Nghe nói Vân Tử bị Trần Lạc đồ diệt thì mọi người giật mình.
Biểu tình ngông cuồng kiêu căng của Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên xen lẫn vẻ giật mình ngạc nhiên. Lúc trước bọn họ đánh nhau với năm Trung Ương lão tổ trong căn nguyên Trung Ương, biết rõ lực lượng của năm người này sâu không lường được.
Đương nhiên Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên có lẽ không thèm để Trung Ương lão tổ vào mắt, nhưng hai người phải công nhận một sự thật rằng muốn hoàn toàn xóa sổ Trung Ương lão tổ là chuyện rất khó khăn. Trong lòng Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên biết nếu không sử dụng áo nghĩa bí mật thì bọn họ khó thể giết Trung Ương lão tổ. Năm lão tổ dù sao nhận Nhân Thư chi linh ôn dưỡng vạn năm, được tộc nhân Bàn Cổ chỉ điểm, còn thành tựu thân sinh mệnh bất hu vĩnh hằng.
Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên còn nghĩ vậy càng đừng nói những người khác.
Năm Trung Ương lão tổ vẻ mặt giật mình, lo âu. Giật mình vì bọn họ không thể tin, không chấp nhận được Vân Tử đã chết. Lo vì nếu đúng là Trần Lạc đồ diệt Vân Tử lão tổ thì hắn có năng lực tiêu diệt bọn họ. Năm Trung Ương lão tổ nhìn nhau, không ai hành động lỗ mãng, bọn họ bình tĩnh phân tích tình huống trước mắt. Mọi chuyện diễn ra cách biệt rất lớn với kế hoạch ban đầu của bọn họ.
Vốn kế hoạch ban đầu là lợi dụng căn nguyên Trung Ương nhốt hết người tranh giành Nhân Thư lại, sau đó thi triển sinh mệnh tịnh hóa toàn bộ. Dù cuối cùng còn sót lại một, hai người sống dai thì tộc nhân Bàn Cổ sẽ tự mình ra tay.
Kế hoạch vốn nên như vậy, nhưng không ngờ lúc thực hành thì tất cả người tranh giành Nhân Thư bị căn nguyên Trung Ương nuốt hết sót mỗi Trần Lạc. Bỏ sót cũng không sao, không có gì đáng trách, xử lý những người tranh giành Nhân Thư rồi đến lượt Trần Lạc sau.
Bọn họ không ngờ khi thi triển sinh mệnh tịnh hóa vẫn xảy ra ngoài ý muốn. Bọn họ đánh giá thấp Mạc Vấn Thiên, và cả Gia Cát Thiên Biên. Hai người này như có lực lượng thần trợ giúp, cường đại không thể tưởng tượng.
Vốn chuyện này cũng không đáng lo, tuy năm vị Trung Ương lão tổ đánh giá thấp thực lực của Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên nhưng bọn họ có chuẩn bị kế hoạch dự phòng. Theo kế hoạch ban đầu nếu sinh mệnh tịnh hóa không thể xóa sổ đám người này thì tộc nhân Bàn Cổ, người thống trị bí ẩn sau màn Trung Ương học phủ sẽ đích thân ra tay.
Nhưng không hiểu sao chờ mãi chẳng thấy tộc nhân Bàn Cổ hành động, cuối cùng khiến tịnh hóa thất bại. Bọn họ luôn tự hào căn nguyên Trung Ương bị Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên đánh tan nát, thành phế phẩm.
Lúc trước bọn họ nhờ vào căn nguyên Trung Ương còn không làm gì được Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên. Hiện tại mất đi căn nguyên Trung Ương, năm Trung Ương lão tổ phải hành động thật cẩn thận.
Nếu chỉ có bấy nhiêu đó chưa đến mức khiến năm vị Trung Ương lão tổ e ngại, đáng sợ là Trần Lạc có thể tiêu diệt Vân Tử. Nếu Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên chỉ làm Trung Ương lão tổ thấy đáng gờm, vậy sự tồn tại của Trần Lạc làm bọn họ kinh sợ. Bởi vì năm Trung Ương lão tổ biết rõ nếu Trần Lạc có thể xóa sổ Vân Tử thì hắn đủ sức làm thịt cả đám.
Tộc nhân Bàn Cổ bí ẩn đột nhiên bặt tăm tương đương Trung Ương lão tổ mất đi núi dựa.
Căn nguyên Trung Ương cường đại vô biên hoàn toàn hỗn loạn khiến Trung Ương lão tổ mất đi sự bảo vệ.
Vừa không có núi dựa và không có sự bảo vệ, đối diện các nữ thần dần phục hồi lại, đối diện Mạc Vấn Thiên và Gia Cát Thiên Biên có thể đột phá căn nguyên Trung Ương, còn có Trần Lạc xóa sổ Vân Tử, năm Trung Ương lão tổ không sợ không được.
