Thiên Vu

Chương 486: Trận sư ngôi sao và lang thang



Thấy Trần Lạc không đáp, Mã Liên Hoa rất tò mò nhưng không hỏi thêm.

Mã Liên Hoa gãi đầu nói:

- Hì hì, Tiêu công tử nói xem trong đại tái đấu trận lần này ai sẽ thắng?

- Chuyện này ai mà biết?

Hôm nay thời tiết tốt. Trần Lạc đi trên đường thấy trận sư phái hệ chính tông tới lui, lắc đầu, bỗng thấy buồn cười.

- Tuy ta là trận sư lang thang nhưng lần này không xem trọng phái hệ lang thang.

- Ngươi có biết bây giờ trong thành có bao nhiêu trận sư chính tông không? Nghe nói cỡ mấy vạn. Mới chỉ là bây giờ, có quỷ mới biết vài ngày sau sẽ tăng thêm bao nhiêu trận sư chính tông.

Mã Liên Hoa giơ tay nhấc chân lộ khí chất lưu manh, đi đường hai hàng.

Mã Liên Hoa nói:

- Trận sư lang thang trong Thanh Đế thành được bao nhiêu người? Phái hệ chính tông mỗi người phu nước miếng đủ làm chúng ta chết chìm.

Có vẻ Mã Liên Hoa rất hứng thú với chuyện này, gã huyên thuyên:

- Ngươi biểt không? Trận sư xuất sắc mỗi trận tháp nổi tiéng khắp thế giới đều đến Thanh Đế thành, ví dụ Phương Thiếu Khanh của Ma Hồn trận tháp, Chu Hạo Phi của Hoa Vũ trận tháp, Tàng Chính của Ngân Sắc trận tháp, còn rất nhiều trận sư khác. Lần này bọn họ đến chắc chắn dốc hết sức thể hiện ra, một phen thành danh.

- Ngươi nói Chu Hạo Phi, Phương Thiếu Khanh gì đó là ai? Rất lợi hại sao?

Mã Liên Hoa khó tin hỏi:

- Ngươi không biết?

Trần Lạc lắc đầu.

- Ngươi không nghe tên Phương Thiếu Khanh, Chu Hạo Phi nhưng chắc có nghe về Tàng Chính? Đỗ Tử Hóa? Lữ Văn Sử?

Mã Liên Hoa một hơi kể ra bảy, tám cái tên nhưng Trần Lạc không nghe tên nào quen thuộc.

Mã Liên Hoa đứng lại, ánh mắt khó tin nhìn Trần Lạc. Mã Liên Hoa nhìn Trần Lạc rất lâu, nhiều lần xác nhận hắn thật sự không nghe nói mấy cái tên này thì gã câm nín.

- Ta ít khi đi ra ngoài, ngươi nói những người này rất giỏi về trận pháp sao?

Trần Lạc thường chỉ thấy hứng thú chuyện mình muốn biết, hắn không hứng thú với danh nhân, ngôi sao gì. Bây giờ Trần Lạc đang rảnh rỗi, tìm hiểu đôi chút cũng không tệ.

- Những cái tên ta nói là thanh niên tài tuân nổi tiếng trong giới trận pháp hiện nay. Mỗi người đều có thiên phú trận pháp rất cao, tuổi trẻ nổi tiếng, phiêu bạt trên thế giới gầy dựng được chút uy danh, chút danh tiếng. Bọn họ có sức ảnh hưởng lớn, rất đắc giá, là thiên tài được các trận tháp dốc sức bồi dưỡng, là đói tượng các Vinh Diệu đoàn giành giật.

Mã Liên Hoa thấy Trần Lạc lờ mờ cái hiểu cái gông, gã hỏi:

- Ngươi nên biết tiêu tinh thần chi ý đi?

Trần Lạc gật đầu, hắn biết cái này.

- Ta nói những người này đều minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần.

Nguồn linh lực của vu sư là linh hải, nguồn tinh thần của trận sư là tinh thần hải. Vu sư mở linh hải là đương niên, người có thiên tài kinh người khi mở ra sẽ có biến dị linh hải hoặc bàn thạch linh hải, hoặc đại địa linh hải sinh sôi không dứt, hoặc giới chi linh hải diễn hóa vạn vật.

Tinh thần hải của trận sư khác với linh hải, không chú trọng quá nhiều. Nhưng tinh thần hải có sự đặ biệt, một số trận sư thiên phú cao khi minh tưởng sẽ ra một tồn tại thần kỳ, là ý niệm tiểu tinh thần. Một khi minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần, dựa vào ý niệm có thể nhanh chóng hoàn mỹ ngưng tụ ra phù văn, phù ấn. Người có ý niệm tiểu tinh thần lớn thậm chí một ánh mắt là sẽ ngưng tụ ra các loại phù văn, bày trận pháp không thành vấn đề.

