Thiên Vu

Chương 848: Ngự Nương (2)



Trần Lạc không phải rất quen thuộc tiểu Mạn Đà La, vừa không có duyên kiếp trước, cũng không có tình kiếp này, thậm chí ngay cả bằng hữu cũng không tính là đúng, hai ngươi cũng chỉ chung một chỗ uống rượu một hồi, tuy rằng hắn vẫn nghĩ như vậy, bất quá rất nhiều người lại không cho là thế, mọi người đều biết mười năm trước Trần Lạc và tiểu Mạn Đà La ve vãn nhau tại tửu lâu ngay trước mắt mọi người, hơn nữa còn ôm nhau thân mật, muốn nói giữa hai người là thuần khiết thì tuyệt đối không ai tin tưởng, huống chi khi đó tiểu Mạn Đà La còn tuyên bố công khai rằng Trần Lạc là tình nhân của nàng.

- Tiểu tử, đi chơi kỹ viện bao giờ chưa?

Trần Lạc lắc đầu một cái, hắn sống tới lúc này rồi, đúng là vẫn chưa lần nào đi chơi kỹ viện.

- Vậy ngươi đã uống hoa tửu chưa?

Niên đại thiếu nhàn nhã vung ve chiếc quạt giấy, hai mắt híp lại, hờ hững hỏi.

Trần Lạc lại lắc đầu, hắn xác thực cũng chưa từng uống qua hoa tửu.

- Ngươi nhìn lại mình xem, à đúng… Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi, ta đoán cũng phải hai lăm hai sáu rồi đi? Lúc đầu khi ta nhìn thấy ngươi không giác gì thấy thứ đồ cổ, râu ria xồm xoàm, lôi thôi lếch thếch, không biết còn tưởng rằng tiểu tử ngươi vừa chạy nạn ra khỏi Mệ Vụ Sâm Lâm nữa kia.

Trần Lạc sờ sờ râu mép bên gò má, cũng không biết thân thể niết bàn sống lại trong Mê Vụ Sâm Lâm khắc nghiệt bao lâu, nghĩ đến cũng phải năm, sáu năm rồi đi, bằng không râu mép cũng không thể nào mọc dài ra như vậy được, bất quá hắn cũng không thèm tu chỉnh, trước đây bởi vì quá thanh tú, bình thường vẫn bị người ta bảo là tiểu bạch kiểm, hiện tại râu mọc dài ra như vậy, ngược lại nhìn có vẻ tục tằn hơn một chút, cười nói:

- Ta à, hẳn là gần ba mươi rồi.

- Ba mươi tuổi? Tiểu tử ngươi sống kiểu gì đến ba mươi tuổi vậy? Chưa từng đi chơi kỹ viện cũng coi như xong, thậm chí ngay cả hoa tửu cũng chưa từng uống, ngươi sống ba mươi năm trời thực sự uổng phí quá.

Trần Lạc gật đầu rất tán thành, hắn vẫn cảm giác mình sống ba mươi năm thật uổng. Mẹ nó, cẩn thận nghĩ lại, khi lần đầu tiên nghịch thiên liền hôn mê đầy đủ nửa năm, tới lần thứ hai nghịch thiên lại hôn mê đủ một năm, lần thứ ba nghịch thiên càng triệt để hơn, lập tức hôn mê mười năm, tổng cộng lại đã gần mười hai năm rồi, nói cách khác trong ba mươi năm cuộc đời, hắn đã có gàn mười hai năm chìm trong hôn mê, đây chẳng phải sống uống thì là gì? Hơn nữa, nếu tính thêm mấy năm tại thế giới xa lạ kia, thực khá, tính toán như thế, Trần Lạc đột nhiên phát hiện mình còn chưa cảm giác thế nào thì đã già rồi, vẫn nói thời gian như thoi đưa, nhưng thời gian trôi qua như vậy cũng quá nhanh rồi đi.

Khi xe ngựa dừng lại, Niên đại thiếu xếp lại quạt giấy, đứng lên, vỗ vỗ vai Trần Lạc, cười nói:

- Đi, hôm nay ta dẫn ngươi đi chơi Phiêu Hương lâu, đây là kỹ viện lớn nhất vực Tây Ách, cho ngươi được mở mang tầm mắt, cũn giúp ngươi thoát cảnh trai tân, nếm thử hương vị nữ nhân.

Phiêu Hương lâu là nơi phong nguyệt có quy mô lớn nhất vực Tây Ách, tự nhiên cũng là kỹ viện sang trọng và đẳng cấp cao nhất, cô nương bên trong này mỗi người đều như hồ ly tinh chuyển thế, muốn bao nhiêu phong tao có bấy nhiêu phong tao, muốn bao nhiêu xinh đẹp có bấy nhiêu xinh đẹp, không nói tinh thông đủ cầm kỳ thi họa, nhưng đàn ca sáo nhị đều không tệ, mỗi người bọn họ đều là cao thủ bí thuật phòng the, còn nghe nói những cô nương này đều tu luyện một loại bí thật Câu Hồn Mị Hoặc công, sau khi tu luyện trở nên xinh đẹp quyến rũ, giơ tay nhấc chân đều là câu hồn đoạt phách, khiến thần hồn người ta điên đảo.

