Thiếp Chờ Hoa Bỉ Ngạn

Chương 389: Uy phong Đạo Viện



Đối với một chi viện nhỏ bé ở Bắc Cảnh mà nói, ngày đại lễ công bố tân nhiệm viện trưởng là một ngày đặc biệt. Dù là ngày quan trọng nhưng cũng không quá rầm rộ. Chỉ là Đạo Viện lần này đón nhận một thiếu niên viện trưởng là trường hợp ngoại lệ, ngoại lệ là vì Đạo Viện được Vô Thượng Tông đứng phía sau. Cho nên, nhiều thế lực nhỏ khác không mời mà đến tham dự lễ nhậm chức Viện trưởng Đạo Viện vô cùng đông đúc.

Khu vực tổ chức đại lễ tân viện trưởng Đạo Viện được bố trí ở khu vực rộng lớn ở trung tâm ngọn Chủ Phong và được chia ra làm hai khu vực. Một là dành cho các vị trưởng bối cũng như đệ tử tinh anh của Đạo Viện, khu vực thứ hai dành cho khách nhân và đệ tử ngoại viện và nội viện Đạo Viện.

Ngoài ra khách nhân đặc biệt của đại lễ này còn có tam trưởng lão Vô Thượng Tông Dị Hỏa Chân Quân và sứ giả Thiên Sư Đường La Ngọc Yến. Chính vì sự hiện diện của hai nhân vật tầm cỡ mà đại lễ vốn bình thường cũng trở nên đặc biệt.

Những chi viện, môn hộ lân cận tập trung làm khách nhân cũng được ba nghìn người, người nào người nấy đều không giấu được sự hào hứng.

Trong đó còn có Bách Hoa Cốc vốn ít khi xuất hiện bên ngoài. Bởi vì lối sống khép kín cũng như Bách Hoa Cốc đa phần đều là nữ nhân xinh đẹp. Mỗi khi nhóm nữ đệ tử Bách Hoa Cốc xuất hiện, nơi đó đều náo động cả lên.

Đóng vai trò chủ tọa lần đại lễ tân viện trưởng Đạo Viện là nhị trưởng lão Vô Nham Chân Quân.

Nhị trưởng lão đứng ở vị trí đài cao, quan sát khách nhân đang nóng lòng chiêm ngưỡng chân dung tân viện trưởng đạo viện.

Sắc mặt nhị trưởng lão cũng không giấu được sự hưng phấn. Bởi vì đã rất lâu rồi, tâm trạng mới được hào hứng như vậy.

Tiền nhiệm viện trưởng Đạo Viện là Chúc Sơn cũng không được vinh dự như vậy.

Lão dõng dạc nói “Đa tạ hảo ý của bằng hữu gần xa đến chứng kiến ngày đại lễ nhậm chức tân viện trưởng Đạo Viện. Vinh dự này, Vô Nham ta khắc ghi trong lòng”

Lão nhìn sang tam trưởng lão Dị Hỏa Chân Quân nói “Lần này có sự hiện diện của tam trưởng lão Vô Thượng Tông, vinh dự này Đạo Viện luôn ghi nhớ”

Lão lại hướng La Ngọc Yến giới thiệu “Đặc biệt còn có sự hiện diện của sứ giả Thiên Sư Đường chứng kiến ngày đại lễ. Điều này khiến Vô Nham ta thay mặt Đạo Viện đa tạ thiện ý của Thiên Sư Đường”

Tam trưởng lão lúc này ra ám hiệu có điều cần nói.

Nhị trưởng lão mới lùi về sau một bước, nhường vị trí chủ tọa lại cho tam trưởng lão Dị Hỏa Chân Quân.

Tam trưởng lão Dị Hỏa Chân Quân bước ra, ánh mắt thăm dò toàn bộ khách nhân bên dưới. Tam trưởng lão nở một nụ cười hòa ái nói “Lần này ta đến thay mặt Vô Thượng Tông chúc mừng Đạo Viện có thiếu niên thiên tài nhậm chức viện trưởng Đạo Viện. Ngoài dâng tặng hai nghìn khối Cực Phẩm Xích Linh Thạch ra. Ta thay mặt Vô Thượng Tông tuyên bố một việc…”

Lời nói của tam trưởng lão Vô Thượng Tông khiến không ít khách nhân bắt đầu tò mò.

Tam trưởng lão nói tiếp “Như các vị đã biết, trải qua sự kiện Vô Thượng Tông bị địch nhân tấn công vào. Vô Thượng Tông vẫn bị tổn thất không nhỏ. Cho nên, sắp tới cao tầng Vô Thượng Tông sẽ bố trí Truyền Tống Trận khắp Bắc Cảnh. Tông môn, chi viện, môn hộ nào đã có Truyền Tống Trận sẽ được khai thông đến Vô Thượng Tông vô điều kiện”

Tin tức tam trưởng lão Vô Thượng Tông vừa nói ra khiến vô số người kinh ngạc. Chuyện này nói lên, Vô Thượng Tông đã thật sự bắt tay vào liên kết các thế lực để tạo ra mối quan hệ đồng minh. Sau này có chuyện phát sinh, mọi người đều có thể chung tay đánh đuổi địch nhân.

Tam trưởng lão nói xong liền lui về sau mặc cho nhiều người không ngừng phấn khích. Bởi vì tin tức này cực kỳ to lớn, cực kỳ có lợi cho các thế lực vốn được Vô Thượng Tông cho là đồng minh.

Nhị trưởng lão Vô Nham Chân Quân cũng không giấu được rung động. Dù trước đó đã được Phương Triết truyền đạt lại ý chỉ của tông chủ Vô Thượng Tông. Giờ tin tức chính miệng tam trưởng lão Vô Thượng Tông nói ra, xem ra đây là tin tức cực kỳ chuẩn xác và có lợi cho toàn bộ thế lực lớn nhỏ ở Bắc Cảnh.

