Thiên Vu

Chương 229: Cổ luân chi chuyển



Trần Lạc tức giận quát:

- Ta nói cho các ngươi biết, sau này tên của gia trong du nhạc viên gọi là Thiên vương Lão Tử, các ngươi nhận cũng được, không nhận thì hôm nay lão tử đánh đến khi nào các ngươi nhận mới thôi!

Tình huống gì?

Không phải mới rồi tên kia chủ động đến cột trụ hình phạt chịu phạt sao?

Sao bỗng nhiên hắn nổi điên?

- Ta thấy ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!

Người Long Hoan phát ra ánh sáng lấp lánh, linh lực vận chuyển, đây là lực lượng công pháp, linh nguyên, tứ linh luân. Long Hoan gầm một tiếng nhảy vọt lên, từ trên cao nhìn xuống Trần Lạc.

Long Hoan uy võ quát to:

- Nếu ngươi muốn ăn đau khổ thì hôm nay ta sẽ thành toàn ngươi!

Long Hoan dứt lời cơ thể nhanh chóng alo xuống, biến thành kiếm bén đâm thẳng.

Long Hoan không thi triển linh quyết, không dùng lực lượng biến dị. Long Hoan cho rằng đối phó một học viên mới sử dụng lực lượng công pháp, linh nguyên, tứ linh luân là dư sức qua cầu.

Nhưng đó là Long Hoan nghĩ.

Có lẽ Long Hoan sử dụng bấy nhiều lực lượng dư sức đối phó một học viên mới bình thường, nhưng Trần Lạc là học viên mới sao?

Người quen Trần Lạc không ai xem hắn là học viên mới bình thường. Dù là Tiết Thường Uyển, Lạc Anh hay La Phù quen biết không lâu đều xem Trần Lạc là cường giả.

Mắt thấy Long Hoan biến thành kiếm bén đâm xuống. Mọi người nhìn cơ thể Trần Lạc nhấp nháy ánh sáng nhạt, dường như ánh sáng đông lại, hòa cùng với bóng tối xung quanh. Trần Lạc không thèm né tránh, nhẹ nhàng giơ tay lên, cũng không thi triển linh quyết gì.

Bốp!

Một tiếng vang trong trẻo.

Khiến mọi người giật mình là cái tên cuồng đến tự xưng Thiên vương Lão Tử giơ tay đánh Long Hoan biến thành kiếm bén đâm xuống.

Sao có thể như vậy?

Mọi người cảm ứng được Long Hoan sử dụng ba loại lực lượng, bọn họ cũng cảm nhận từ Thiên vương Lão Tử đánh ra lực lượng một linh luân. Đúng vậy, một linh luân, ngoài nó ra không còn lực lượng nào khác, không có cả lực lượng linh nguyên bình thường nhất.

Không một ai từng thấy kiểu đánh này, chưa từng có. Bởi vì lực lượng linh luân khi không có linh nguyên phụ trợ thì cực kỳ yếu, nhưng Thiên vương Lão Tử thì sao? Chẳng những không suy yếu mà cường đại đến khó tin, mạnh đến mức chống lịa ba loại lực lượng của Long Hoan. Nếu không thấy tận mắt thì không ai dám tin đây là sự thật, bởi vì nó không phù hợp quy tắc tu hành!

Phái không xa, đám người nữ đệ tử gia cố huyễn tượng trận hồ ly, Diệp Nhị Nương giật mình biến sắc mặt. Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ trông thấy tình huống quái dị này, mới rồi người tự xưng là Thiên vương Lão Tử dựa vào lực lượng một linh luân phá ba phòng ngự trận pháp của nữ đệ tử gia cố huyễn tượng trận hồ ly. Những người khác không biết ba trận pháp phòng ngự của Hồ Ly mạnh cỡ nào nhưng bản thân nàng hiểu rất rõ, Hồ Ly tin chắc ba trận pháp đó có thể ngăn cản lực lượng ba mươi vạn quân. Không, không phải vững tin mà nữ đệ tử gia cố huyễn tượng trận hồ ly từng trắc nghiệm, nếu không thì lúc đó nàng đã chẳng tuyên bố nếu Thiên vương Lão Tử lỡ tay phá được trận pháp thì nàng dám lên giường với hắn.

Long Hoan nghi hoặc kêu lên:

- Sao có thể như vậy...?

Long Hoan không dám chậm trễ, vội vã phát ra lực lượng biến dị củam ình.

Bên dưới Trần Lạc hành động, tiếng gầm như sấm ầm vang:

- Lăn xuống!

Trần Lạc giật mạnh, Long Hoan bị hắn kéo té đập mặt xuống đất. Long Hoan định đứng dậy thì Trần Lạc đã nhào lên, giơ tay bóp cổ gã. Bùm một tiếng Long Hoan bị nhấn vào cột trụ hình phạt, cây cột run rẩy.

