Mỗi lần Thiên Ngộ Nhân Quả Bi mở ra thì không thua gì thịnh thế, lần này càng dữ hơn. Từ Lãnh nhị gia không gian Tiểu Phật Linh giới tán loạn, nơi này biến thành sa mạc hoang vu, nhưng bây giờ tụ tập ngàn vạn người, biển người đông đúc, đếm hoài không hết. Tình hình đồ sộ hơn mười năm trước Táng Cổ Phong hiện thế. Bọn họ đều nhìn bia đá dựng đứng trước chùa Phổ Độ. Bình thường bia đá này không có gì lạ, nhưng giờ bia đá tỏa ra phật quang ẩn chứa vô thượng ảo diệu, đặc biệt hùng vĩ.
Có đám hòa thượng đứng xung quanh Thiên Ngộ Nhân Quả Bi, khoảng mấy trăm người. Dẫn đầu là Độ Nghiệp phương trượng chùa Phổ Độ, tiêu diệt Độ Biên hòa thượg. Bọn họ chắp hai tay tụng kinh phật.
Phạn âm vang lên, phù văn trên Thiên Ngộ Nhân Quả Bi như ẩn như hiện rất là thần kỳ, tỏa ra phật quang càng chói lòa, hầu nhứ không ai dám đến gần. Vì mọi người biết rõ trong phật quang chứa phật pháp vô thượng, sau khi được bao phủ ngộ tính rộng mở. Người bình thường không chịu nổi, nhẹ thì thần trí mơ hồ, nặng thì chết không kịp ngáp.
- Nghe nói lần này Thiên Ngộ Bi mở ra không giống bình thường, hình như liên quan đến Nhân Quả chi thư gì đó, ngang ngửa thiên tích. Chuyện quan trọng như vậy kéo đến đông người hơn trước, nhưng vì sao cứ cảm thấy không ồn ào chút nào.
- Ngươi biết tại sao không? Vì trước kia lúc Thiên Ngộ Bi mở ra thiên kiêu, bá chủ khắp nơi trên thế giới tụ tập lại đây, quần hùng tranh bá, trăm hoa khoe sắc. Lần này thì khác, mấy vị bá chủ nổi tiếng lừng lẫy trong thế giới hoặc chết hoặc bị thương, cho nên không còn náo nhiệt nữa.
- Thì đó. Đoạn thời gian trước cao thủ Vân Đoan giáng xuống, Nghịch Lang Gia thành tro, Thiên Tử Gia Cát Thiên Biên bị đánh hấp hối, Nhân Vương Mạc Vấn Thiên bị tiêu diệt vô thượng phân thân, Dạ Xoa Minh Vương Ngạo Phong suýt mất mạng. Đại danh đỉnh đỉnh Lạc gia cũng bị bọn họ buộc biến mất, các cường giả trong truyền thuyết đều bị Vân Đoan xóa sổ.
- Không chỉ thế, nghe đồn Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà, Thượng Cổ Địa Vương Mộ Vân Không cũng gặp bất trắc.
- Ta có biết chuyện xảy ra thời gian trước, nhưng chẳng lẽ trên thế giới cũng chỉ có mấy người đó sao? Thập vương thập tử còn nhiều người, sao không thấy bọn họ ra mặt đi?
- Không nói người khác, Vân Tiêu cung Thần Toán Tử Thiên Tà luôn bí hiểm khó lường, đồn rằng tu vi hoặc mọi mặt đều không thau Mạc Vấn Thiên, chỉ vì làm người khá điệu thấp. Còn có Huyết Tộc chi tử Tịch Nhược Trần, nghe nói luôn âm thầm rèn luyện bồi dưỡng, mấy năm nay lôi kéo được nhiều cao thủ. Tịch Nhược Trần có bất tử bất diệt huyết tộc chi thân.
- Chẳng lẽ bọn họ cũng gặp bất trắc sao?
- Còn có bá chủ từng là trung tâm ba đời quyền lực, Hoàng Cực Chi Vương Hiên Viên Vũ, Thần Thánh Chi Vương Thái Sơ, Quang Minh Chi Vương Lý Thiên Tấm, bọn họ đều có truyền thừa vạn năm, thực lực mạnh mẽ, cực kỳ khủng bố.
- Lần này Thiên Ngộ Bi mở ra không giống bình thường, sao không thấy bọn họ ra mặt? Chắc sẽ không bị hại hết đi?
Người khác lên tiếng:
- Bọn họ có bị nguy hiểm gì không thì ta không biết, dù không có e rằng bây giờ không dám xuất hiện.
- Tại sao?
- Đương nhiên là sợ Vân Đoan.
- Giờ người Vân Đoan không đến đây.
