Cố Họa Y vô thức nhìn Lý Phàm, cô lo lòng tự tôn của anh sẽ bị đả kích.
Lý Phàm khẽ cười, chẳng hề để bụng, anh cũng không biết mình đã nghe những lời này bao nhiêu lần rồi, nên chiêu này hoàn toàn không có tác dụng với anh.
“Có thể nói là như vậy.” Lý Phàm từ tốn nói.
Người đàn ông cười khẩy: “Quả nhiên là anh, tôi thật sự đoán không sai mà, một tên nghèo hèn như anh thì có tư cách gì đối đầu với bạn gái tôi, còn không mau xin lỗi cô ấy đi.”
“Tôi không sai, người nên xin lỗi là bạn gái anh mới đúng, chứ không phải là tôi.” Lý Phàm chậm rãi nói.
Anh không phủ nhận chuyện bảo anh xin lỗi, nhưng mọi chuyện đều do Doanh Nhi tự chuốc lấy, chứ đâu liên quan đến anh.
Người đàn ông không ngờ Lý Phàm lại mạnh miệng như thế, thì híp mắt lại nói: “Hừ, tôi thấy đầu anh bị úng nước rồi.”
Doanh Nhi kéo áo người đàn ông, bắt đầu nũng nịu: “Ông xã, anh đừng nói nhảm với anh ta nữa, cứ dạy thẳng cho anh ta một bài học là được.”
Cô biết chồng mình là tuyển thủ quyền anh, đánh nhau rất giỏi, nên mới muốn anh ta trừng trị Lý Phàm.
“Em cứ yên tâm, chuyện này cứ giao cho anh.” Người đàn ông nhếch miệng cười, anh đã sớm muốn trừng trị Lý Phàm rồi, nên nắm tay lại phát ra tiếng răng rắc.
Lý Phàm thấy đối phương ra tay thì chẳng hề để tâm, rồi bày ra tư thế chiến đấu.
Người đàn ông khinh thường liếc nhìn, anh là tuyển thủ quyền anh, hơn nữa còn người chuyên nghiệp, nên tên nghiệp dư như Lý Phàm hoàn toàn không phải là đối thủ của anh.
“Tên kia, hôm nay tôi sẽ cho anh mở mang tầm mắt, thế nào là chuyên nghiệp.” Dứt lời, người đàn ông nhún vai, thâm trầm nói.
Nhưng Lý Phàm chẳng hề sợ hãi, người đàn ông khẳng định Lý Phàm đã sợ đến phát ngốc rồi.
Giờ Lý Phàm đã biết anh ta định làm gì, nếu đối phương muốn ra tay với anh, tất nhiên anh không thể từ chối được rồi.
Người đàn ông tiến lên một bước, định vung nắm đấm về phía Lý Phàm.
Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, đều cho rằng Lý Phàm chết chắc rồi, dựa theo tình hình này, thì người bình thường không thể chống đỡ nổi.
Doanh Nhi rất tự tin về bạn trai mình, cô tin rằng anh ta có thể đối phó với Lý Phàm, nghĩ đến đây, cô không khỏi yên tâm.
Lý Phàm khẽ híp mắt nhìn người đàn ông, anh ta nhìn thấy ánh mắt của Lý Phàm thì trong lòng cực kỳ khó chịu, cho rằng Lý Phàm đang coi thường mình.
Anh siết chặt nắm đấm phát ra tiếng răng rắc, cũng muốn xem thử đối phương có bản lĩnh đến đâu.
Lý Phàm tránh qua một bên, người đàn ông nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng kinh ngạc, nếu không tận mắt chứng kiến, anh không dám tin đây là sự thật, hoàn toàn bất ngờ về điều này.
Người đàn ông hít sâu một hơi, rồi nhíu mày nhìn Lý Phàm, quả thật tên này không dễ đối phó.
Dường như mỗi cú đấm của người đàn ông đều nằm trong tầm kiểm soát của Lý Phàm, dù anh ta đánh thế nào, cũng không thể làm gì Lý Phàm.
Điều này đã làm người đàn ông cực kỳ đau đầu, anh ta bắt đầu điên cuồng, đúng là không coi ai ra gì.
Doanh Nhi chết lặng, chuyện này không đúng cho lắm, với thực lực của bạn trai cô, lẽ ra phải cực kỳ dễ dàng đối phó với Lý Phàm mới đúng, tại sao đến nửa ngày vẫn chưa phân thắng bại thế?
Điều này đã làm Doanh Nhi cảm thấy khó hiểu, cô khẳng định bên trong có vấn đề, lúc này cô mới biết mình đã coi thường Lý Phàm rồi.
Lý Phàm cười nói: “Muốn ra tay với tôi, thì trước đó mấy người phải cân nhắc thử xem mình có đủ tư cách đó không đã?”
Người đàn ông ôm chầm lấy Lý Phàm, rõ ràng định quật ngã anh..