Thiên Vu

Chương 979: Sát khí



- Là thế thì sao, ngươi nghĩ rằng ta sợ bọn chúng sao, ta đã có biện pháp đối phó Ngạo Phong, tự nhiên cũng có biện pháp đối phó Tần Phấn, về phần Trần Lạc, hừ, hắn không xuất hiện thì thôi, nếu hắn xuất hiện, ta cũng có biện pháp đối phó với hắn.

Người trên Vân Đoan, bọn họ từ trong xương cốt đã chảy xuôi một loại kiêu ngạo bẩm sinh, bọn họ khinh thường người của thế giới nhân gian, Hạ Tử Tây là thế, Tư Đồ Mã Phi là thế, kể cả Lý Lăng Thiên cũng là thế. Khác biệt duy nhất giữa bọn họ là, đám người Hạ Tử Tây và Hắc Côn từ kiêu ngạo dẫn tới tự phụ, còn Lý Lăng Thiên kiêu ngạo chỉ khiến hắn thêm phần tự tin mà thôi.

- Vậy xin hỏi Hạ huynh chuẩn bị đối phó với Trần Lạc như thế nào?

- Hừ, cái này không cần ngươi quan tâm.

- Sách sách… Lý Lăng Thiên, ngươi có phải thổi phồng Trần Lạc lên cao quá rồi không.

Hắc Côn lấy khăn tay ra lau khóe miệng, nói:

- Theo ta được biết, Trần Lạc chính là một thân nguyên tội, hắn còn không dám động thủ kia, bằng không sẽ rơi vào trong thẩm phán.

Nghe vậy, Lý Lăng Thiên nở nụ cười, nói:

- Đây chính là biện pháp các ngươi nói để đối phó Trần Lạc sao?

- Thế nào? Chẳng lẽ Lý Lăng Thiên cho rằng Trần Lạc dám động thủ sao?

- Đúng là các ngươi không hiểu biết gì về con người Trần Lạc kia.

Lý Lăng Thiên thở dài, lắc đầu nói:

- Cũng không biết hai vị đã nghe qua một câu nói chưa?

- Câu nói gì?

- Lạc gia vui, thiên hạ mừng, nhất niệm như phật, trong lúc nói cười tự nhiên tùy ý. Lạc gia giận, thiên hạ khóc, nhất niệm như ma, tùy tiện bá đạo giận ngập trời.

- Cái này chẳng qua chỉ là lời đồn đại nói ngoa mà thôi, hừ!

Thấy thái độ Hạ Tử Tây cố chấp như thế, Lý Lăng Thiên không nói gì thêm, còn Tư Đồ Mã Phi ở bên cạnh lại bí mật truyền âm:

- Lý huynh, có vẻ lần này Hạ Tử Tây quyết tâm muốn giết chết Ngạo Phong rồi, ngươi nên biết người kia vẫn luôn là một tên cuồng vọng, tự đại còn đặc biệt sĩ diện, bốn năm trước Ngạo Phong khiến hắn chịu nhục, lần này chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ, ta dù sao cũng là người bên Đại Thế Tử, không tiện mở miệng, mong rằng ngươi hỗ trợ khuyên bảo, không thì một khi ảnh hưởng kế hoạch Trảm Kinh, tình thế sẽ rất không ổn.

- Lời nên nói ta đã nói, hắn căn bản nghe không vào.

Lý Lăng Thiên thầm than một tiếng, nói tiếp:

- Hai người Hạ Tử Tây và Hắc Côn nhất định sẽ phải trả giá trầm trọng cho sự mù quáng tự đại của mình.

Vừa nói, hắn lại nhìn về phía Tần Phấn đang chữa trị cho Ngạo Phong, nói tiếp:

- Ta khuyên ngươi hãy mau chóng nghĩ biện pháp đi, ta không biết Trần Lạc đang ở chỗ nào, cũng không biết sau khi hắn biết chuyện này sẽ làm ra hành động gì, bất quá lấy lý giải của ta về Tần Phấn, thoạt nhìn hắn có lẽ là một người nho nhã ôn hòa, nhưng đến lúc giết người cũng tuyệt đối không chớp mắt, hơn nữa ta còn có thể nói cho ngươi biết, hắn tuyệt đối không phải là một kẻ sợ phiền phức.

Cái này…

Trong lòng Tư Đồ Mã Phi nóng như lửa đốt, nếu là lúc bình thường, hắn mới lười đi quản sống chết của Hạ Tử Tây, kỳ thực hành trình Tiểu Phật linh giới lần này liên quan tới kế hoạch Trảm Kinh của Đại Thế Tử, hơn nữa Đại Thế Tử còn đặc biệt giao phó, vì đại cục cho kế hoạch Trảm Kinh tiến hành thuận lợi, tạm thời không được đi trêu chọc Trần Lạc, nhưng hết lần này tới lần khác, Hạ Tử Tây kia không biết sống chết đi vây giết Ngạo Phong, cái này có khác nào trực tiếp trêu chọc vào Trần Lạc sao?