Long Hoan bị chấn miệng phun máu tươi, nhanh chóng vận chuyển công pháp dốc hết sức mạnh.

Lực lượng công pháp địa cấp, lực lượng biến dị, lực lượng linh nguyên, lực lượng tứ linh luân. Bốn loại lực lượng vận chuyển, ánh sáng bốn màu nhấp nháy liên tục quanh thân cộng hưởng linh hồn, linh lực khổng lồ tựa núi lửa phun trào. Nhưng vô dụng, mặc kệ lực lượng của Long Hoan mạnh cỡ nào, người tự xưng Thiên vương Lão Tử lù lù bất động. Long Hoan quát to, ánh sáng bốn màu diễn hóa thành mười hai kiếm bén.

Sinh sinh kiếm quyết, linh quyết hạ phẩm địa cấp.

Linh Quyết địa cấp cường đại hơn xa linh quyết hoàng cấp, huyền cấp. Bởi vì trong linh quyết địa cấp có thể diễn hóa ra sự huyền diệu. Trong phút chốc Long Hoan thi triển Sinh sinh kiếm quyết diễn hóa ra kiếm uy huyền diệu, muồi hai kiếm uy ập đến. Trần Lạc vẫn không nhú nhích, lạ là mười hai kiếm uy chạm vào ánh sáng tối tăm quanh thân hắn thì... Biến mất.

Không!

Kia không phải tiêu thất.

Đó là ngăn chặn.

Thiên vương Lão Tử chỉ dựa vào lực lượng nhất linh luân ngăn chặn một kích hết sức của Long Hoan.

Mọi người nhìn trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ biết Long Hoan phát ra Sinh Sinh kiếm quyết bốn loại lực lượng siêu đáng sợ, có lẽ cao hơn ba mươi vạn quân lực lượng, nhưng bây giờ không đụng được một cọng lông của người này.

Lực lượng nhất linh luân của người này sao mạnh quá vậy? Cường đại đến nỗi dễ dàng đỡ lực lượng ba mươi vạn quân.

Quá rung động, kỳ dị, thật khó tin.

Trần Lạc không nhúc nhích, không di chuyển một ưbơc. Trần Lạc bóp cổ Long Hoan, đứng yên.

Long Hoan khó khăn phun ra mấy chữ:

- Ngươi... Ngươi là ai?

Trong giọng nói của Long Hoan tràn ngập kinh hoàng, khủng khiếp.

- Vừa rồi ta đã nói sau này tên của ta trong du nhạc viên gọi là Thiên vương Lão Tử, ngươi không nhận cũng chẳng sao, hôm nay lão tử đánh đến khi nào ngươi nhận.

Thanh như lôi, âm như điện, chấn màng tia mọi người ù vang. Trần Lạc giơ tay, ánh sáng tối tắm lóe lên trong lòng bàn tay. Trần Lạc không phát ra bất cứ linh quyết nào, đơn thuần là lực lượng. Một tay Trần Lạc chụp đầu Long Hoan, bùm một tiếng nhấn gã quỳ xuống đất.

Ác Lang

Liên tục mấy bàn tay xé nát huyễn tượng trận trên người Long Hoan, mặt thật lộ ra, vì gã bị Trần Lạc đè đầu đánh hộc máu nên không nhận ra mặt mũi.

Đám đông đứng phía xa ngơ ngác nhìn, không ngờ chuyện sẽ đảo ngược như vậy, càng không trưởng tượng nổi người kia sẽ quái dị như vậy, lực lượng một linh luân khủng khiếp đến thế.

Đám người Ác Lang, Diều Hâu, Thiên Cẩu, Hắc Sát, Bắc Đầu kinh hoàng nhìn nhau, năm người không hẹn mà cùng gật đầu sau đó phát ra linh lực. Bọn họ cùng lấy linh bảo ra, vận dụng linh quyết. Tuy năm người không có lực lượng biến dị nhưng cùng ra tay, năm linh quyết mỗi cái ẩn chứa bốn loại lực lượng gộp lại là hai mươi loại, cao đến bảy, tám chục vạn quân.

Uy lực cực kỳ khủng bố.

Trần Lạc xoay người lại, sải bước xông lên, hai tay vung, giang tay ra, giơ tay cào. Ánh sáng đen nở rộ chộp năm linh quyết, hai tay xoa.

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Năm linh quyết cao đến bảy, tám chục vạn quân bị Trần Lạc bóp tan nát.

Thấy hình ảnh đó, đám nữ đệ tử Hồ Ly, Diệp Nhị Nương cảm thấy da đầu tê dại. Năm người Ác Lang, Diều Hâu, Thiên Cẩu, Hắc Sát, Bắc Đầu công kích thì đứng ngây tại chỗ, sợ hồn vía lên mây. Bọn họ không dám ở lại đây, nhảy vọt lên định chạy trốn.

Tiếng rống đầy uy lực, ánh sáng đen chợt lóe, đó là sư tử hổ báo chi hồn khổng lồ.