Thiên Vu

Chương 1072: Gặp lại Nữ Vu (2)



Nữ Vu nhún vai, hờ hững đồng ý:

- Có lẽ vậy.

Nữ Vu nghiêng đầu đăm chiêu, một lúc sau khen ngợi nhìn Trần Lạc:

- Không chừng đúng như ngươi nói.

Trần Lạc không nói nữa, hắn lười tán nhảm với người như Nữ Vu, hắn chờ nàng nó ỉa mục đích của mình.

Không lâu sau quả nhiên Nữ Vu mở miệng nói:

- Vốn lần này Nhân Quả định đến, nhưng ta lo giữa các ngươi xảy ra làm người ta không thoải mái nên ta thay nàng tới tìm ngươi.

Nhân Quả?

khỏi nói cũng biết là Nhân Quả Nương Nương.

Cô nương kia tìm hắn làm gì, trong lòng Trần Lạc biết rõ ràng, chắc vì Trái Tim Nhân Quả.

- Tại sao Nhân Quả muốn tìm ngươi thì chắc ngươi đã biết. Phải công nhận Người thừa kế Hư Vọng đời trước thật gian xảo, man thiên quá hải để lại món quà lớn như thế cho ngươi. Chuyến này ta đến vì muốn hỏi thay Nhân Quả, ngươi có thể trả lại Trái Tim Nhân Quả cho nàng không?

Nhân quả chi tâm?

Lãnh Cốc luôn ngồi im uống rượum nghe thấy Trái Tim Nhân Quả thì cơ mặt cứng lại. Lãnh Cốc không nghe hiểu Trần Lạc và nữ nhân bí ẩn nói gì nhưng gã nghe rõ ràng bốn chữ Trái Tim Nhân Quả. Lãnh Cốc biết Trái Tim Nhân Quả là thứ gì, nó là trung tâm pháp tắc nhân quả, giờ nữ nhân bí ẩn đang nói gì? Kêu Lạc gia trả lại cho nàng?

Trả cho ai?

Lãnh Cốc không biết, gã cũng không có tâm trạng suy nghĩ vấn đề này. Khiến Lãnh Cốc giật mình là Lạc gia nắm giữ Trái Tim Nhân Quả.

Chuyện này có thật không?

Lãnh Cốc trợn tròn mắt khó tin nhìn Trần Lạc.

Trần Lạc lắc đầu, nói:

- Ngại quá, không trả được, ta đã luyện hóa Trái Tim Nhân Quả.

Lịch bịch!

Lãnh Cốc cảm giác bị sét đánh trúng, đầu óc trống rỗng.

Luyện hóa?

Lạc gia thế nhưng luyện hóa trung tâm pháp tắc nhân quả?

Má ơi, thật là...

Nghe Trần Lạc nói đã luyện hóa Trái Tim Nhân Quả, Nữ Vu không tức giận mà bật cười:

- Ha ha ha, vấn đề này thì ngươi không cần trả lời ta ngay, chờ sau Nhân Thư cũng không muộn. Ta có thể đợi.

- Vậy người cứ đợi đi, còn chuyện gì không?

- Ừm! Nói xong chuyện của ngươi và Trái Tim Nhân Quả, giờ nói việc hai ta đi.

- Chúng ta không có gì để nói.

- Nói ra thì cũng không tính là chuyện hai ta, đúng hơn là chuyện của ngươi.

- Chuyện của ta? Chuyện gì?

- Nhân Thư.

Trần Lạc khó hiểu lặp lại:

- Nhân Thư?

Cơ thể là Nhân Thư!

Bình ngọc của Nữ Vu nhìn không lớn nhưng dường như chứa Tâm Tửu vô tận, rót một ly tiếp một ly không can. Nữ Vu rót rượu cho Trần Lạc và Lãnh Cốc, nàng ngửa đầu uống cạn ly.

Nữ Vu hỏi:

- Nhân Thư có một chuyện thần thoại không ai biết, ngươi có biết không?

- Thần thoại về Nhân Thư thì ta biết.

Cuối cùng Lãnh Cốc bắt được một cơ hội có thể góp lời, gã xen vào:

- Trong Các Thế Kỷ ghi lại Nhân Thư là nhân mẫu Nữ Oa biến ra. Nghe nói thời đại thần thoại, nhân mẫu Nữ Oa dùng linh bản thân nặn đất tạo người, dùng đá ngũ sắc vá trời, dùng đá tam sinh định ra kiếp trước, kiếp này, kiếp sau. Không biết ta nói có đúng không?

- A, nhị gia thật bác học.

- Đâu, Nữ cô nương quá khen. A, cô nương họ Nữ? Chung dòng họ với nhân mẫu Nữ Oa.

Lãnh Cốc phản ứng lại, gã có cảm giác là lạ.

Trần Lạc không hiểu sao đang yên lành Nữ Vu nhắc đến nhân mẫu Nữ Oa làm chi.

Trần Lạc hỏi:

- Ý của người là gì?

Nữ Vu ung dung uống rượu, ngẩng đầu ngẫm nghĩ, chợt bật cười nói:

- Ngươi có biết ngày xưa Nữ Oa dùng đá ngũ sắc vá trời là ngũ sắc nào không? Vá trời gì không?

Trần Lạc không trả lời.