- Hai tên hỗn đản Hạ Tử Tây và Hác Côn kia, ỷ vào phía sau có Cửu Tước Tử làm chỗ dựa, trước giờ quen thói phách lối, đi tới thế giới nhân gian càng trầm trọng thêm, không hề có chút tầm nhìn đại cục, thực không biết vì sao Đại Thế Tử lại chọn hợp tác với Cửu Tước Tử, phải làm sao bây giờ đây?

Ngay khi Tư Đồ Mã Phi đang hết đường xoay sở, Hạ Tử Tây lại lấy ra một chiếc trường cung màu trắng bạc.

- Lạc Nhật Cung.

Vừa thấy trường cung này, thần tình Tư Đồ Mã Phi, Lý Lăng Thiên đều biến đổi, hiện tại bọn họ rốt cuộc mới hiểu được vì sao vừa rồi Hạ Tử Tây lại tràn đầy tự tin đến thế, nói có biện pháp đối phó với Tần Phấn, nguyên lai trong tay hắn có Lạc Nhật Cung, thứ này là do Cửu Tước Tử dùng Kiểu Nguyệt chi tinh tại giữa thế giới bản nguyên luyện hóa thành, uy lực to lớn, mặc dù là Thiên Hành Giả ngang dọc thế giới gặp phải cũng chỉ có nước co giò chạy trốn.

Hạ Tử Tây muốn làm gì? Hắn dùng Lạc Nhật Cung bắn chết Ngạo Phong sao? Vừa nghĩ tới đây, Tư Đồ Mã Phi lập tức đứng ra ngăn lại.

- Tư Đồ Mã Phi, ngươi làm gì thế?

Hạ Tử Tây cầm Lạc Nhật Cung trong tay, giận trừng mắt nhìn Tư Đồ Mã Phi, Hắc Côn ở bên cạnh cúi đầu lấy khăn tay lau khóe miệng, khàn khàn nói:

- Ta nói này Tư Đồ Mã Phi, có phải ngươi quản nhiều quá rồi không.

- Các ngươi làm như vậy là phá hủy đại sự.

Tư Đồ Mã Phi cắn răng, trầm mặt, nói một câu.

- Đại sự? Chuyện của ta chính là đại sự.

Xem ra Hạ Tử Tây căn bản không để Tư Đồ Mã Phi vào trong mắt, ngay khi song phương đang giằng co, một tiếng quát chói tai đột nhiên truyền tới.

- Hạ Tử Tây, Hắc Côn, các ngươi đang làm gì thế?

Xuất hiện theo tiếng là một nhóm bốn, năm người, dẫn đầu là một tên mập mạp sắc mặt nghiêm túc, khi chắp tay đứng đó, trên người tự toát ra một cỗ thần thái uy nghiêm. Vừa thấy tên mập mạp này, Lý Lăng Thiên không khỏi nhăn mày một cái, hắn nhận thức người vừa tới, là Cổ Lạc, một trong những Đại Nhật thế tử trên Vân Đoan, hắn khác với Tư Đồ Mã Phi ở chỗ, hắn không phải người của Đại Thế Tử, hắn lại giống với Hạ Tử Tây và Hắc Côn, đều thuần phục Cửu Tước Tử.

Thấy được Cổ Lạc, Hạ Tử Tây còn chưa mở miệng, ngược lại thì Tư Đồ Mã Phi đã đi trước cẩn thận kể lại toàn bộ sự tình một lượt, bởi vì hắn biết Cổ Lạc là một người cơ bản biết lấy đại cục làm trọng. Quả nhiên, khi nghe được Hạ Tử Tây cầm Lạc Nhật Cung muốn bắn chết Ngạo Phong, thần tình Cổ Lạc lập tức âm trầm lên, ngôn từ bất thiện, chất vấn:

- Có chuyện này sao?

- Đúng thì thế nào? Ngạo Phong này trước đó hạ nhục ta, hôm nay ta nhất định phải khiến hắn trả giá thật lớn.

Vừa dứt lời, Cổ Lạc đột nhiên quát lớn một tiếng:

- Ngu xuẩn, ngươi có biết làm như vậy sẽ dẫn tới bao nhiêu phiền phức cho Cửu Tước điện hạ không?

- Ta…

Hạ Tử Tây bị quát hỏi cho mặt đỏ tận mang tai, cũng không dám phản bác, bởi vì ở trước mặt Cửu Tước Tử, địa vị Cổ Lạc cao hơn hắn nhiều.

- Cổ huynh, hiện giờ không phải lúc trách cứ nhau, hiện tại là phải nghĩ cách giải quyết chuyện này thế nào cho tốt, nghĩ đến Cổ huynh cũng rõ hiện giờ đang trong thời kỳ phi thường, chúng ta đích thực không nên trêu chọc vào kẻ đặc thù như Trần Lạc, bằng không sẽ ảnh hưởng tới kế hoạch Trảm Kinh, lợi bất cập hại.