Thiên Y Xuống Núi, Thiên Hạ Đại Loạn

Chương 22: Cửu gia nói rằng



“Sếp Thẩm, tôi biết mình sai rồi. Tôi thực sự biết mình sai rồi. Xin hãy thương xót và tha thứ cho tôi!”

Từ Bắc cuống quýt quỳ xuống đất quỳ lạy Thẩm Như Ngọc và xin lỗi.

Mọi người nhìn nhau, tự hỏi không biết đây là ý gì.

Vẻ mặt Trương Soái phức tạp, suy nghĩ một lúc rồi đưa tay đỡ Từ Bắc đứng dậy nói: “Sếp Từ, đã xảy ra chuyện gì vậy? Chúng ta có thể từ từ nói chuyện mà, ông đừng khách sáo như thế. Coi như ông nể mặt tôi, chỉ cần thanh toán khoản tiền kia của nhà họ Thẩm...”

“À, đúng đúng đúng.”

'Từ Bắc gật đầu, nhanh chóng lấy trong túi ra một tấm thẻ nói: “Sếp Thẩm, số tiền trong khoản thanh toán cuối cùng của tập đoàn Thẩm thị là 20 triệu, tôi đã cho người chuyển khoản rồi, ở đây là 10 triệu, là toàn bộ tài sản của tôi, tôi trả lại cho cô, coi như tiền bồi thường vì đã giam số tiền kia của cô. Tôi cầu xin cô hãy tha cho tôi, nói Cửu gia tha cho tôi một mạng ạ-
“Sếp Từ, ông làm vậy là sao?”

Thẩm Như Ngọc nhìn tấm thẻ ngân hàng trong tay, choáng váng.

Vừa rồi họ còn đang bàn cách lấy lại số tiền kia, lúc này Từ Bắc không chỉ chủ động trả lại số tiền mà còn đưa cho cô 10 triệu tiền bồi thường.

“Đúng đúng, còn có bản hợp đồng này, Cửu gia bảo tôi mang đến. Dự án tiếp theo của Thẩm thị cũng đã sắp xếp xong, hợp đồng cũng đã được in ra, xin mời cô xem trước!”

Từ Bắc vừa nói vừa đưa một bản hợp đồng từ trong tay ra.

“Cửu gia nói rằng tất cả các dự án trong hợp đồng đều có thể thương lượng. Tổng mức đầu tư của dự án là 50 triệu, tập đoàn Long Môn có thể trả trước toàn bộ số tiền. Tuyệt đối sẽ không có nỗi lo về sau.”

“Đây là...”

Thẩm Như Ngọc cầm lấy hợp đồng liếc mắt nhìn, lập tức kinh ngạc mở to mắt.
Hợp đồng này không hẳn là một dự án hợp tác mà là một dự án tặng tiền, tổng vốn đầu tư của toàn bộ dự án là hơn 50 triệu, do tập đoàn Long Môn ứng trước toàn bộ số tiền.

Hơn nữa, từ phát triển đến sinh lợi sau này, Long Môn chỉ lấy 1% lợi nhuận, không có rủi ro hay thua lỗ nào cả, có thể nói với hợp đồng này, dù là một người bình thường không có gì cũng có thể kiếm được rất nhiều tiền.

“Sếp Từ, có phải ông đang đùa với tôi không?”

Chú hai nhìn lướt qua hợp đồng, kinh ngạc nói: “Ông chắc chắn đây là bản hợp đồng do Cửu gia chuẩn bị đó chứ?”

Ai mà không biết rằng ở Đông Hải, tập đoàn Long Môn cực kỳ hùng mạnh, 80 đến 90% lợi nhuận từ các dự án hợp tác chung đều thuộc về người ta.

Họ chưa từng nhìn thấy bản hợp đồng nào như vậy, đây không phải là hợp tác mà là tặng tiền.
Từ Bắc gật đầu nói: “Đúng vậy, đây là bản hợp đồng mà chính Cửu gia đã đích thân nhờ Bộ phận pháp lý soạn thảo cho nhà họ Thẩm cô. Chỉ cần sếp Thẩm không có ý kiến gì thì ký tên và gửi về cho tòa nhà Long Môn, sau đó hợp đồng có thể được thực hiện. Nếu không hài lòng, chúng ta có thể đàm phán lại hiệp ước.”

“Còn gì để nói nữa. Nhà họ Thẩm chúng tôi sẽ nhận dự án này.”

“Chú hai?”

Thẩm Như Ngọc còn muốn nói gì nữa, nhưng chú hai ở một bên đã mừng rỡ nhận lấy hợp đồng và nói: “Thay chúng tôi cảm ơn Cửu gia nhà ông, nói chúng tôi rất hài lòng với dự án này

Thẩm Như Ngọc bất mãn nói: “Chú à, dự án này không rõ ràng gì cả, lỡ có hiểu lầm thì sao? Sao tập đoàn Long Môn có thể cho chúng ta lợi nhuận lớn như vậy được?”

“Sao có thể là hiểu lầm? Hôm qua cháu đã chịu ấm ức rồi, cho cháu lợi ích cũng là điều nên làm mà.”

Chú hai Thẩm liếc nhìn Trương Soái phía sau và nói: “Còn không nhận ra sao? Chắc chắn là nhà họ Trương đã dùng sức phía sau, nếu không thì còn ai có thể nữa."