- Nhân Thư còn ở trong linh hải của tiểu Lạc, tùy thời hiện thế.
- Tức là nếu Nhân Thư hiện thế thì tiểu Lạc sẽ bị nguy hiểm mạng sống?
- Có thể nói vậy.
- Thế thì...
Hoa hỏi câu những người khác muốn hỏi:
- Quân thượng cảm thấy tiểu Lạc có thể chúa tể Nhân Thư không?
- Nếu Nữ Oa không dung nhập Nhân Thư, ta không biết người khác có thể chúa tể Nhân Thư được không. Hiện tại Nữ Oa đã dung nhập Nhân Thư, trong vũ trụ không có tồn tại nào chúa tể Nhân Thư được.
- A! Quân thượng, Nữ Oa thật sự sẽ thức tỉnh khi Nhân Thư hiện thế sao?
Ma Quân Thất Dạ khẳng định đáp:
- Chắc chắn.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt không biết nên nói cái gì, cuối cùng chỉ bảo:
- Quân thượng, nếu Nữ Oa đã dung nhập Nhân Thư, sẽ thức tỉnh theo Nhân Thư hiện thế, vì mạng sống của tiểu Lạc, quân thượng có thể nào buộc Nhân Thư ra khỏi linh hải của tiểu Lạc không? Dùy sao Nhân Thư tùy thời hiện thế, quá nguy hiểm.
- Các người không biết, Tiểu Lạc thành tựu chính là nguyên thủy, nguyên thủy là chân lý sinh mệnh ngày xưa Nữ Oa lĩnh ngộ từ trong hỗn độn chi nguyên, được gọi là thập toàn hoàn mỹ. Thành tựu ra thân thể cũng là đứng đầu sinh mệnh, có thể so với thần ma, thậm chí vượt trội. Cộng với tiểu Lạc mở ra giới chi linh hải, ta cũng không thể nhúng tay vào.
Ma Quân Thất Dạ vô cùng bất đắc dĩ nói:
- Đừng nói ta không thể, dù ta có cách bài trừ Nhân Thư ra cũng sẽ không làm.
- Tại sao?
- Vị huynh đệ này của ta thoạt trông tùy ý với mọi người nhưng không phải loại người xúc động. Tiểu Lạc không tiếc tất cả cướp đi Nhân Thư chắc có lý do phải cướp. Hắn dám không kiểng nể gì nuốt Nhân Thư vào linh hải chắc không phải hành động bồng bột, hiện tại ta chưa biết ý định của tiểu Lạc là gì.
- Vậy phải làm sao đây? Chúng ta chỉ có thể chờ đợi sao?
- Chỉ có thể như vậy.
Thật ra Ma Quân Thất Dạ nói một nửa đúng một nửa sai. Trần Lạc cướp Nhân Thư đúng là vì lý do bắt buộc phải cướp, hắn dám không kiểng nể gì nuốt Nhân Thư tuy không phải bồng bột trong thoáng chốc nhưng cũng vì bất đắc dĩ. Nói chính xác hơn là Trần Lạc nghe Hư Vọng chi linh nói mới dám nuốt Nhân Thư kiểu đó, hắn không có thời gian suy nghĩ hậu quả sau khi làm.
Giờ phút này, Trần Lạc không ở trong linh hải ức chế Nhân Thư mà trốn trong không gian hư không vừa phục hồi tâm thức vừa mắng Hư Vọng chi linh.
- Kêu lão tử cướp Nhân Thư là ngươi, kêu lão tử nuốt Nhân Thư cũng là ngươi, bây giờ lại bảo với ta là Nữ Oa chuyển thế đã dung nhập vào Nhân Thư, trong hoàn vũ không có người thứ hai có thể chúa tể Nhân Thư? Tính hố chết lão tử sao? Trắc trở lâu như vậy hoàn toàn uổng công, kết quả có thể sống được không còn là điều bí ẩn. Có biết ngươi hại lão tử thảm lắm không?
Hư Vọng chi linh to cỡ nắm tay vẫn giữ bộ dáng vênh váo tự phụ, đôi tay nhỏ chắp sau lưng, thái độ khinh khỉnh nói:
- Thiếu niên, có biết ngươi dùng giọng điệu này nói chuyện với cô nãi nãi là không lễ phép? Cái gì gọi là ta kêu ngươi cướp Nhân Thư? Từ lúc ngươi dung nhập Hư Vọng chi thư thì chúng ta đã là châu chấu chung một sợi dây, không phải ta kêu ngươi đi cướp Nhân Thư mà ngươi vì chính mình mới đi cướp.
- Đừng nói nhảm nhí với ta, nói xem bây giờ nên làm sao?
