiêu diệt đối phương? Mấy chục năm trước Hổ Nhân tộc kia bị các ngươi chụp mũ tội danh gì? Để ta nghĩ xem...

Long Kình Thiên nói tới đây ngoái đầu hỏi Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch:

- Hình như cũng là tội tàn hại một nhân loại gì đó hả?

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch cười to nói:

- Chủ nhân nói không sai, đám chó Võ Thần Điện này luôn như vậy!

Long Kình Thiên trào phúng hết sức khiến người Võ Thần Điện biểu tình cựCông kích ỳ khó xem. Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch một câu 'chó' khiến người Võ Thần Điện muốn bóp chết gã.

Các cường giả đại, tiểu gia tộc đi theo sau vốn bất mãn cách làm của Võ Thần Điện nhiều năm thì thầm vỗ tay.

Có người thậm chí khâm phục Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, câu 'chó' này nói quá kinh điển.

Trác Thường lạnh lùng nhìn Long Kình Thiên và Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, mắt lóe sát ý.

- Tốt, rất tốt, để ta xem các ngươi sẽ quỳ ở trước mặt chúng ta, cầu xin tha thứ như thế nào. Lúc đó hy vọng các ngươi còn cười được.

Trác Thường nói với đám môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn, Uông Phong:

- Các ngươi có ai đi lên phá vỡ tiểu trận Long Viêm cốc không?

— QUẢNG CÁO —