Thiết Huyết Chiến Thần Đô Thị

Chương 416: “Sao có thể thành công một cách dễ dàng như vậy?”



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Anh thật sự muốn tôi phải cởi bỏ quần áo thì mới có thể chắc chắn được sao? Hay là muốn chiếm... Chiêm tiện nghi của tôi?” Thiên Diệp đỏ mặt nói, mặc dù chuyện không thể diễn tả được giữa hai người họ đã làm qua rất nhiều lần rồi, nhưng cô ta vẫn ngại ngùng như con gái mới lớn, việc trần trụi trước mặt Tiêu Sách vẫn khiến cô ta cảm thấy xấu hổ và khó xử. 

Tiêu Sách nghe vậy thì nghiêm mặt nói: “Tôi tất nhiên là vì muốn nắm chắc hơn, cô cảm thấy tôi là loại người đó sao, trong việc quan trọng này tôi có thể làm xằng bậy sao?” 

“Tôi cảm thấy anh chính là như vậy!” 

Mặt Thiên Diệp đỏ ửng, nhưng cuối cùng cũng chậm rãi cởi bỏ quần áo ra, dùng hai tay che đi chỗ quan trọng, sau đó ngại ngùng nằm xuống giường, mắt cũng không dám mở. 

Lúc này Tiêu Sách nhất thời không cử động được. 

Cơ thể của Thiên Diệp lúc này như phát ra một sự xinh đẹp thần bí, đường cong cơ thể hoàn mỹ của cô ta khiến Tiêu Sách hoàn toàn không thể nào dời mắt đi được. 

Mà điều khiến Tiêu Sách kích động nhất chính là vẻ e thẹn của Thiên Diệp. 

IDI 

Thật là dễ khiến người ta không nhịn được mà phạm tội! 

Yết hầu của Tiêu Sách lên xuống mấy lần, vất vả lắm mới có thể đ è xuống núi lửa đang phun trào trong lòng, trong lòng vội vàng mặc niệm lời chú tĩnh tâm. 

“Anh đang nhìn cái gì vậy hả?” Đột nhiên Thiên Diệp mở mắt ra, tức giận nói. 

Tiêu Sách ho khan một tiếng, cúi đầu xấu hổ nói: “Không nhìn gì cả, tôi vừa nghĩ là nên bắt đầu từ điểm nào, bây giờ đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta bắt đầu ngay thôi.” 

“Cô hãy thả lỏng, tất cả đều giao cho tôi!” 

Nói xong thì tay của Tiêu Sách đã ấn lên bụng của Thiên Diệp, anh lập tức cảm nhận được sự mịn màng và cơ thể bắt đầu nóng lên, trong lòng lại rung động lần nữa. 

Nhưng lúc này Tiêu Sách không có xuất thần. 

Anh nhanh chóng khống chế tâm trạng của bản thân, sau đó bắt đầu thử, động tác vô cùng cẩn thận, như thể thứ nằm ở trước mặt anh là một vật vô cùng quý giá, chạm vào thì sẽ vỡ, phải cẩn thận hơn cả cẩn thận. 

Nội khí bên trong của Tiêu Sách chỉ còn lại 40%, Tiêu Sách khống chế khí lực dẫn nó từ từ xâm nhập vào cơ thể của Thiên Diệp. 

Thiên Diệp chỉ cảm thấy trong phút chốc cả cơ thể vô cùng thoải mái, lúc đầu bởi vì căng thẳng nên ngại ngùng, bây giờ đã tiêu tan đi hết. 

Mà Tiêu Sách đã khống chế khí lực đả thông huyệt đạo đầu tiên. 

Ba phần trước của Tiên Thiên Công cần phải đả thông cánh tay, ngực, tổng cộng có gần một trăm huyệt đạo để tạo ra người của Tiên Thiên Công, vì để đả thông mỗi một huyệt đạo đều là những động tác phải đặc biệt tu luyện phối hợp, phương pháp châm cứu đối với người bình thường thì rất phức tạp và khó hiểu. 

Nhưng đối với Tiêu Sách thì rất đơn giản. 

Anh tu luyện Vô danh khí công nên có thể nhìn thấu hoàn toàn bản chất của Tiên Thiên Công trực tiếp nắm được nguyên lý cơ bản nhất của Tiên Thiên Công. 

Có thể nói, với sự hiểu biết hiện giờ của Tiêu Sách về Tiên Thiên Công, anh còn hiểu sâu hơn người đã tạo ra nó, vì vậy anh không cần những phương pháp phức tạp kia làm gì. 

Anh cũng không cần dựa theo thứ tự tiết tấu ban đầu của Tiên Thiên Công, từng bước đả thông những huyệt đạo này, chỉ cần đả thông toàn bộ là được rồi. 

Vì thế, huyệt đạo đầu tiên mà Tiêu Sách chọn không phải là huyệt khúc trì trên cánh tay, mà là huyệt thiên khu ở phần bụng. 

Khi luồng khí chuyển đến vùng lân cận huyệt thiên khu, Tiêu Sách cũng không cảm nhận được cảm giác bài xích nào cả, anh ngưng tụ khí lại thành cây kim rồi nhẹ nhàng đâm xuống. 

“Ừm!” 

Trong nháy mắt, Thiên Diệp đang nằm bất động bỗng phát ra âm thanh r3n rỉ sảng khoái đến tận cùng, làn da trên cơ thể đều phát ra ánh sáng đỏ hồng đến kinh người. 

“Sao có thể thành công một cách dễ dàng như vậy?” 

Đả thông huyệt thiên khu xong thì còn hơn cả những gì Tiêu Sách mong đợi, thật sự là quá thuận lợi, Tiêu Sách cảm thấy bản thân chẳng dùng lực gì cả, khí ngưng tụ thành cây kim, thông qua huyệt thiên thu của Thiên Diệp dễ như trở bàn tay, dễ như lấy cây kim đâm vào đậu hũ. 

“Là vì khí của mình quá mạnh? Hay là..” 

Tiêu Sách cũng không hiểu rõ nhưng cũng không suy nghĩ về vấn đề này, mà chỉ cảm thấy đã tiêu hao đi ít khí, ngay lập tức chuẩn bị bắt đầu đả thông huyệt đạo thứ hai. 

Rất nhanh đã đến huyệt thứ hai, rồi huyệt thứ ba, đều thuận lợi thông qua dễ dàng. 

Động tác của Tiêu Sách rất nhanh, chưa đến mười phút thì ngực, tay chân và hơn năm mươi huyệt đạo mà Tiên Thiên Công cần trên người Thiên Diệp đều được đả thông. 

Lúc này cả cơ thể Thiên Diệp đỏ như tôm bị nấu chín, cả người rơi vào trạng thái ngây ngẩn, bất ngờ phát ra âm thanh mê hồn, thiếu chút nữa là khiến Tiêu Sách không kìm nén được. 

Liên tiếp đả thông năm mươi huyệt đạo, Tiêu Sách cuối cùng cũng dừng lại để nghỉ ngơi một lát.