Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1142





Bọn họ khó có thể tìm ra vị trí của Lý Phàm, bởi vì tốc độ của anh quá nhanh, vượt qua sức tưởng tượng của họ.

“Sao tên này mạnh vậy?”
Lòng những người này chùng xuống, bọn họ cực kỳ khiếp sợ.

Trong số đó có một người nói: “Đừng nghĩ nhiều nữa, tên này không đơn giản, chúng ta phải nghiêm túc ứng phó mới được”
Những người khác gật đầu, đều lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ quyết định sẽ xử Lý Phàm.


Lý Phàm cũng nghe được cuộc nói chuyện của những người đó, điều này cho thấy họ đã hoảng sợ, vậy thì cơ hội của anh đã đến.

Những người đó ngây ngốc đứng tại chỗ, rõ ràng là họ đã sắp thành công, nhưng lại luôn cách thành công một bước.

Đột nhiên một người trong số họ ngã xuống.

Những người khác nhìn vẻ mặt đau đớn sau khi ngất đi của đồng đội mà nuốt nước miếng, không ai dám hành động hấp tấp, bọn họ không ngờ Lý Phàm lại ra tay độc ác như vậy.

Lúc này những người đó mới biết mình đã gặp phải nhân vật tàn nhẫn, nếu đổi thành người khác thì làm gì có dũng khí lớn như vậy mà tới đây, bọn họ tin chắc Lý Phàm phải có đủ tự tin thì mới dám tới nơi này.

Số người bị hạ gục sau đó càng lúc càng nhiều, những người này biết mọi chuyện không đơn giản, một người trong số đó đã vô thức lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi cho người đàn ông mặc vest để xin hỗ trợ.

Sau khi thấy vậy, đương nhiên Lý Phàm sẽ không cho những người này được như ý muốn, anh dứt khoát bắt đầu tấn công bọn họ.


Chỉ trong chốc lát, những người này thậm chí còn chưa kịp kêu cứu đã ngã xuống đất, cực kỳ thê thảm.

Lý Phàm bước nhanh vào phòng, sau khi nhìn thấy ông già trong phòng, anh liền biết đây là ông nội của Tần Tuyết Hàn.

Ông nội Tần Tuyết Hàn thấy có người đến thì ngẩng đầu lên, sau khi thấy là Lý Phàm, ông như nhìn thấy hy vọng, có thể nào ông cũng không ngờ lại gặp được Lý Phàm ở đây.

Nếu không được tận mắt chứng kiến, ông cũng không tin đây là sự thật.

Ông nội của Tần Tuyết Hàn ngạc nhiên nói: “Sao cậu lại tới đây? Những người đó rất nguy hiểm, cậu mau đi đi, đừng lo cho tôi.


Ông cụ đã được thấy thủ đoạn đáng sợ của Long Môn, đến lúc này rồi mà ông vẫn lo lắng sẽ liên luỵ đến Lý Phàm.

Lý Phàm rất cảm động, không ngờ ông chẳng lo cho bản thân mà lại lo cho anh, anh nói: “Cháu đã đến đương nhiên sẽ không cứ thế rời đi, chi bằng đã sai thì sai đến cùng, vả lại bọn họ cũng không làm gì được cháu đầu”

Nói xong Lý Phàm liền dẫn ông cụ rời khỏi đây.

Có vẻ ông cụ đã chịu rất nhiều sự tra tấn, trên cánh tay lộ rõ vết sẹo, vẻ mặt Lý Phàm trở nên lạnh lẽo, Long Môn để đạt được mục đích đúng là không từ thủ đoạn, không ngờ lại dám tra tay với người già như thế này.

Lý Phàm rất thất vọng, may mà anh không gia nhập Long Môn, anh khinh thường trở thành một giuộc với bọn chúng.

Sau khi đưa ông nội Tần Tuyết Hàn về, Lý Phàm mới đưa hai mảnh chìa khoá cho ông, anh hy vọng ông có thể làm cho anh chìa khoá của Long Môn hoàn hảo từ hai mảnh chìa khoá này.

Sau khi nhận được hai mảnh chìa khoá, ông cụ sững người, ông rất bất ngờ với kết quả này, không ngờ Lý Phàm lại tìm được mảnh tiếp theo nhanh như thế.

.