Thiên Vu

Chương 145: Lão tiền bối bị giam trong hố đen (2)



Mới rồi Trần Lạc bày trận pháp gia cố nên Phong Tú Lâm biết hắn là một trận sư, nhưng lão càng biết những công thức phân giải của mình rất phức tạp, nếu không có tạo nghệ nhất định trong lĩnh vực không gian, không phải đại trận sư chuyên môn trận pháp không gian thì không thể nhìn ra phù văn phân giải kết cấu không gian. Thiếu niên áo lam còn trẻ tuổi, khoảng mười sáu, bảy tuổi mà đã là một vị đại trận sư rồi sao?

- Tiểu tử, ngươi có thể xem hiểu những công thức phù văn của lão phu sao?

- Không giấu gì Phong lão tiền bối, mấy ngày trước chưa gặp tiền bối ta luôn cảm ứng những công thức phân giải này. Nhưng số lượng quá nhiều, đến bây giờ ta chưa cảm ứng hết, có một số không xem hiểu, một số thì hiểu.

- Ngươi xem hiểu công thức trên đầu mình không?

Giọng Phong Tú Lâm vẫn già nua, khàn khàn nhưng xen lẫn kinh sợ.

Trần Lạc ngẩng đầu nhìn đoạn công thức phù văn trên đầu, nói:

- Đây là đoạn công thức thập nhị nguyên khiên dẫn, trong trận pháp không gian dùng nhiều khiên dẫn huyền áp trận vị gồm khôn cung vị, trung cung vị...

- Bên trái cách ngươi ba thước là công thức gì?

- Đây là công thức phục hợp, trong trận pháp không gian dùng để...

- Bên phải cách ngươi sáu thước là công thức gì?

- Đây là công thức hóa hợp, trong trận pháp không gian dùng để...

Mỗi khi Phong Tú Lâm hỏi một công thức là Trần Lạc sẽ hoàn mỹ kể ra tên, tác dụng, chỗ huyền diệu của nó. Phong Tú Lâm hỏi mấy trăm công thức Trần Lạc đều giải thích hết. Phong Tú Lâm hỏi, Trần Lạc đáp. Sau khi hỏi thêm mấy trăm công thức nữa, đôi mắt đục nhìn Trần Lạc chằm chằm.

Một lúc lâu sau Phong Tú Lâm giật mình khẽ kêu:

- Kỳ tài! Tiểu tử, ngươi có tạo nghệ lĩnh vực trận pháp không gian làm người ta không tin nổi.

Phong Tú Lâm là đại tông sư trận pháp danh chấn thiên hạ, còn là tháp chu Trung Ương trận tháp, cả đời lão tiếp xúc với trận pháp. Phong Tú Lâm biết rõ mới rồi lão hỏi những công thức kia dù là đại trận sư chuyên môn lĩnh vực không gian chưa chắc biết hết. Thiếu niên mười sáu, bảy tuổi trước mắt Phong Tú Lâm chẳng những biết mà còn nói ra huyền diệu mỗi đoạn công thức. Điều này khiến Phong Tú Lâm rất giật mình. Trong đời Phong Tú Lâm thấy số thiên tài tám trăm đến ngàn người, nhưng lão chưa từng gặp thiếu niên nào yêu nghiệt như vậy, biến thái đến nỗi đại tông sư như Phong Tú Lâm không chịu nổi.

Trần Lạc khiêm tốn bảo mình đoán mò.

- Tiểu tử, cây tinh thần của ngươi đã nở hoa kết quả?

Trong cộng hưởng, trận sư chính tông ngưng tụ một cây tinh thần, từ lúc mở ra linh hải là có thể ngưng tụ hạt giống tinh thần, nở hoa xòe lá kết trái, cuối cùng thành một cây tinh thần.

Mở tinh thần hải là trận sư so cấp.

Ngưng kết hạt giống tinh thần là trận sư trung cấp.

Xòe lá là trận sư cao cấp.

Nở hoa là đại trận sư.

Kết trái là tự nhiên trận sư

Thành cây tinh thần là trận hành giả.

Cây tinh thần của Phong Tú Lâm đã kết trái nên lão là một vị thiên nhiên trận pháp tông sư.

- Ta chỉ là một trận sư lang thang.

Phong Tú Lâm ngây người, không ngờ Trần Lạc là trận sư lang thang. Mắt Phong Tú Lâm phức tạp, lão không hỏi thêm.

Phong Tú Lâm nói:

- Tiểu tử, ngươi có thể nói cho lão phu nghe tất cả công thức ngươi nhận biết được không?

- Cái này...

Trần Lạc nhìn phù văn rậm rạp bốn phía, nhiều không đếm xuể. Trần Lạc do dự, hắn định nói là nhiều quá biết nói đến khi nào. Nhưng Trần Lạc nhìn ánh mắt mong chờ của Phong Tú Lâm, cuối cùng không thốt ra. Trần Lạc thở dài, dù gì cũng rảnh rỗi, thế là hắn từ từ nói.