Nữ Vu hỏi Lãnh Cốc:

- Nhị gia biết không?

Lãnh Cốc lắc đầu, gã không biết.

- Ngày xưa Nữ Oa dùng đá ngũ sắc vá trời, vá cửu thiên, cửu u thiên, thâm uyên thiên, địa ngục thiên, tự nhiên thiên.

Nữ Vu cố ý rướn người tới trước, mắt nhìn Trần Lạc chằm chằm, mỉm cười nói:

- Chắc Lạc gia có ấn tượng với ngũ sắc thiên này?

Nghe Nữ Vu nói Trần Lạc nhớ đến Thiên Hạ Ngũ Y. Trần Lạc nhớ rõ Trường Hạn đại biểu cửu thiên, Vũ Têu đại biểu Cửu U, Đường Nhược Nhiễm đại biểu cho thiên nhiên, Đường Phi đại biểu cho địa ngục, Mạn Đà La đại biểu cho thâm uyên.

Theo Người thừa kế Hư Vọng đời trước nói Thiên Hạ Ngũ Y giống như Trần Lạc, truyền thừa đời đời. Điều này không quan trọng, quan trọng là nếu Nữ Vu nói đúng, nếu Thiên Hạ Ngũ Y địa biểu đá ngũ sắc trong chuyện thần thoại, Nhân Thư là nhân mẫu Nữ Oa biến ra, vậy mối liên quan giữa bọn họ khỏi nói cũng biết. Nói cách khác Thiên Hạ Ngũ Y đại biểu đá ngũ sắc luôn bảo vệ Nhân Thư.

Nữ Vu tiếp tục bảo:

- Hưm, lúc trước Nữ Oa tạo người, vá trời, định tam sinh có mấy lần xích mích với một số thần tộc cổ xưa. Có thể nói Nữ Oa và thần tộc cổ xưa có ân oán rất lớn. Những thần tộc cổ xưa này luôn muốn tìm cơ hội tiêu diệt Nữ Oa. Lạc gia có biết những thần tộc cổ xưa đó gồm những ai không?

- Có thần tộc thiên sứ cổ xưa.

- Có thần tộc phượng hoàng cổ xưa.

- Có thần tộc tinh linh cổ xưa.

- Có thần tộc Tu La cổ xưa.

- Có thần tộc Bàn Vổ cổ xưa.

Trần Lạc biết rõ Tiết Thường Uyển là người thần tộc thiên sứ cổ xưa, Lạc Anh là thần tộc phượng hoàng cổ xưa, Hoàng Tuyền là thần tộc Tu La cổ xưa, Mạc Khinh Sầu là thần tộc tinh linh cổ xưa. Trần Lạc không biết người thần tộc Bàn Cổ là ai, nhưng điều này không còn quan trọng nữa. Quan trọng là những thần tộc cổ xưa này có thù sâu với Nữ Oa, Nhân Thư do Nữ Oa biến thành, nói cách khác đám người thần tộc cổ xưa không bao giờ muốn Nhân Thư hiện thế.

Trần Lạc sớm biết Nhân Thư hiện thế sẽ không đơn giản, sẽ dính líu rất nhiều, nhưng hắn không ngờ sự việc phức tạp như vậy. Nhân Thư dính dáng Nữ Oa đá ngũ sắc trong chuyện thần thoại, còn có thần tộc cổ xưa. Nếu Nữ Vu nói là thật, đến khi Nhân Thư hiện thế, người tham gia tranh cướp, người bảo vệ Nhân Thư, người muốn tiêu diệt Nhân Thư...

Trần Lạc không sợ Vân Đoan, không sợ Trung Ương học phủ, càng không sợ Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, Thiên Tử Đế Vương Gia Cát Thiên Biên. Nhưng nếu Thiên Hạ Ngũ Y Thiên Hạ Ngũ Y đại biểu đá ngũ sắc muốn bảo vệ Nhân Thư, Tiết Thường Uyển, Lạc Anh đại biểu thần tộc cổ xưa muốn hủy diệt Nhân Thư thì...

Trần Lạc nên làm sao?

Đến lúc đó phải làm thế nào?

Không biết.

Trần Lạc thật sự không biết.

Trần Lạc ngước đầu nhìn Nữ Vu, hắn bưng ly rượu lên uống cạn, hỏi:

- Tại sao người nói mấy lời này với ta?

- Không tại sao.

Nữ Vu cũng nâng chén uống rượu, nói:

- Chỉ cảm thấy ngươi nên biết, chẳng lẽ Người thừa kế Hư Vọng đời trước không cho ngươi biết sao? Một khi bước lên con đường này ngươi sắp phải đối diện không chỉ kẻ thù còn có bằng hữu, huynh đệ, tình nhân hồng nhan. Con đường này đã định trước sẽ khiến ngươi chúng bạn xa lánh, một mình cô đơn sống.

Trần Lạc lại uống rượu:

- Có lẽ.

- Có lẽ?

- Cùng lắm ta không cướp.

- A, ngươi đã định trướcp hải cướp. Nếu không thì ngươi sẽ không xuất hiện trên đời lúc Nhân Thư hiện thế, nếu không thì những thiên mệnh, chân mệnh đã không xuất hiện, nếu không thì những thần tộc cổ xưa sẽ không cùng ngươi yêu nhau.