Thiên Vu

Chương 493: Đại thủ đoạn của quỷ tài



Tiêu Du Tử là ai? Tên thật là gì? Đến từ đâu? Tinh thần lực thế nào? Tạo nghệ ra sao? Không ai biết, chỉ biết Tiêu Du Tử là một trận sư lang thang. Từ khi Tiêu Du Tử ra đời chỉ ra tay ba lần, mỗi lần đều oanh động giới trận pháp, khiến thế giới chú ý nên dược gọi là thần bí quỷ tài Tiêu Du Tử.

Không ai ngờ cao thủ Long Tiểu Tiểu mời đến là Tiêu Du Tử thần long thấy đầu không thấy đuôi. Lúc trước các trận tháp nổi tiếng thế giới mời Tiêu Du Tử đến, bao gồm trận pháp công hội cũng tung cành ô liu nhưng không được hắn đáp lời. Tại sao Tiêu Du Tử đột nhiên xuất hiện? Hắn thật sự là Tiêu Du Tử sao?

Mọi người nghĩ Tiêu Du Tử có thể sáng tạo phù ấn lục hợp, thất tinh khiên dẫn trận, thay đổi vân xung tụ tập trận chắc chắn tạo nghệ trận pháp rất sâu, dù không phải lão già cũng không thể trẻ tuổi như vậy. Đám người bàn tán xôn xao, nghi ngờ thật giả. Mã Liên Hoa ngạc nhiên ngây như phỗng, gã đã bị hù cứng người.

Mã Liên Hoa phản ứng lại, dùng tinh thần lực bí mật truyền âm:

- Tiểu Tiểu, nàng điên rồi sao? Nàng khiến Tiêu công tử làm bộ là được, sao còn khiến Tiêu công tử giả mạo Tiêu Du Tử? Đừng quá đà, sẽ gây rắc rối.

Long Tiểu Tiểu nói:

- Ngươi thì biết gì? Chút nữa Vân tỷ âm thầm ra tay, người ta nhìn là biết Tiêu công tử là cao thủ, cao thủ như vậy sao có thể không nổi tiếng?

- Nhưng không thể giả mạo Tiêu Du Tử! Có biết Tiêu Du Tử nổi tiếng cỡ nào không?

- Đừng nói nữa, ta thấy hắn họ Tiêu nên thuận miệng nói, giờ ta cũng hối hận nhưng đã muộn. Tuy nhiên ngươi yên tâm đi, dù sao chưa ai từng gặp Tiêu Du Tử, không biết hắn là thật hay giả. Huống chi giả mạo Tiêu Du Tử một lúc có thể chấn nhiếp nhiều trận sư chính tông, đây là một hòn đá ném hai chim.

- Cái gì mà Tiêu công tử họ Tiêu nên nàng kêu hắn giả mạo Tiêu Du Tử? Nếu Tiêu công tử họ Thông chẳng lẽ nàng khiến hắn giả làm Thông Thiên lão tổ?

Mã Liên Hoa không biết nên nói cái gì, gã chỉ hy vọng chuyện này nhanh chóng kết thúc, mong rằng đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Lỡ như vì chuyện này hại Tiêu công tử gặp rắc rối thì Mã Liên Hoa không biết ăn nói sao với sư phụ.

Đổng Ngọc Đạt phía đối diện không dám tin Tiêu Du Tử sẽ xuất hiện, hỏi:

- Ngươi thật sự là quỷ tài Tiêu Du Tử?

Trần Lạc nghi ngờ nhìn Long Tiểu Tiểu, hắn không biết nàng thật sự biết thân phận của hắn hay sao.

Long Tiểu Tiểu không quan tâm Trần Lạc, nàng trợn tròn mắt trừng Đổng Ngọc Đạt.

Long Tiểu Tiểu quát to:

- Có ai dám giả mạo Tiêu Du Tử sao? Đổng Ngọc Đạt, mới rồi ngươi nói trận sư lang thang chúng ta không có ai đúng không? Sao, giờ Tiêu Du Tử đến thì ngươi sợ? Hèn?

Đổng Ngọc Đạt hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Đổng Ngọc Đạt nhìn chằm chằm Trần Lạc đứng thoải mái đối diện. Tiêu Du Tử được gọi là quỷ tài, diều này khiến Đổng Ngọc Đạt kiêng dè, gã cảm thấy tìm hiểu rõ ràng trước là hơn.

Đổng Ngọc Đạt nói:

- Trông ngươi chỉ khoảng hai mươi tuổi, dù ngươi tu hành trận pháp từ trong bụng mẹ thì tạo nghệ không thể đạt đến trình độ cao thâm khó dò của Tiêu Du Tử, ngươi giả mạo dúng không?

Trần Lạc nhún vai, cười nói:

- Ta có phải là Tiêu Du Tử hay không chẳng quan trọng, quan trọng là ngươi. Ngơi muốn khiêu chiến trận sư lang thang đúng không? Đến dây đi, ngươi không tin ta là Tiêu Du Tử thì cũng nên tin ta là trận sư lang thang đúng không? Nào, đừng nói nhảm, hai ta chơi chút đi.

