Thiên Vu

Chương 648: Lang gia cảnh địa



Khi người này xuất hiện, ánh mắt như kiếm quét qua Lãnh Cốc, sau đó rơi vào trên người Tần Phấn, cuối cùng nhìn về phía Trần Lạc, nhìn đủ lúc lâu, cũng một dạng như Lâm đại công tử vừa rồi, tựa như nghi hoặc rồi sau đó lại nhìn về phía Tần Phấn, thản nhiên nói:

- Tiểu Tần vương tử, đã lâu không gặp.

- Đã lâu không gặp.

Tần Phấn nhìn hắn, cười nhạt đáp lại.

- Ngọc Thiên, không nên làm lỡ thời gian, đại sự quan trọng hơn.

Người mới đến chỉ hỏi thăm Tần Phấn một chút, sau đó liền rời đi. Lâm Ngọc Thiên nhìn Tần Phấn, cười âm lãnh, nói:

- Tần công tử, món nợ này Lâm mỗ ghi nhớ, đến thời điểm sẽ tính toán với ngươi.

- Ta đang chờ.

Tần Phấn mỉm cười, lại nhìn đám người Lâm Ngọc Thiên rời đi. Trần Lạc ở bên cạnh có chút không rõ, hỏi:

- Lai lịch đám người này thế nào, xem ra không phải bình thường, biết rõ thân phận của ngươi còn dám hò hét với ngươi như thế?

- Người vừa nãy là Lâm Ngọc Thiên, đại công tử Thái Hành Lâm gia, người đến sau là Phong Thanh Vũ, con trai các chủ Cửu Cung Thương các.

- Cửu Cung Thương các thì ta đã nghe, dương như là một trong mười đại thương các. Nhưng lai lịch Thái Hành Lâm gia là gì, nghe qua rất trâu bò, trên đường ta cũng gặp một người của Thái Hành Lâm gia, bộ dáng cũng trâu bò như thế, Thái Hành Lâm gia này đến tột cùng là sao? Bối cảnh rất cường đại? Thế lực rất thần kỳ?

- Cường đại cái lông, Thái Hành Lâm gia cũng giống Lãnh gia ta, chỉ là gia tộc truyền thừa lâu một chút, có chút nội tình mà thôi.

Lãnh Cốc khinh thường nói, kỳ thực hắn nói quá khiêm tốn rồi, bất kể là Thái Hành Lâm gia hay Mặc Sơn Lãnh gia của Lãnh Cốc cũng có thể gọi là danh môn vọng tộc tại thế giới Huyền Hoàng, truyền thừa có hơn ngàn năm, được khen là thế gia ngàn năm, nhưng gia tộc này truyền thừa lâu dài, bất kể của cải tích lũy hay bồi dưỡng thế lực đều cường đại mười phần, vượt xa những gia tộc khác, tuyệt đối là thâm căn cố đế. Tại thế giới Huyền Hoàng, thế gia ngàn năm như vậy không nhiều, nhưng cũng không ít, hẳn là hơn mười cái. Có thể truyền thừa ngàn năm, bối cảnh tự nhiên không đơn giản, nhưng cho dù là thế, nhiều nhất cũng chỉ là một gia tộc mà thôi, sam dám hò hét với vương tử Hoàng Thành?

- Chẳng phải vì gia nhập Tiểu Lang gia sao? Mụ nội nó, từ khi gia nhập Lang gia cảnh địa, mỗi một người đều thành tinh, đặc biệt là Lâm Ngọc Thiên này, rất nhanh đã quên mình là cái gì rồi.

- Lang gia cảnh địa? Nơi nào? Chưa từng nghe nói qua.

Trong đầu Trần Lạc tìm kiếm ấn tượng liên quan tới Lang gia cảnh địa, nhưng một tia cũng không có. Theo lý mà nói, hắn từng xem qua lượng lớn điển tịch tại học phủ Trung Ương, không dám nói học rộng tài cao, thông hiểu kim cổ, nhưng chí ít một vài tồn tại trong thế giới đều đã nghe nói qua, làm sao chẳng có ấn tượng gì với Lang gia cảnh địa.

- Lạc gia, lão gia ngài cũng quá không quan tâm chuyện thế sự rồi, ngươi chưa từng nghe nói Lang gia cảnh địa, nhưng đám mây thì nghe qua rồi chứ?

Lang gia cảnh địa là một chỗ vô cùng thần bí, thần bí đến mức người chưa đến đó bao giờ sẽ không thể biết được nó là loại tồn tại thế nào. Có người nói Lang gia cảnh địa là nhân gian tiên cảnh, bên trong ẩn chứa linh khí nồng đậm hơn gấp trăm lần so với bên ngoài, cũng có người nói Lang gia cảnh địa là thánh địa tu hành, nơi đây không chỉ có các loại công pháp thần thông từ cổ chí kim, cũng hàm chưa linh quang vô thượng, sau khi nhập thể giúp người ta khai thông trí tuệ, mở ra ngộ tính.