Ví dụ như Phương Thiếu Khanh, nghe nói lúc gã còn trẻ minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần, qua nhiều năm minh tưởng bây giờ gã khống chế ý niệm tiểu tinh thần đã đến trình độ lô hỏa thuần thanh. Cùng là trận sư cao cấp, cùng tạo nghệ trận pháp, người ta bày một trận pháp cần một canh giờ nhưng Phương Thiếu Khanh chỉ cần mười phút ngắn ngủi. Kinh khủng nhất là Phương Thiếu Khanh từng liếc mắt một cái bày ra tiểu lôi điện trận.

Vậy thì ngươi làm sao quyết đấu với Phương Thiếu Khanh? Sợ là chưa ra tay đã bị Phương Thiếu Khanh liên tục khống chế trận pháp đúa chết.

- Ích lợi của ý niệm tiểu tinh thần rất lớn, dựa vào ý niệm không chỉ hiểu rõ trận pháp hơn, cảm ứng được hơi thở dao động càng có thể nhanh chóng ngưng diễn ra phù văn, phù ấn kỳ lạ. Đám người kia vôn có được thiên phú trận pháp rất cường đại, bây giờ có ý niệm tiểu tinh thần chẳng khác nào rồng sinh đôi cánh. Người bình thường căn bản không phải là địch thủ của bọn họ.

Mã Liên Hoathở dài, hơi hâm mộ, ghen tỵ nói:

- Có rất nhiều người như vậy đến đây, theo ta biết khaỏng hai, ba mươi người. Chúng ta làm sao đấu lại người ta? Chỉ có nhiêu đây còn được, nhưng quan trọng là mấy trận sư ngôi sao nổi tiếng lừng lẫy cũng đến. Vân Phi Dương được gọi là Thiên Tuyết công tử, Hạ Mạt trận sư thủ tịch cao cấp của Trung Ương trận tháp, đại ty Bạch Phiêu Phiêu. Tinh Thần công tử Đăng Dương đến từ Nam Đẩu trận tháp.

- Nghe nói có người thấy bốn người kia trong Thanh Đế thành, chậc chậc. Bốn người đó là trận sư ngôi sao danh xứng với thật, ai nấy có tinh thần lực khổng lồ, tạo nghệ thâm sâu, đều đã minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần.

Trận sư có thể minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần, tất nhiên cũng minh tưởng được tồn tại càng thần kỳ hơn, đó là trạng thái đại tinh thần. Trong trạng thái này không phải cơ thể chủ đọa tinh thần lực mà là tinh thần lực khống chế thân thể. Giơ tay nhấc chân có thể tùy ý ngưng diễn ra nhiều phù văn, dùng bản thân làm mắt trận lôi kéo trận pháp khởi động.

Phương thế giới này trận sư có thể minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần đã là hiếm hoi, vu sư minh tưởng trạng thái đại tinh thần càng rất ít ỏi. Đương nhiên minh minh tưởng thì tiến bộ về lĩnh vực, tạo nghệ trận pháp làm người bình thường không tưởng tượng nổi, nếu không thì bốn người Hạ Mạt Bạch Phiêu Phiêu không thể nào trở thành cao thủ đỉnh cao nổi bật trong trận sư cao cấp ở lứa tuổi nhỏ thế này.

Mã Liên Hoa chán nả nói:

- Đây chỉ là tin tức ta hỏi thăm được, ai biết mấy ngày sau sẽ có trận sư ngôi sao nào đến nữa không. Nếu khi đó cộng với một ít đại trận sư cổ vũ thì phái hệ lang thang chúng ta lần này thật sự tiêu đời.

- Nghe nửa ngày sau không thấy ngươi cứ nhắc đến cao thủ thiên tài của phái hệ chính tông?

Trần Lạc vỗ vai Mã Liên Hoa, nói:

- Cao thủ thiên tài phái hệ lang thang chúng ta không có một người nào sao?

- Không phải không có, cũng có mấy người, dù là tinh thần lực hay tạo nghệ trận pháp đều siêu lợi hại, có thể đảm đương một phái. Nhưng dù sao số lượng trận sư lang thang quá ít, so với phái hệ chính tông thì phái hệ lang thang chúng ta quá yếu.

- Ngươi đừng nản lòng, đa số cao thủ phái hệ lang thang đi trong hắc ám, dù đến cũng không dễ bị người nhận ra.

Trần Lạc suy nghĩ lần này phái hệ lang thang cũng có nhiều cao thủ đến, ví dụ Mặt Hồng lão yêu lúc trước hắn gặp phải cũng nằm trong số đó. Thân phận của bọn họ không thể lộ ra ánh sáng, tháo mặt nạ xuống là người bình thường nên làm sao nhận ra được?