Tại Phiêu Hương lâu, một ít cô nương có tư sắc thượng tầng còn tu luyện Cá Nước Thân Mật công, nghe nói sau khi thi triên, trong khoảnh khắc liền có thể khiến ngươi dục hỏa thiêu thân, trong chớp mắt liền có thể khiến cả người ngươi khoan khoái, không nên hoài nghi, các cô nương tại Phiêu Hương lâu tuyệt đối có bản lĩnh này, các khách làng chơi lâu năm đều khẳng định.

Bất quá, muốn nới tới chỗ khiến các khách làng chơi lưu luyến nhất vẫn là mấy cô nương đầu bảng của Phiêu Hương lâu, nghe nói mấy vị cô nương đầu bảng này đều tu luyện Nhật Nguyệt Giao Hợp công, cực kỳ hiểu rõ đạo giao hợp, sau khi giao hợp sẽ giúp ngươi được trợ lực lớn lao.

Sở dĩ Phiêu Hương lâu nổi tiếng thiên hạ chính là dựa vào ba đại bí thuật này, rất nhiều kỹ viện dồn dập nỏi theo, nhưng trong tay không có phương pháp tu luyện của ba đại bí thuật, cố gắng học theo cũng chỉ học được cái da lông. Sở dĩ các cô nương Phiêu Hương lâu có thể học hiểu, là vlafba đại bí thuật Câu Hồn Mị Hoặc công, Cá Nước Thân Mật công, Nhật Nguyệt GIao Hợp Công đều là tác phẩm của tiểu Mạn Đà La, vị đại lão bản hậu trường của Phiêu Hương lâu.

Hiện tại, thân phận tiểu Mạn Đà La không chỉ là đại lão bản sau màn của Phiêu Hương lâu, nàng đồng thời còn làm ra Âm Dương Song tu công, một bậc kỳ công khiếp sợ thiên hạ, làm dấy lên trào lưu song tu cho cả thời đại kim cổ, nghe nói người của Vân Đoan cũng tới mời nàng truyền thụ song tu công, tuyệt đối xứng danh người khởi nguồn cho đạo song tu thời kim cổ, được khen là song tu chi mẫu, tôn xưng làm Ngự Nương.



Là kỹ viện quy mô lớn nhất vực Tây Ách, Phiêu Hương lâu tự nhiên xa hoa vô cùng, kim bích huy hoàng, chỉ cần là đứng cửa cũng có mười gã sai vặt chuyên môn phụ trách an bài xe ngựa cho khách làng chơi. Một gã sai vặt nhìn thấy Niên đại thiếu đi đến, ân cần tôn xưng một tiếng đại thiếu. Niên đại thiếu cười gật đầu đáp lại, vừa nhìn cũng biết hắn là khách làng chơi quen thuộc tại chỗ này. Trần Lạc đi theo vào, ben trong là một hành lang đủ hoành tráng, hai bên hành lang đứng đầy đủ trăm vị thị nữ, vừa nhìn thấy Niên đại thiếu đều hạ thấp người vấn an.

Nói đến, Trần Lạc cũng không phải lần đầu tiê đi tới nơi phong nguyệt thế này, trước đây khi còn ở thế giới xa lạ kia, hắn thỉnh thoảng cũng đi qua mấy lần, đương nhiên ở thế giới này thì vẫn là lần đầu tiên đi tới, theo đánh giá của hắn, ngành nghề tình dục của thế giới này không hề thua kém so với thế giới kia, đặc biệt là quy mô đồ sộ của Phiêu Hương lâu càng khiến người ta phải há hốc mồm trân trối.

Phải nói, Phiêu Hương lâu này rất biết cách lấy lòng khách làng chơi, một hành lang dài đứng đủ trăm vị hầu gái xinh xắn, vừa có khách tới liền cung kính hạ thấp người vấn an, tuyệt đối có thể làm thỏa mãn lòng hư vinh của khách làng chơi, quan trọng nhất là những thị nữ này cùng diện một kiểu trang phục, hai vai dể trần, vòng eo để lộ, chiếc áo bào đỏ cũng chẳng thể che nổi cặp đùi trắng dài, đôi song phong trước ngực như ẩn như hiện, thực khiến người ta nhìn vào phải suy tư, lòng người say đắm, thậm chí một vài thiếu niên non kinh nghiệm vừa đi tới nơi này, có thể đi qua được hành lang dài kia không sợ cũng là một vấn đề không nhỏ.