Tuyết Thiên Tầm lại hỏi, quanh thân hiện ra ánh sáng nhàn nhạt, uy áp tinh thần bá tuyệt như tầng tầng núi cao áp xuống, liên miên từng lớp. Quế ma ma đứng bên cạnh phát hiện công chúa điện hạ dĩ nhiên nổi giận, trong lòng thầm hô không tốt. Bởi vì nàng còn nhớ rõ lời Thiên tiên sinh từng nói, công chúa điện hạ tuyệt đối không thể có bất kỳ liên quan gì với người kia, ái hận tình cừu, hỉ nộ ai nhạc đều không thể, bằng không sẽ phát sinh hậu quả không thể đoán định.
Hiện giờ điện hạ tựa hồ dĩ nhiên nổi giận với người này, nàng có tâm khuyên can điện hạ, nhưng càng biết chuyện điện hạ đã quyết định, xưa nay sẽ không bao giờ thay đổi, căn bản sẽ không nghe lời mình. Nghĩ vậy, đành đặt chủ ý lên người Trần Lạc, nhắc nhở:
- Tiểu tử thối, linh thể điện hạ ẩn chứa đại thế, lão thân khuyên ngươi nhân lúc điện hạ chưa động nộ, tốt nhất thành thực trả lời, bằng không đại thế của điện hạ đủ nghiền nát ngươi thành thịt vụn.
Nàng hi vọng Trần Lạc thức thời một chút, không nên trêu chọc điện hạ tức giận.
Đại thế là một loại uy thế mạnh mẽ vô hình, chỉ có một vài tồn tại cực kỳ đặc thù mới có thể ẩn chứa đại thế, những tồn tại đặc thù này có thể là linh tượng, cũng có thể là linh thể, còn có thể là tinh thần chi hồn, thậm chí có thể là một cái linh bảo, không có ngoại lệ, những tồn tại này đều vô cùng cường đại, cường đại đến mức dĩ nhiên ở vào biên giới pháp tắc tự nhiên, kém một điểm là có thể vượt qua pháp tắc, đạt đến điểm giới hạn, nhưng sẽ không gặp phải thẩm phán, có thể nói là số một bên trong pháp tắc. Vì lẽ đó, những tồn tại này được ca tụng là Cửu Ngũ chí tôn, ẩn chứa đại thế cũng được xưng là Cửu Ngũ chí tôn đại thế.
Bất quá từ xưa tới nay, người có thể trở thành Cửu Ngũ chi tôn đều không có mấy, một bàn tay cũng có thể đếm ra được. Nghe nói linh thể nữ tử trước mắt này ẩn chứa đại thế Cửu Ngũ chí tôn, Trần Lạc âm thầm kinh hãi, không biết nữ tử này thành tựu linh thể gì, hơn nữa tựa hồ ẩn chứa đại thế Cửu Ngũ vô cùng cường đại.
Được xưng danh đại thế Cửu Ngũ chí tôn, uy thế tự nhiên bá đạo tuyệt luân, như Hoàng Quyền không thể chống lại, loại uy thế vô hình này kỳ thực cũng không tạo thành bất kỳ tổn thương gì với người ta, thế nhưng lại khó có thể chống đối, bởi vì đại thế uy hiếp chính là bản tâm đối phương, thế nên nói cũng không phải là người tu vi cường đại là có thể chịu đựng được, điều này có quan hệ đến tâm tình, nếu tâm tình ngươi đủ cường đại, tự nhiên không cần phải sợ, còn nếu tâm tình ngươi không được, dù ngươi có là Vu sư nắm giữ đại thần thông, cũng không làm lên chuyện gì.
Là người thân cận nhất bên người Tuyết Thiên Tầm, Quế ma ma rất rõ ràng linh thể công chúa điện hạ ẩn chứa đại thế Cửu Ngũ chí tôn, cường đại đến mức nào, nàng đã từng không chỉ một lần thấy rất nhiều Đại Vu sư trước mặt Cửu Ngũ đại thế của Tuyết Thiên Tầm đều không thể đứng vững, ngay cả nàng đã sống mấy trăm năm cũng là như thế. Đó là một loại thân thể siêu việt, tàn phá thẳng vào bản tâm người ta, khiến tâm linh tinh thần chịu phải đả kích kịch liệt, nếu như không chịu nổi, rất có khả năng tan vỡ ngay tại chỗ.
