Tiết Thường Uyển nhớ lại dĩ vãng, lúc nàng học trận pháp nghe sư phụ Mai tháp chủ hay nhắc Tiêu Du Tử lợi hại như thế nào. Tiết Thường Uyển không phục, mỗi cách một đoạn thời gian sẽ đi trận tháp Đồ lão đầu nhi quản lý tìm Tiêu Du Tử, nhưng nàng chưa từng gặp mặt hắn bao giờ. Lần duy nhất Tiết Thường Uyển thấy Tiêu Du Tử thì hắn gia cố trận pháp.
Đương nhiên đây không phải lý do Tiết Thường Uyển tan vỡ, mà là sau khi nàng quen Trần Lạc, hắn chưa từng nói hắn là Tiêu Du Tử, không một chữ nào. Trần Lạc còn nói là hắn không hiểu trận pháp.
Tên khốn đó biết nàng luôn tìm Tiêu Du Tử, chắc chắn hắn biết, làm sao có thể không biết?
Bởi vì Tiết Thường Uyển từng thổ lộ tiếng lòng, nàng nói với Trần Lạc có một bóng ma không thể xóa nhòa tên Tiêu Du Tử khốn kiếp ám ảnh nàng.
Trần Lạc chẳng những không có thừa nhận còn nói gì? Trần Lạc nói nếu có dịp sẽ dạy Tiêu Du Tử bài học cho Tiết Thường Uyển hả giận.
Ha ha ha ha ha ha!
Trên đời còn ai vô sỉ, khốn kiếp hơn Trần Lạc mặt dày, vô sỉ, nói dối không chớp mắt không?
Tiết Thường Uyển không so đo những điều này, nhưng gặp lại tại Thanh Đế thành, Trần Lạc thấy nàng nhưng tại sao không chịu nói ra thân phận?
Không lẽ chuyện xảy ra một năm trước tổn thương ta mà ngươi không hề thấy có lỗi sao? Ngươi biết rõ tình nghĩa ta đối với ngươi, nhưng ngươi lung tung hôn môi nữ nhân khác. Ngươi không thấy áy náy chút gì sao? Một năm trước là như vậy, một năm sau, ngày hôm nay vẫn như vậy. Một người vô sỉ cỡ nào mới có thể làm ra chuyện như vậy? Một kẻ lừa đảo như thế nào mới trêu đùa tình cảm của người khác hết lần này đến lần khác?
Lạc Anh muốn giết Trần Lạc, không như Mạc Khinh Sầu dây dưa với Trần Lạc, không đầy nỗi hận như Hạ Mạt, Tiết Thường Uyển mà là ghen tỵ.
Một năm trước Trần Lạc nghịch thiên mà đi Lạc Anh đã ghen tỵ gần chết, một năm sau, ngày hôm nay Tiêu Du Tử nghịch thiên, nàng cảm thấy ông trời bất công. Khi biết Tiêu Du Tử chính là Trần Lạc thì Lạc Anh muốn chết, nàng không muốn sống nữa.
Lạc Anh rất muốn hỏi ông trời nàng sống có ý nghĩa gì?
Cá tính Lạc Anh kiêu ngạo, luôn luôn như vậy.
Một năm trước Lạc Anh bị Trần phú ông đả kích nặng nề, qua một năm tu dưỡng đã hồi phục lòng tự tin, tự tôn. Một năm sau, ngày hôm nay lại bị Tiêu Du Tử kích động, nhưng may mắn hắn là trận pháp, không cùng lĩnh vực với lão nương. Nhưng bây giờ ngươi bỗng nói cho ta biết Tiêu Du Tử chính là Trần phú ông. Ta có thể không so đo Trần phú ông nghịch thiên, không tính toán Tiêu Du Tử, nhưng khi Trần phú ông là Tiêu Du Tử thì ngươi bảo sao lão nương không để bụng? Lòng tự tôn, tự tin của ta có cứng rắn cách mấy cũng không chịu nổi đả kích liên tiếp thế này?
Tinh thần Lạc Anh tan vỡ, nàng nhìn, khuôn mặt yêu diễm quyến rũ không có ghen tỵ, tức giận, oán hận mà là cười khờ, nói năng lộn xộn:
- A! Ha ha ha ha ha ha! Trần phú ông, hay cho Trần phú ông nhà ngươi, ngươi thật sự là Trần phú ông, ha ha ha ha ha ha!
- Ngư nghịch thiên vu pháp thì thôi, tại sao còn nghịch thiên trận pháp? Ngươi nghịch cho ai xem? Ngươi muốn kích thích người ta đúng không? Ngươi muốn đả kích người ta đúng không? Ngươi không muốn cho ngươi ta sống đúng không? Không? Không?
- Nếu ngươi chọn đeo mặt nạ Tiêu Du Tử thì tháo xuống làm gì? Tại sao tháo xuống? Ngươi có biết là khi ngươi tháo xuống mặt nạ Tiêu Du Tử làm bao nhiêu người tan vỡ vì ngươi là Trần phú ông không? Ngươi có suy nghĩ cho cảm giác của người ta?