Nhị trưởng lão bất đắc dĩ cười phấn khích trước vô số khách nhân. Lão không giấu được vui sướng nói “Tin tức mà tam trưởng lão truyền ra còn quan trọng hơn cả ngày đại lễ này của Đạo Viện. Vô Nham ta thay mặc cho toàn bộ quý khách nhân có mặt đa tạ hảo ý của Vô Thượng Tông…”

Nói đến đây, lão nhìn về phương hướng đỉnh ngọn Chủ Phong rồi tuyên bố “Cho mời tân nhiệm viện trưởng Phương Triết với đạo hiệu là Ngự Kiếm Tiên Sinh xuất hiện!”

Lời giới thiệu vừa ra khiến không ít người bắt đầu xôn xao.

“Ngự Kiếm Tiên Sinh?”

Ai cũng không giấu được tò mò vì sao lại có đạo hiệu lạ lùng đến như vậy. Tính theo cấp bậc phải gọi là Ngự Kiếm Chân Quân mới phải đạo. Tại sao là “Tiên Sinh”.

Tam trưởng lão Dị Hỏa Chân Quân cũng không giấu được tò mò. Bởi vì đạo hiệu này nghe có vẻ không hay cho lắm.

Khi lời nhị trưởng lão Vô Nham nói ra, từ khoảng trống ở giữa đài cao xuất hiện một thân ảnh. Thân ảnh này mặc trường bào màu trắng với hoa văn được khắc long phượng màu hoàng kim đẹp mắt. Trên đỉnh đầu thiếu niên đội một chiếc Đạo Nhân Khôi.

Thiếu niên này chính là Phương Triết xuất hiện thình lình khiến không ít người bất ngờ. Bởi vì thủ đoạn thuấn di này không phải tầm thường. Không phải ai cũng có thể dịch chuyển từ vị trí này đến vị trí khác được. Điều này khiến không ít người có mặt bắt đầu tỏ ra phấn khích đối với thiếu niên viện trưởng Đạo Viện.

Phương Triết xuất hiện không nói gì mà ra ám hiệu cho nhị trưởng lão hành động.

Nhị trưởng lão gật đầu rồi lấy ra lệnh bài điều khiển Đạo Viện Ý Chỉ.

Từ vị trí trung tâm đ*o Viện được bố trí Cấm Chế bảo vệ Đạo Viện Ý Chỉ từ trước. Quyển trục màu đen lại trôi nổi trên không trung rồi tỏa ra hào quang tứ phương.

Tại ba hướng Cấm Vực, Khô Lâu Sơn, Đôn Hoàng trồi lên mặt đất ba thạch trụ phát ra hào quang kết nối với quyển trục.

Cuối cùng tại vị trí trung tâm đ*o Viện, cách vị trí Phương Triết năm trăm trượng mặt đất lún xuống hiển hiện ra hình dạng một chiếc la bàn với nhiều hoa văn phức tạp không ngừng xoay chuyển.

Sau vài vòng xoay, một luồng hào quang sáng chói bắn thẳng lên bầu trời chiếu ra chân dung tông chủ đời đầu Long Kiếm Phi.

Lúc này Phương Triết mới đứng ra giới thiệu “Đây chính là tổ sư của Đạo Viện, Long Kiếm Phi”

Lời giới thiệu của Phương Triết khiến không ít người kinh ngạc.

Một chi viện nhỏ bé ở Bắc Cảnh lại có thủ đoạn này. Nói như vậy lời đồn về nội tình Đạo Viện thâm sâu khó dò là sự thật.

Phương Triết nói tiếp “Sự hiện diện của các vị chính là vinh dự của Đạo Viện ta. Ta hy vọng đệ tử Đạo Viện và đệ tử từ các chi viện của các vị tiền bối có mặt tại đây chạm mặt trong quá trình lịch luyện đều lấy tâm bằng hữu ra đối đãi”

Lời nói của Phương Triết nói ra khiến không ít viện trưởng từ các chi viện và môn hộ khác đều gật đầu tán thưởng. Thậm chí tam trưởng lão Dị Hỏa Chân Quân cũng không giấu được sự thích thú.

Nhị trưởng lão một bên nghe Phương Triết phát biểu, một bên gật đầu thỏa mãn. Những lời của Phương Triết chính là một đạo lý mà không phải ai cũng có thể nói ra được.

Nhị trưởng lão lúc này ra ám hiệu cho thập nhị trưởng lão bước ra. Thập nhị trưởng lão cầm một chiếc khay đựng một phất trần và một lệnh bài viện trưởng.

Hai vật này chính vật bất ly thân của tiền nhiệm viện trưởng. Giờ bàn giao lại cho Phương Triết.

Khi Phương Triết bước lại gần thập nhị trưởng lão chuẩn bị tiếp nhận phất trần cùng lệnh bài thì trên bầu trời bất ngờ phát sinh dị biến.

Bầu trời vốn quang mang rực rỡ chuyển dần sang một màu xám nhạt. Từ đó, tầng mây uốn lượn rồi xoay vòng tạo thành lốc xoáy.

Lốc xoáy không ngừng khuếch trương ra tạo thành một vòm trời sâu hun hút. Từ bên trong, một gương mặt khổng lồ với biểu cảm giận dữ nhìn xuống bên dưới mặt đất.

Phương Triết nhìn gương mặt giận dữ trên bầu trời, ánh mắt đối phương nhìn đăm đăm về phía thân ảnh Phương Triết.

Phương Triết biết, ánh mắt này đang nhìn hắn vì gương mặt này không phải ai khác mà chính là Phạm Vô Thiên.