- Ta không tin.

Đổng Ngọc Đạt không cách nào tin Tiêu Du Tử là người mới hai mươi tuổi.

- Đổng Ngọc Đạt, ngươi đúng là dốt, ngươi từng thấy Tiêu Du Tử sao? Làm sao ngươi biết Tiêu Du Tử phải là lão già? Tiêu Du Tử được tiếng là quỷ tài, ngươi biết cái gì là quỷ tài sao? Quỷ tài tự nhiên không phải con lừa như ngươi hiểu biết!

- Long Tiểu Tiểu, ngươi muốn chết phải không?

Đổng Ngọc Đạt trừng Long Tiểu Tiểu, gã tức giận hai tay vung, ngưng diễn phù văn. Trong phút chốc trên đầu Long Tiểu Tiểu xuất hiện một trận pháp công kích. Cùng lúc đó, bên tai Trần Lạc vang thanh âm lạnh lùng.

- Giơ tay ngưng diễn phù văn.

Lòng Trần Lạc máy động, thầm nghĩ:

- Chủ nhân của thanh âm chắc là cao thủ tên Vân tỷ mà Long Tiểu Tiểu nói.

Thế là Trần Lạc không do dự giơ tay lên làm động tác ngưng diễn phù văn. Trần Lạc không sử dụng một chút tinh thần lực nào nhưng đầu ngón tay kỳ diệu ngưng diễn ra từng phù văn chớp mắt hình thành trận tượng bao phủ Long Tiểu Tiểu. Trận tượng lấp lánh phát ra ánh sáng cường đại tựa như giao long. Trong tiếng kinh thán của mọi người trận pháp Đổng Ngọc Đạt thi triển bị ánh sáng cường đại đánh tan tác.

Mọi người có mặt đều thấy Đổng Ngọc Đạt và người tự xưng Tiêu Du Tử thi triển ra trận pháp đều là trận pháp công kích trung cấp, cực quang xuyên vân trận. Nhưng không ai ngờ cực quang xuyên vân trận của Đổng Ngọc Đạt bỗng nhiên bị cực quang xuyên vân trận của Tiêu Du Tử đánh tan tác.

Sao... Có thể?

Tuy cùng một trận pháp, dựa theo tinh thần lực trận sư khác nhau, tạo nghệ trận pháp hác biệt thì uy lực thi triển trận pháp cũng khác. Dù một trận pháp có uy lực lớn, trận pháp khác uy lực yếu đi chút song song va nhau cùng lắm chỉ là lực lượng va chạm. Dù uy lực có cường đại hơn sẽ đánh vỡ kết cấu trận tượng nhưng chỉ là kết cấu. Bây giờ không phải như vậy, cực quang xuyên vân trận của Tiêu Du Tử đánh tan tác trận pháp Đổng Ngọc Đạt thi triển, không chừa một mẩu vụn.

Kết quả này có thể xảy ra nhưng chỉ là có thể. Một trận pháp công kích cao cấp và trận pháp công kích trung cấp đấu nhau có lẽ sẽ dnáh tan trận pháp công kích trung cấp. Nhưng khi hai trận pháp công kích trung cấp va chạm chưa từng thấy có một bên bị đánh tan.

Nếu nói vừa rồi có người nghi ngờ thân phận của bảo khí thiên nhiên thì bây giờ mọi người đều tin, bọn họ tin cái người khuôn mặt cực kỳ bình thường là quỷ tài Tiêu Du Tử trong truyền thuyết.

Long Tiểu Tiểu cực kỳ hưng phấn, nàng giơ tay lớn tiếng cổ vũ:

- Tiêu Du Tử cố lên, trận sư lang thang vạn tuế!

Long Tiểu Tiểu hét lên làm các trận sư lang thang cũng hưng phấn. Nên biết mấy ngày gần đây bọn họ chịu đựng quá đủ trận sư chính tông khi dễ, giờ khó khăn lắm có một cao thủ đứng ra sao có thể không kích động? Hơn nữa cao thủ này là quỷ tài Tiêu Du Tử trong truyền thuyết.

- Tiêu Du Tử cố lên, đánh chết Đổng Ngọc Đạt đi! Cho bọn họ thấy trận sư lang thang chúng ta không dễ ăn hiếp!

- Đúng vậy, đánh chết hắn, để xem bọn họ còn dám ăn hiếp chúng ta không!

Trận sư lang thang điên cuồng, hét chói tai cổ vũ.

Trần Lạc tùy ý đứng, trông cao thâm khó dò. Những người khác không biết có chuyện gì nhưng Trần Lạc biết rõ người tên Vân tỷ lén giúp đỡ chắc chắn là một cao thủ, còn là cao thủ minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần. Không chỉ thế, Vân tỷ khống chế ý niệm tiểu tinh thần đã đến trình độ lô hỏa thuần thanh, nếu không đã chẳng thể cách không lợi dụng ý niệm cường đại giúp đỡ Trần Lạc. Thủ đoạn cao minh lặng lẽ âm thầm, lừa gạt người khác dễ như chơi.

Không biết Vân tỷ là ai.