Các ngươi nói không phải là đám mây chứ?

Trong ấn tượng của Trần Lạc, đám mây cũng là một thánh địa tu luyện, là nhân gian tiên cảnh như thế.

- Chính là như vậy, thế nên Lang gia cảnh địa mới có thể được gọi là đám mây nhỏ.

Nhắc đến Lang gia cảnh địa, Tần Phấn trước nay vẫn khinh đời như mây như gió cũng thoáng nhíu mày, nói:

- Đáng tiếc, nó cũng không phải đám mây.

- Ta xưa nay chưa từng nghe nói qua có địa phương như thế, trong điển tịch cũng không có bất kỳ ghi chép gì, bất quá coi như là đám mây nhỏ, dù sao cũng không phải đám mây chân chính, làm sao dám hò hét với Hoàng Thành các ngươi như thế?

- Bởi vì Lang gia cảnh địa vốn là do người trong đám mây kiến tạo lên.

- Nói vậy đám mây chính là chỗ chống lưng cho Lang gia cảnh địa?

- Có thể nói như vậy.

Đám mây là tồn tại ngự trị trên tất cả, là người thống trị chân chính tại thế giới Huyền Hoàng, nếu như Lang gia cảnh địa thực sự dựa vào đám mây như đã nói, vậy bọn họ dám đứng hò hét với Hoàng Thành cũng không phải là không thể.

- Lang gia cảnh địa là những người như thế nào?

- Một đám nhị thế tử vô cùng ưu tú, trong đó có người thừa kế mười đại thương các, người thừa kế mười đại đoàn vinh quang, người thừa kế các thế gia nghìn năm, trừ những người này ra còn có thánh tử vương tôn Thánh Thành…

- Đây đều là một đám xứng danh nhị thế tử…

Trần Lạc vuốt cằm, trầm ngâm chốc lát, nói:

- Đám mây kiến tạo một chỗ thần kỳ như thế, lại triệu tập ra nhiều nhị thế tử thừa kế nuhw vậy, bọn họ muốn làm gì?

- Lạc gia, người đoán xem?

Tần Phấn đột nhiên hỏi như vậy.

Đoán? Không cần đoán, thứ đồ chơi này dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, tuy nói đám mây sẽ không nhúng tay vào chuyện thế giới Huyền Hoàng, nhưng chuyện này thì ai có thể nói được chứ. Người ta kiến tạo một hoàn cảnh đặc thù như thế, có thể nói để những nhị thế tử này nhanh chóng trưởng thành, chậm rãi tiếp tục phát triển. Chờ khi những nhị thế tử này kế thừa gia nghiệp, cũng là chấp chưởng thế lực gia tộc, nên nhớ rằng bất kể là mười đại thương các và mười đại đoàn vinh quang, những tồn tại này đều nắm giữ thế lực vô cùng khủng bố, khi liên hợp lại có thể so với ba đại quân tập truyền, một nguồn sức mạnh dồi dào như vậy, đến lúc hành động thì ai có thể ngăn cản được.

- Lang gia cảnh địa chỉ thu nhận nhị thế tử, hai người các ngươi có tư cách chứ? Làm sao không đi vào nhìn thử một cái? Chơi trò vô gian đạo cũng được đó.

- Muốn đi vào Lang gia cảnh địa cần phải ký kết một khế ước.

- Khế ước gì?

- Khế ước bán thân.

Tần Phấn nói:

- Tại học phủ Trung Ương, ngươi muốn trở thành đệ tử thân truyền, đạt được chỉ điểm chân truyền, chỉ có ký kết khế ước bán thân. Tại Lang gia cảnh địa này, muốn trở thành một thành viên trong đó, tương tự cần ký kết một phần khế ước bán thân.

Nói đến học phủ Trung Ương, Lãnh Cốc đột nhiên nói:

- Điện hạ, ngươi cảm thấy sự tồn tại của Lang gia cảnh địa có thể là nhằm vào các ngươi hay không, cũng có thể còn nhằm vào cả học phủ Trung Ương? Phải biết rằng học phủ Trung Ương cũng không kém là bao so với ba đại thế lực tập quyền trung tâm, hơn nữa trong viện còn nuôi một đám thiên tài trong thiên tài, có đôi khi ta hoài nghi, sự tồn tại của Lang gia cảnh địa là nhằm ngăn chặn nhóm thiên kiêu này của học phủ Trung Ương.