- Ngươi mở mắt ra nhìn Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên đi! Hai mỹ nam ưu tú biết bao, thiên kiêu song tuyệt vu pháp, trận pháp, vốn nên là siêu sao rực rỡ nhất thế giới này. Bây giờ nhìn bọn họ đi, như hai tên ngốc.
- Ngươi biết tại sao không? Ta nói cho ngươi biết, bởi vì một năm trước ngươi dùng vu pháp đánh gục người ta, hôm nay khi người ta đến giới trận pháp muốn lấy lại mặt mũi bị ngươi làm mất thì bị Tiêu Du Tử đánh gục. Kết quả biết Tiêu Du Tử là Trần phú ông nhà ngươi. Tức là lúc trước ngươi dùng vu pháp đánh người ta, sau lại dùng trận pháp đánh người ta.
- Ngươi làm vậy là sao? Có cần phải vậy không? Người ta chọc gì ngươi? Tại sao không thể trốn thoát ngươi? Ngươi muốn buộc người ta thắt cổ sao? Ngươi nghiền nát chút kiêu hãnh còn sót lại thành vụn, ngươi hủy hai thiêu kiêu nên trở thành siêu sao, ngươi có biết không?
- Còn Diệp Thanh, ngươi nhìn xem ngươi hù cô nương thành hình dạng gì? Người ta chẳng qua thích trèo cao, ôm đùi, có gì sai?
- Một năm trước ngươi nghịch thiên, Diệp Thanh thành chuột chạy qua đường bị người xua đuổi. Một năm sau người ta khó khăn lắm mới trèo cao lên Tiêu Du Tử, muốn nhờ uy phong của Tiêu Du Tử đạp Trần Lạc xuống. Không ngờ Tiêu Du Tử chính là ngươi.
- Ngươi biến Diệp Thanh thành trò hề lớn nhất thời đại kim cổ.
- Ngươi làm vậy là sao? Có cần phải vậy không? Người ta chọc gì ngươi? Tại sao không thể trốn thoát ngươi? Ngươi muốn buộc người ta thắt cổ sao?
- Còn tỷ tỷ ta đây, ngươi xem ta bây giờ bình thường sao? Ha ha ha ha ha ha! Bình thường không?
- Nói cho ngươi biết, cô nãi nãi cũng không biết bây giờ ta tỉnh hay tưng. Tỷ tỷ không thù không oán với ngươi, có thể nói từng giúp ngươi mấy lần, tại sao ngươi đối xử như vậy với tỷ tỷ?
- Lúc trước ngươi dùng thân phận Thiên Vương lão Tử sàm sỡ tỷ tỷ, lúc nghịch thiên công khai làmn hục tỷ tỷ, giờ dùng Tiêu Du Tử đùa giỡn tỷ tỷ. Ngươi xem tỷ tỷ là gì? Búp bê tình dục sao?
- Ha ha ha ha ha ha! Đương nhiên tỷ tỷ không tính toán những cái này, thật đấy, tỷ tỷ không để bụng chút nào. Khiến tỷ tỷ để ý là tại sao ngươi cứ kích động tỷ tỷ mãi?
- Một năm trước ngươi kích động tỷ tỷ, bây giờ còn tiếp tục? Ngươi làm cái gì? Bị nghiện sao? Không thể trốn thoát ngươi sao? Muốn kích động tỷ tỷ đến chết, đả kích tỷ tỷ chết mới vừa lòng sao?
- Lòng kiêu ngạo của tỷ... Khoan, bây giờ tỷ còn sự kiêu ngạo sao? Đối diện tên khốn nghịch thiên vu pháp, trận pháp như ngươi chút kiêu ngạo còn sót lại của tỷ đã bị ngươi nghiền nát bấy!
- Tỷ dù gì là người thức tỉnh huyết mạch phượng hoàng, tu vi vu pháp không yếu, mặt mũi xinh đẹp, có chút sắc, tương lai tươi sáng.
- Nhưng ngươi xuất hiện làm tỷ thấy sống không còn gì vui, không có tương lia, con đường phía trước u ám, không niềm tin để sống. Tỷ muốn chết, ngươi biết không?
- Không chỉ tỷ muôn chết, ngươi hỏi những người có mặt ở đây xem, có người nào tin tưởng muốn sống không?
- Một năm trước ngươi dùng vu pháp vô thượng nghịch thiên mà đi, một mình khiêu chiến tất cả thiên kiêu vu pháp, cuối cùng đại nhân vật học phủ bị ngươi rượt đánh. Hôm nay, sau một năm ngươi dùng trận pháp vô thượng nghịch thiên mà đi, một mình khiêu chiến toàn bộ thiên kiêu trận pháp, đại nhân vật trận pháp công hội bị ngươi hù không dám hó hé gì.