Có lẽ là cô lập bất lực, có lẽ sợ thật, một Trung Ương lão tổ định lôi kéo Vân Khởi:
- Vân Khởi, ngươi là Vân Đoan Tam hoàng tử, nên cùng chung mối thù với Trung Ương học phủ chúng ta mới đúng!
Trung Ương lão tổ này không biết rằng ngay từ đầu Vân Khởi đã phản đối Vân Đoan và Trung Ương học phủ hợp tác, lúc này gã làm sao đồng ý? Vân Khởi tóc bạc mặt trẻ trung đứng trên cao, lạnh nhạt nhìn Trung Ương lão tổ, gã im lặng như không hề nghe thấy.
Thấy Trung Ương nội các không trả lời, mấy Trung Ương lão tổ lại cố gắng khuyên bảo:
- Vân Khởi, Trung Ương học phủ chúng ta sớm có hiệp nghị với Vân Đoan thái tử các ngươi, bây giờ tổ của ta đang chúa tể Nhân Thư, không lâu sau sẽ hoàn thành. Khi đó Vân Đoan các ngươi có tư cách cùng hưởng Nhân Thư chung với chúng ta.
Tiếc rằng Vân Khởi vẫn chỉ đứng im thờ ơ.
- Vân Khởi, ta khuyên ngươi đừng do dự thêm nữa. Chắc ngươi chưa biết, Vân Đoan thái tử sớm truyền thừa quyền chúa tể căn nguyên thế giới cho lão phu, nếu lão phu muốn thì có thể tùy thời cắt bỏ tư cách chúa tể của ngươi.
Vô dụng, Vân Khởi vẫn im lặng.
Một Trung Ương lão tổ hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Trung Ương lão tổ vung phất trần thoáng chốc căn nguyên thế giới không giới hạn phía chân trời xuất thế.
Căn nguyên thế giới giống như linh hồn của thế giới, chúa tể pháp tắc phương thế giới này, pháp tắc chúa tể vạn vật trong phương thế giới này. Năm Trung Ương lão tổ cho rằng hiện tại Trung Ương học phủ sáng tạo căn nguyên thế giới đã hỗn loạn nhưng bọn họ vẫn còn căn nguyên phương thế giới này, vẫn đứng ở thế bất bại. Chỉ cần phòng thủ chặt chẽ, chờ tộc nhân Bàn Cổ dung hợp Nhân Thư xong mọi thứ sẽ thành kết cuộc đã định.
- A?
Một Trung Ương lão tổ lấy được quyền chúa tể từ tay Vân Đoan thái tử đang định nhờ căn nguyên thế giới bảo vệ bọn họ, lão chợt phát hiện có điều không đúng. Căn nguyên thế giới dường như khác với trước kia, khác ở đâu thì tạm thời Trung Ương lão tổ không nói ra được, cảm giác rất xa lạ.
Không chỉ Trung Ương lão tổ, Trần Lạc, Mạc Vấn Thiên, Gia Cát Thiên Biên cũng đồng cảm. Trong ấn tượng của bọn họ thì căn nguyên thế giới luôn hư vô mờ mịt, thấy nhưng không cảm giác được. Ai đều cảm ứng được căn nguyên thế giới, nhưng không thể chạm vào người chúa tể nó.
Hiện giờ căn nguyên thế giới xuất hiện không còn hư vô, xa xôi mà trở nên chân thật, đến nỗi mọi người rõ ràng cảm ứng được nó tồn tại. Người nào có mặt trong phương thế giới này đều cảm ứng được cảm giác bị bao phủ, khiến bọn họ bất an. Vì cảm giác bị bao phủ, bị chúa tể đó như thể tùy thời uy hiếp an toàn mạng sống của họ.
Trung Ương lão tổ kia định nhờ vào căn nguyên thế giới triệu hoán một thẩm phán nhưng vô dụng, mặc cho lão kêu gọi cỡ nào thì căn nguyên thế giới thờ ơ không phản hồi lại.
Năm Trung Ương lão tổ giật mình:
- Sao có thể như vậy?
Một Trung Ương lão tổ đứng ra chất vấn:
- Vân Khởi, ngươi giở trò gì với căn nguyên thế giới? Rõ ràng lão phu kế thừa quyền chúa tể từ Vân Đoan thái tử nhưng tại sao không thể khống chế được?
Vân Khởi luôn im lặng rốt cuộc mở miệng nói:
- Thì ra ngươi kế thừa quyền chúa tể căn nguyên thế giới từ huynh trưởng của ta.
- Rốt cuộc ngươi giở trò gì với căn nguyên thế giới?