Quế ma ma tự mình lĩnh hội qua, biết cái cảm giác đó có tư vị gì, nhưng khi nàng lên tiếng nhắc nhở, sau lại ngạc nhiên phát hiện, tiểu tử bề ngoài xấu xí quái lạ kia dưới Cửu Ngũ chí tôn đại thế của công chúa điện hạ phủ xuống, đừng nói là run rẩy hay không ngóc đầu lên được, hắn dĩ nhiên mặt không đỏ, không thở gấp, vẫn lẳng lặng đứng trong hư không như trước, một bộ bình thản không có gì lạ thường, lông mày chỉ hơi nhíu lại, trong thần sắc có hơi chút nghi hoặc, đôi mắt tĩnh lặng cứ thế nhìn qua đây.
Làm sao có khả năng?
Nhìn một màn này, nỗi khiếp sợ trong lòng Quế ma ma đã không thể diễn tả bằng ngôn ngữ, đầu tiên là trên người tiểu tử này không có bất kỳ linh tức, nhưng nắm giữ linh lực hung tàn mênh mông, hiện tại ngay cả đại thế Cửu Ngũ chí tôn của công chúa điện hạ cũng không làm gì được hắn.
Hắn là hạng người gì? Hạng người thế nào mới có thể không sợ đại thế Cửu Ngũ của điện hạ?
Không biết. Quế ma ma thực sự không biết, bởi vì những năm gần đây nàng chưa từng thấy qua người nào có thể tiếp nhận được đại thế Cửu Ngũ của điện hạ, một người cũng không. Càng cổ quái hơn chính là, gia hỏa này chỉ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tuyết Thiên Tầm một cái, sau đó… Sáu đó lại xoay người cẩn thận nghiên cứu Tịch Diệt điện, tựa như chẳng thèm coi đại thế Cửu Ngũ chí tôn của công chúa điện hạ vào đâu, ngay cả là một điểm uy hiếp cũng không tính. Loại người như hắn, trong lúc lơ đãng tự nhiên biểu lộ bản tâm tùy ý và hào hiệp, khiến cho người ta cảm giác đừng có làm chuyện mỳ quáng, cái thứ đồ chơi này không có tác dụng gì với ta, ngươi cứ tiếp tục chơi việc của ngươi, ta tiếp tục chơi việc của ta. Đúng, chính là loại cảm giác này, Quế ma ma chưa bao giờ kinh ngạc như ngày hôm nay, nàng nhìn thoáng qua công chúa điện hạ, quả nhiên, trên dung nhan bá tuyệt của Tuyết Thiên Tầm không còn che lấp nổi bốn chữ “Không thể tin nổi”, trong thần sắc lãnh ngạo càng là kinh ngạc không thôi.
- Bổn cung hỏi ngươi, ngươi đến tột cùng là ai?
Tuyết Thiên Tầm lãnh khốc chất vấn.
Phía đối diện, Trần Lạc nghiên cứu Tịch Diệt điện, ngay cả quay đầu lại cũng không, hỏi ngược lại:
- Ngươi là ai?
Trần Lạc xác thực không sợ đại thế Cửu Ngũ của Tuyết Thiên Tầm, nhưng cũng không có nghĩa là hắn không lo lắng, bởi vì hắn cảm giác rõ được trên người cô gái này biểu lộ ít nhất bảy tám loại khí tức cường đại, đúng vậy, là bảy tám loại. Trần Lạc chỉ có thể phân biệt được một loại phật tức, còn vài loại khác thì hoàn toàn không nhận ra, có thể là linh tượng, có thể là linh hải, cũng có thể là linh thể, đến tột cùng là cái gì thì hắn không biết, chỉ có thể khẳng định một điểm, trong bảy, tám loại khí tức cường đại này, có ba loại vô cùng khủng bố, chí ít hắn cho rằng đủ để cấu thành uy hiếp với chính mình.
Không ai có thể bất kính với công chúa điện hạ như vậy, càng không có ai dám không thèm nhìn trưởng công chúa Hoàng Thành, hơn nữa Tuyết Thiên Tầm cũng không cho phép bất luận người nào như vậy. Trong con ngươi lạnh lùng nghiêm nghị của nàng đã nhấp nhoáng sát khí, thoáng chốc, cũng không biết Trần Lạc đụng phải cái gì, Tịch Diệt điện mờ ảo hư vô bỗng nhiên đung đưa kịch liệt, ngay sau đó “Kẹt” một tiếng, cửa lớn Tịch Diện điện chậm rãi mở ra, Trần Lạc không rõ tình huống, nhưng không chút do dự lắc mình xông vào bên trong. Tuyết Thiên Tầm cũng không chút chần chừ, trực tiếp thả người xông vào, Quế ma ma thì chẳng thể nhìn thấy Tịch Diệt điện, chỉ đành đứng chờ ở bên ngoài.