Hiện giờ Trần Lạc trốn trong không gian hư vọng nhưng biết rõ ràng tình huống trong linh hải. Hiện tại linh hải của Trần Lạc bị Nhân Thư tàn phá tùy thời tan tác.
Trần Lạc nói:
- Cứ theo đà này không cần Nhân Thư hiện thế linh hải của lão tử đã hoàn toàn tan nát, thân thể cũng bị phế. Ta thấy giữ mạng quan trọng hơn, trước tiên tìm cách ném Nhân Thư ra ngoài đã.
- Ném ra ngoài làm chi? Thật tình!
- Nếu không thì biết làm sao? Dù sao không thể chúa tể Nhân Thư, không ném ra ngoài chẳng những để lão tử chờ chết?
Trần Lạc nóng nảy, Hư Vọng chi linh thì bình tĩnh ung dung rất là nhàn nhã.
Hư Vọng chi linh chậm rãi nói:
- Thiếu niên, cái chết không đáng sợ, đáng sợ là muốn chết không xong. Ngươi sớm thành tựu hư vọng linh hồn, tử vong là thứ vô cùng xa xỉ với ngươi.
- Nếu hiện tại ngươi từ bỏ Nhân Thư, chờ đợi ngươi không phải tử vong mà là lạc lối, đời đời kiếp kiếp, vĩnh vĩnh viễn viễn lạc trong vô tận quy khứ.
- Ngươi ngẫm lại xem, nếu lạc ở nơi không có thời gian, không có không gian, không có thứ gì, muốn sống không được, muốn chết không xong là chuyện đáng sợ biết bao.
- Cái gì gọi là ta từ bỏ Nhân Thư? Lão tử muốn sao? Cũng vì hết cách ồi, lạc thì lạc, không có gì ghê gơm.
Lạc trong vô tận quy khứ là khái niệm gì? Trần Lạc không biết, không tưởng tượng được, có lẽ thật sự rất khủng bố. Nhưng tính cách Trần Lạc rộng rãi, trước khi cướp Nhân Thư đã chuẩn bị tâm lý từ trước nên không sợ gì.
- Thiếu niên, đừng nóng, vẫn có cách.
- Chẳng phải nói Nữ Oa dung nhập Nhân Thư, trong hoàn vũ không có người kthứ hai có thể chúa tể Nhân Thư sao? Có cách gì?
- Đúng là vậy, nhưng chúng ta không cần chúa tể Nhân Thư.
- Là sao?
Trần Lạc ngơ ngác hỏi:
- Cách duy nhất mở ra ảo diệu Hư Vọng chi thư là tụ tập đủ Thiên Địa Nhân tam thư, sao bây giờ ngươi nói không cần chúa tể Nhân Thư? Ngươi đang đùa với lão tử sao?
- Thiếu niên, cách chính xác giải mở ảo diệu Hư Vọng chi thư là tụ tập Thiên Địa Nhân tam thư, nhớ kỹ, là tụ tập chứ không phải kêu ngươi chúa tể. Huống chi tôn chỉ Hư Vọng chi thư là mở ra bí mật vũ trụ chứ không phải thống trị nó, cần gì chúa tể Thiên Địa Nhân tam thư? Thật tình.
- Tổ cha nó!
Nghe Hư Vọng chi linh nói xong tư duy của Trần Lạc hỗn loạn, khóc không ra nước mắt.
Trần Lạc lười nói vớ vẩn với Hư Vọng chi linh, hắn mệt mỏi nói:
- Ngươi muốn gì nói thẳng ra đi.
- Thiếu niên, ngươi còn nhớ Nhân Quả chi tâm không?
- Nhảm!
- Nhân Quả chi tâm là căn bản của Nhân Quả chi thư, tương tự, chúng ta chỉ cần lấy được Nhân Thư chi tâm là xong.
- Làm sao lấy? Nhân Quả chi tâm là người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước bài bố sẵn, ta chỉ tiện tay cầm. Không lẽ người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước cũng động tay chân với Nhân Thư, chuẩn bị sẵn Nhân Thư chi tâm cho ta?
- Ha ha ha, không tệ, thiếu niên coi như thông minh.
Trần Lạc chỉ thuận miệng nói ai dè đúng là thật. Chẳng lẽ người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước thật sự giở trò với Nhân Thư? Giống như Nhân Quả chi tâm, người thừa kế Hư Vọng chi thư đời trước lén trộm Nhân Thư chi tâm?
- Ha ha ha, chẳng phải, ngươi luôn tò mò tại sao người thừa kế đời trước muốn táng cổ đúng không? Hiện tại ngươi đã đoán ra chưa?
- Ý ngươi là người thừa kế đời trước táng cổ không chỉ để ba thư tái tạo lại, quan trọng hơn lén giở trò khi chúng ta tự tái tạo, dựng dục căn nguyên chi tâm?