Khoan, lúc ở cửa Thanh Đế thành chẳng ahỉ Dạ Thất Nương dùng nhân cách bảo đảm tên này là hàng giả, chỉ là con rối bị người lợi dụng, cao thủ sau lưng hắn là Mạc Khinh Sầu sao?
Dạ Thất Nương nhà ngươi là đại chấp sự trận pháp công hội, nổi tiếng khắp thế giới. Là ngươi bị mù mắt hay cố ý lừa gạt chúng ta? Rõ ràng người ta là Tiêu Du Tử sao ngươi lại bảo là hàng giả, còn là con rối bị người lợi dụng? Hắn là Tiêu Du Tử! Với tạo nghệ của hắn có ai dám, có bản lĩnh điều khiển hắn? Cao thủ sau lưng là Mạc Khinh Sầu? Đúng là Mạc Khinh Sầu rất lợi hại nhưng nàng làm gì có tư cách là cao thủ đứng sau lưng Tiêu Du Tử? Có không?
Đám người Vân Thải Tâm, Thanh Quân, Dạ Thất Nương, Hạ Mạt, Bạch Phiêu Phiêu ngây người tại chỗ, đầu óc trống rỗng như bị sét đánh.
- Trời ơi, Tiểu Hữu Tử thật sự là Tiêu Du Tử. Điều này... Này sao có thể, sao... Có thể?
Thanh Quân không thể chấp nhận sự thật khoa trương này.
- Hắn lừa chúng ta, cái tên này rõ ràng là Tiêu Du Tử nhưng lừa chúng ta bảo hắn chỉ là con rối, chỉ là trận sư lang thang bình thường. Cửu Lê U Lam mê hoặc trận được gọi là thần quỷ khó tránh nhưng lại... Vô hiệu với hắn, ha ha ha ha ha ha!
Bạch Phiêu Phiêu chết lặng lẩm bẩm:
- Buồn cười nhất là chúng ta tin tưởng, lo lắng an toàn của hắn. Trước cửa Thanh Đế thành chúng ta bỏa vệ hắn, Thất Nương bảo đảm bằng nhân cách.
- Trong Thiên Khải tửu lâu, đối diện Chu Hạo Phi khiêu khích hắn không thèm ngẩng đầu lên, bị chúng ta dụ đến La Vân sơn hắn không chút sợ hãi, trước cửa Thanh Đế thành bị mọi người vây công hắn không hề sợ.
Biểu tình Hạ Mạt phức tạp nhỏ giọng nói:
- Ta luôn nghĩ không ra rõ ràng là Tiêu Du Tử giả, thì ra là vậy, thì ra hắn là Tiêu Du Tử thật. Hèn gì hắn có thể tùy ý, tiêu sái, không sợ. Bởi vì hắn không thèm quan tâm, Chu Hạo Phi, chúng ta, mọi người, hắn chưa từng để chúng ta vào mắt, ha ha ha ha ha ha!
- Bây giờ ngẫm lại rốt cuộc đã hiểu tại sao khi chúng ta bỏa vệ hắn còn bị oán giận, ha ha ha ha ha ha! Hắn thật sự trách chúng ta chậm chạp, vì với bản lĩnh của hắn muốn giải quyết bọn họ dễ như chơi, ha ha ha ha ha ha! Hắn lừa chúng như đùa con khỉ.
Dạ Thất Nương không nói chuyện, không nói một chữ nào. Dạ Thất Nương hoàn toàn không thể chấp nhận Tiểu Hữu Tử là Tiêu Du Tử thật, không phải vì nàng bảo đảm bằn nhân cách, không phải vì hắn có thể chịu được Cửu Lê U Lam mê hoặc trận, lừa gạt, xoay nàng vòng vòng. Dạ Thất Nương không quan tâm những chuyện đó, điều làm nàng không chấp nhận được là Tiêu Du Tử quá trẻ, kém xa với thành tựu, tạo nghệ của hắn.
Không ai chấp nhận được sự thật thanh niên áo đen chính là Tiêu Du Tử.
Đúng vậy, không một người nào.
Cho đến nay mọi người cho rằn Tiêu Du Tử là một lão nhân. Suy đoán theo lẽ thường thì Tiêu Du Tử sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp, lục hợp phù ấn, thay đổi vân xung tụ tập trận, ba thành tựu oanh động giới trận pháp cần có tạo nghệ cực kỳ sâu. Tạo nghệ trận pháp cần thời gian tích lũy, không có tám mươi, một trăm năm thì không được năng lực như vậy. Tất cả mọi người đều nghĩ như thế.
Nhưng bây giờ thì sao? Tiêu Du Tử chỉ là một thanh niên hai mươi tuổi?
Tức là lúc mười bốn tuổi Tiêu Du Tử sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp? Mười sáu tuổi sáng tạo lục hợp phù ấn? Mười tám tuổi thay đổi vân xung tụ tập trận?