- Hiện tại không đến nhưng không có nghĩa là không bao giờ đến. Nghe đồn, ta chỉ nghe đồn thôi, Thiên Ngộ Bi lần này mở ra, mấy vị vương tử Vân Đoan sẽ tự mình giáng xuống.
- Vương tử Vân Đoan? Thật không vậy?
Trong các truyền thuyết về Vân Đoan nghe nói hoàng tộc Vân Đoan là người thống trị thật sự của phương thế giới này, bởi vì huyết mạch của bọn họ cùng mạch với căn nguyên thế giới, gắn liền với nhau nên được gọi là trời sinh trời nuôi. Hoàng tộc Vân Đoan cùng thế giới tồn tại. Thế giới còn thì hoàng tộc Vân Đoan còn. Nghe nói hoàng tộc Vân Đoan chỉ một ý nghĩ có thể tỉuệ hoán thẩm phán, búng tay một cái xóa sổ bất cứ ai. Bọn họ là chủ nhân thật sự của thế giới này.
- Nếu ta đoán đúng thì Vân Đoan khiến mấy vị vương tử giáng xuống vì muốn thừa dịp này chiêu cáo thiên hạ, từ nay về sau Vân Đoan chính thức chúa tể phương thế giới này.
- Nếu Vân Đoan bắt đầu cai trị phương thế giới này này thì ba trung tâm quyền lực Hoàng thành, Thần Thánh thành, Quang Minh thành sẽ phản đối đầu tiên.
- Bọn họ không đồng ý thì làm sao? Đấu lại nổi Vân Đoan không?
- Vân Đoan muốn thật sự chúa tể phương thế giới này đầu tiên đối mặt không phải ba trung tâm quyền lực mà là Trung Ương học phủ. Đến nay ba trung tâm quyền lực chưa ra mặt có lẽ vì chờ xem thái độ của Trung Ương học phủ.
Thế giới này có rất nhiều người hiểu thấu, bọn họ không quá mạnh, danh tiếng không cao ngất nhưng hiểu biết chút ít thế cục thế giới này. Nội dung bàn bạc có lẽ không chính xác trăm phần trăm nhưng cũng không lệch bao nhiêu.
Có người nêu quan điểm khác.
- Ài, ta thấy Vân Đoan muốn chúa tể phương thế giới này thì cứ để bọn họ làm, dù sao người ta nắm giữ căn nguyên thế giới, đánh không lại người ta, cuối cùng chịu thiệt vẫn là đám người bình thường chúng ta.
- Đúng rồi, chúng ta là tôm tép, ai chúa tể thế giới này chẳng liên quan gì chúng ta.
Trong khi bọn họ bàn luận, một lão nhân chán đời há mồm chửi:
- Các ngươi biết con khỉ gì? Người Vân Đoan từ trong xương toát ra cảm giác ưu việt, bọn họ tự nhận là cao hơn người một bậc. Trong mắt bọn họ thì chúng ta là con kiến, bọn họ muốn nắn thế nào thì nắn. Nếu để Vân Đoan chúa tể phương thế giới này, ngươi chờ cuộc sống như con chó đi.
- Chứ biết làm sao bây giờ? Mấy vị bá chủ thế giới này chúng ta hoặc chết, hoặc bị thương, hoặc biến mất. Trung Ương học phủ không tỏ thái độ, ba trung tâm quyền lực cũng không lộ mặt.
- Thái độ của Trung Ương học phủ luôn rất rõ ràng, biết không? Bọn họ tuyệt đối không cho phép Vân Đoan chúa tể phương thế giới này. Mấy ngày trước Trung Ương học phủ mời ba trung tâm quyền lực đến bàn bạc, nhưng... Ài, không một người nào của ba trung tâm quyền lực đến tham gia.
- Tại sao? Chẳng lẽ ba trung tâm quyền lực định thần phục Vân Đoan?
- Tạm thời không biết ba trung tâm quyền lực có thần phục Vân Đoan không. Dù bọn họ không thần phục thì cũng là cỏ ngã theo chiều gió, chờ Trung Ương học phủ đánh với Vân Đoan, ai thắng thì cúi đầu hướng người đó.
- Cái này... ba trung tâm quyền lực tệ vậy sao? Sao bọn họ có thể làm như vậy?
***
Trong điện nghị sự Trung Ương học phủ.
Phủ chủ Hách Thiên Nhai, trưởng lão điện nghị sự, điện chủ mỗi điện tụ tập lại. Ngụy đại tổng quản, Đồ Lão Tà cũng có mặt. Hách Thiên Nhai nhắm mắt lại suy nghĩ.
Ngụy đại tổng quản nhìn xung quanh, lên tiếng:
- Phủ chủ, phạn âm đã vang lên, không lâu sau Thiên Ngộ Nhân Quả Bi sẽ mở ra, chúng ta có nên chuẩn bị không?