Một ngày, hai ngày, ba ngày...

Trần Lạc nói hết ba ngày mới xong số công thức hắn biết. Phong Tú Lâm nghe ba ngày, trong thời gian đó lão không nói một chữ vì lão không biết nên nói cái gì. Thiếu niên áo lam mang đến kinh ngạc quá lớn cho Phong Tú Lâm.

Một lúc lâu sau, Phong Tú Lâm khẽ thở dài:

- Giới trận pháp luôn có một câu nói là kỳ tài thiên hạ đều từ chính tông, lang thang bảo thủ cố chấp. Bây giờ nghĩ lại đúng là mỉa mai quá.

- Trời ghét anh tài, thật là trời ghét anh tài! Trời ai, sao lại tàn nhẫn để một kỳ tài ngút trời lưu lạc đến hoàn cảnh này?

Bây giờ Phong Tú Lâm dựa vào đốt tinh thần hải giữ ý thức linh hồn, cơ thể đã sớm chết đi. Nếu không vì thế Phong Tú Lâm đã đấm ngực giậm chân, cảm xúc của lão cực kỳ kích động, tinh thần hải đốt cháy dữ hơn.

Trần Lạc vội khuyên nhủ:

Phong lão tiền bối, đừng kích động.

Phong Tú Lâm cảm ứng tốc độ tinh thần hải đốt cháy nhanh hơn, lão bình tĩnh nỗi lòng. Một lúc lâu sau tinh thần hải mới bình lặng lại.

Phong Tú Lâm suy yếu nói:

- Ài, nữ nhân đó tạo nghiệt, thật là nghiệt. Với thiên phú, tạo nghệ của ngươi không đến hai mươi năm nhất định có thể dẫn dắt giới trận pháp vào thời đại mới, tiếc ơi là tiếc.

Có thể được đại tông sư trận pháp như Phong Tú Lâm khen làm Trần Lạc mừng vui vô cùng. Trần Lạcthấy Phong Tú Lâm buồn bã, cảm xúc dao động, hắn sợ tinh thần hải của lão lại rực cháy.

Trần Lạc cười nói:

- Phong lão tiền bối đừng tiếc cho ta, sống chết có số, giàu sang do trời. Trời đổ mưa, mẫu thân đi lấy chồng. Nếu ông trời muốn ngươi chết thì có chạy tới chạy lui cuối cùng cũng không được gì. Ngược lại ông trời cho ngươi sống thì cho dù ngươi tan xương nát thịt cũng bình yên.

- Sống chết có số, giàu sang do trời... Chàng trai, tâm tình của ngươi cực kỳ tiêu sái.

Trong thiên địa, phương thế giới này hễ là người không ai không sợ chết, Trần Lạc cũng sợ. Nhưng sợ thì sẽ không chết sao? Hoảng hốt lo sợ sống chẳng bằng sống thoải mái tự do, mặc kệ khi nào thì chết. Vì tính cách là vậy nên Trần Lạc xem vấn đề gì cũng rất tiêu sái, nếu không thì ký kết khế ước kỳ lạ, lại bị hư vọng chi hỏa đốt, linh hồn biến dị, rúc vào sừng trâu tự kỷ biết đến bao giờ mới ra?

Vì rảnh rỗi, Trần Lạc bắt đầu xin Phong Tú Lâm chỉ giao một số chuyện như là trí thức lĩnh vực không gian. Trần Lạc là một trận si, mê mẩn bất cứ trận pháp nào. Huống chi Phong Tú Lâm là đại tông sư không gian số một số hai trong Huyền Hoàng thế giới? Cơ hội tốt như vậy Trần Lạc không thể bỏ qua. Phong Tú Lâm thấy Trần Lạc hiếu học thì dốc túi chỉ dạy. Thế là Trần Lạc, Phong Tú Lâm trò chuyện về lĩnh vực không gian. Càng nói Trần Lạc càng kinh thán tạo nghệ của Phong lão tiền bối trong lĩnh vực này quá sâu. Phong Tú Lâm ngạc nhiên hơn Trần Lạc nhiều. Lúc trước Trần Lạc nói ra hết công thức phân giải mình hiểu, Phong Tú Lâm biết thiên phú của thiếu niên áo lam kinh người. Sau khi cùng tham khảo không gian, Phong Tú Lâm phát hiện thiếu niên có thiên phú còn khủng bố hơn lão tưởng rất nhiều. Đúng vậy, chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố để hình dung Trần Lạc.

Phong Tú Lâm chưa từng thấy thiếu niên nào có thiên phú kinh người như Trần Lạc, quá kinh khủng. Một công thức phức tạp, cao thâm dò nhiều phù văn huyền diệu cấu thành, dù là đại trận sư cũng cần nghiên cứu vài tháng. Thiếu niên áo lam thì sao? Trần Lạc chỉ dùng mấy canh giờ là nắm giữ huyền diệu ẩn chứa trong công thức.