Mười bốn tuổi, lứa tuổi đó đa số trận sư còn ngừng ở thời kỳ ban đầu minh tưởng tinh thần lực, phù văn, phù ấn. Có lẽ có thể ngưng diễn mấy trận pháp nhưng đều là trận pháp cỡ chiếu minh trận. Dù một số trận sư có tư chất tốt, ngộ tính cao cùng lắm bày ra trận pháp nguyên tố sơ cấp.
Tiêu Du Tử thì sao? Hắn sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp oanh động thiên hạ, sau đó sáng tạo lục hợp phù ấn giải quyết vấn đề hóc búa trong giới trận pháp. Ba thành tựu của Tiêu Du Tử đã định sẽ ghi vào sử sách, là độ cao nhiều trận sư suốt đời 50 với tới. Tiêu Du Tử làm những điều này khi mới mười bốn tuổi.
Hỏi sao những người khác chấp nhận được?
Cùng là trận sư, chúng ta học phù ấn đơn giản mau lẹ, người ta học phù văn phức tạp rắc rối. Người ta mười bốn tuổi sáng tạo thành tựu vô song, còn mình... Đừng nói sáng tạo trận pháp, còn chưa học xong nhiều trận pháp. Chênh lệch giữa hai bên không đơn giản là lạch trời.
Đại thiên tài minh tưởng ra trạng thái đại tinh thần?
Mười thủ tịch?
Vửu thải giới trận pháp?
Buồn cười!
Tất cả là trò hề.
Đại tái đấu trận?
cuộc tranh đấu giữa hai phái hệ chính tông, phái hệ lang thang?
Các ngươi lấy cái gì đấu với hắn?
Lấy cái gì tranh với hắn?
Hoàn toàn không cần đấu hay tranh giành. Tiêu Du Tử hai mươi tuổi đứng đây, không cần ra tay đã rõ thắng thua. Minh tưởng ra ý niệm tiểu tinh thần, trạng thái đại tinh thần thì sao? Mười thủ tịch rồi sao?
Phương Thiếu Khanh nhà ngươi được gọi là đệ nhất nhân ý niệm tiểu tinh thần thì sao? Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần ngươi là trận pháp,m vu pháp song tuyệt thì sao? Cửu thải được tiếng có tiềm lực lớn nhất giới trận pháp thì sao? Dù là tư chất, ngộ tính, tạo nghệ hay thành tựu ở trước mặt Tiêu Du Tử chỉ là rác rưởi.
Đừng nghi ngờ, Tiêu Du Tử sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp năm mười bốn tuổi, chỉ một điều này, đừng nói là thế hệ trẻ của phái hệ chính tông, dù là tính hết trận sư chính tông thế hệ trước cũng không thể so sánh.
Không ai chấp nhận được sự thật Tiêu Du Tử hai mươi tuổi, vì ba thành tự hắn sáng tạo quá rực rỡ, chói lọi đến mức không nên thuộc về một người trẻ tuổi.
Trong đám người, đại thống lĩnh Quang Minh điện Cổ Du Nhiên ngơ ngác nhìn. Có lẽ Cổ Du Nhiên không rành về trận pháp nhưng biết mười bốn tuổi sáng tạo thất tinh khiên dẫn trận pháp là khái niệm gì. Mãi đến lúc này Cổ Du Nhiên mới hiểu tại sao Tả lão bảo kế hoạch của Quang Minh điện là sai lầm.
Đúng vậy, sai lầm.
Một trận sư lang thang hai mươi tuổi trong mấy năm ngắn ngủi sáng tạo ra ba thành tựu có thể nói là cống hiến rấdt lớn cho giới trận pháp, đẩy tạo nghệ trận pháp Huyền Hoàng thế giới phát triển. Có một trận sư lang thang ghê gớm như vậy làm sao Quang Minh điện xếp phái hệ lang thang vào cấm chế được? Không nói khao trương rằng ba thành tựu của Tiêu Du Tử đủ xóa đi nhiều hành động phạm tội của các trận sư lang thang tà ác đã làm.
Nói đến thì Tiết Thường Uyển luôn biết Tiêu Du Tử là bạn cùng lứa với mình, nhưng lòng tự trọng khiến nàng ngẫu nhiên tưởng tượng, nàng tưởng tượng Tiêu Du Tử là nhân vật sư phụ Mai tháp chủ bị a ra để khích lệ nàng.
Bây giờ Tiêu Du Tử người thật lộ mặt, chút ảo tưởng trong đầu Tiết Thường Uyển tan vỡ. Nói Tiết Thường Uyển không có cảm giác gì là chuyện không thể, dù sao đường trận pháp của nàng đi dưới bóng ma Tiêu Du Tử.