Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 396: Họa sát thân



Thầy Trương lại giả bộ nhìn một vòng quanh công trường, sắc mặt nặng nề trở lại lối vào công trường cùng Cố Họa Y.

Lý Phàm nhìn thấy Cố Họa Y không sao, lúc này mới thoáng yên tâm.

Đám người Cố Thiệu Dũng vội vàng nghênh đón vây quanh Thầy Trương, bắt đầu hỏi thăm tình hình phong thủy. . ngôn tình hay

“Thầy Trương, phong thủy của công trường này như thế nào, có cần thay đổi gì hay không?”

Thầy Trương sầm mặt lắc đầu, nặng nề thở dài một hơi: “Nơi này chính là mảnh đất Âm Sát, nếu thi công xây dựng ở đây, về sau mỗi năm đều sẽ có người chết.”

Sắc mặt Cố Thiệu Dũng, Cố Thiệu Phong lập tức thay đổi, khởi công nhà máy chỉ cầu bình yên, nếu mỗi năm đều có người chết, chỉ riêng vấn đề xử lý việc bồi thường cũng đủ đau đầu rồi.

“Chuyện này, tại sao có thể như vậy, mảnh đất Âm Sát là như thế nào, Thầy Trương, ông nhất định phải phá giải giúp chúng tôi.”

Cố Thiệu Phong hoảng hốt không thôi.

Đám người Tổng giám đốc Vương cũng cau mày, nếu khi bọn họ thi công có người chết, vậy chính là chuyện rất lớn, thậm chí trong lòng Tổng giám đốc Vương đều đã đánh trống lui quân, nếu như Thầy Trương không ra tay phá giải, vậy sẽ đành từ bỏ vụ làm ăn này.

Lý Phàm kéo tay Cố Họa Y lách ra khỏi đám người, khẽ nói: “Vừa rồi tên lừa đảo này không lừa em chứ?”

“Tên lừa đảo? Sao anh lại cho rằng Thầy Trương là tên lừa đảo?”

Cố Họa Y hơi kinh ngạc nhìn Lý Phàm, không hiểu tại sao Lý Phàm lại chắc chắn Thầy Trương là tên lừa đảo.

Rất nhiều người đều vô cùng cung kính vây quanh Thầy Trương như vậy, nếu nói Thầy Trương là tên lừa đảo, vậy rốt cuộc ông ta đã lừa bao nhiêu người.

Lý Phàm thản nhiên nói: “Chỉ riêng loại mê tín dị đoan này đã là gạt người rồi, nếu thật sự là địa sư có bản lĩnh, Cố Thiệu Dũng cũng không thể mời được, nói đơn giản chính là, hạng người mà Cố Thiệu Dũng có thể tiếp xúc được cũng chỉ có kẻ lừa đảo mà thôi.”

Cố Họa Y không còn gì để nói, ngẫm lại lời Thầy Trương vừa nói, dường như cũng không lừa mình cái gì, nhiều nhất cũng chỉ là nói đến công pháp làm giảm tốc độ già yếu mà thôi.

Đại đa số người vẫn tin tưởng công pháp dưỡng sinh, Cố Họa Y cũng hơi tin tưởng lời giải thích của Thầy Trương, cho rằng Thầy Trương chỉ là muốn bán phương pháp luyện tập của công pháp dưỡng sinh kiếm ít tiền mà thôi, cũng không phải là gạt người gì.

“Không có gì, em cảm thấy Thầy Trương không giống tên lừa đảo, vừa rồi ông ta nói có phương pháp phá giải Âm Sát, nhưng mà cần em giúp ông ta, cũng không biết muốn em làm gì, trong lòng luôn thấy thấp thỏm không yên.”

Lý Phàm nhíu mày, thầm nghĩ mình đoán sai rồi sao? Nhưng không đúng, điệu bộ hành vi của Thầy Trương kia rõ ràng chính là tên lừa đảo, đây là tên lừa đảo có diễn xuất tương đối tốt mà thôi.



Cố Họa Y thấy Lý Phàm cau mày, duỗi ngón tay khẽ vuốt lên lông mày Lý Phàm: “Đừng nghĩ nhiều nữa, ông ta muốn lừa thì cũng là lừa tiền, chờ đến khi ông ta đòi nhiều tiền, chẳng phải sẽ nhìn ra sao?”

“Ừm, được rồi. chờ đến khi ông ta lòi đuôi vậy.”

Lý Phàm buồn bực nói.

Thầy Trương trưng ra dáng vẻ chần chừ, đắn đo nói: “Kết cấu Âm Sát nơi này không đơn giản, mặc dù tôi có thể phá bỏ, nhưng sẽ khiến tôi hao tổn rất nhiều, là một chuyện được không bù nổi mất, vì vậy tôi vẫn chưa nghĩ kỹ xem có nên ra tay giúp đỡ hay không.”

Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong liếc nhìn nhau, hai người đều hiểu là Thầy Trương đang muốn nhìn xem có đủ lợi ích hay không, chắc chắn không ai muốn làm ăn lỗ vốn rồi.

Nhưng Thầy Trương cũng đã nói, hao tổn rất nhiều, được không bù nổi mất, đây chính là điều mà trong lòng Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong không xác định được, không biết rốt cuộc Thầy Trương muốn bao nhiêu tiền mới có thể làm chuyện này.

“Thầy Trương, chúng tôi cũng không hiểu hao tổn của ngài lớn đến nhường nào, ngài cứ nói thẳng đi, cần chúng tôi trả giá bao nhiêu.”

Cố Thiệu Dũng đã chuẩn bị dốc hết sức mình rồi, chỉ cần Thầy Trương chào giá không bất hợp lý quá đáng, vậy thì sẽ bỏ ra số tiền này.

Chuyện xây dựng nhà máy là tên đã lắp vào cung, hơn nữa nếu thay đổi khu đất, không chỉ tốn thời gian mà còn tốn thêm rất nhiều tiền, tính thế nào cũng không có lãi.

Thầy Trương tỏ vẻ cao thâm khó lường giơ tay phải ra bấm đốt ngón tay, sau đó thản nhiên nói: “Sáu mươi tỷ.”

Cố Thiệu Dũng hít sâu một hơi, mặc dù sáu mươi tỷ không phải quá đắt, nhưng cũng không hề rẻ, hơn nữa cái giá này cao hơn cái giá cao nhất trong lòng Cố Thiệu Dũng đưa ra lúc trước một chút, thuộc loại phải rất quyết tâm rất hăng hái thì mới bỏ ra.

Nhưng tạm thời Cố Thiệu Dũng còn chưa quyết tâm đến mức độ đó, mặc dù tin tưởng Thầy Trương, nhưng nếu trước khi chưa xảy ra chuyện gì, Cố Thiệu Dũng vẫn ôm tâm lý may mắn.

“Sáu mươi tỷ không phải con số nhỏ, một mình tôi cũng không thể quyết định được, phải bàn bạc lại với người trong nhà.”

Cố Thiệu Dũng tìm lý do tạm thời kéo dài.

Thầy Trương thấy tình huống như vậy, cười nhạt nói: “Không sao, tôi có thể đợi các ông ba ngày.”

“Cảm ơn Thầy Trương, vậy chúng tôi đưa ngài về khách sạn nghỉ ngơi trước, đợi lát nữa sắp xếp tiệc tối thịnh soạn chiêu đãi ngài.”

Thầy Trương khẽ vuốt cằm: “Tôi và các đệ tử trở về là được rồi, các ông bàn bạc đi, đúng rồi, anh bạn nói tôi là tên lừa đảo đâu?”

Ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Lý Phàm, không ít người trong đó đều lộ ra ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác, cảm thấy Thầy Trương muốn gây sự với Lý Phàm.



Lý Phàm nhìn Thầy Trương, ánh mắt hai người chạm vào nhau: “Không biết Thầy Trương có gì dạy bảo.”

“Không có gì dạy bảo, anh bạn, cậu là người đầu tiên cũng là duy nhất dám nói tôi là tên lừa đảo, tôi chỉ muốn nói với cậu, không phục người có tài là có tội, nói lung tung sẽ gặp báo ứng, về sau cẩn thận một chút.”

“Ông đang uy hiếp tôi?”

Lý Phàm nheo mắt cười nói.

“Mẹ nó anh muốn chết phải không, dám nói với sư tôn như vậy!”

“Sư tôn, ngông cuồng như vậy thì nên dạy cho một bài học, mong sư tôn cho phép bọn đệ tử ra tay.”

Đám người Minh Đức bắt đầu kêu la, làm nóng tay chân chuẩn bị đối phó với Lý Phàm.

Thầy Trương nhìn chằm chằm Lý Phàm, lắc đầu cười nói: “Người trẻ tuổi đều rất dũng cảm, nhưng sẽ gặp họa sát thân nhanh thôi, hi vọng cậu tự giải quyết cho tốt.”

Sau khi nói xong, Thầy Trương mang theo các đệ tử lên xe rời đi, mà đám người Cố Thiệu Dũng thì căm tức trừng mắt lườm Lý Phàm.

“Cậu cái tên vô dụng này, ngoài gây chuyện rắc rối ra thì còn biết làm cái gì, đây chính là Thầy Trương đấy! Họa Y, mang chồng cháu đi kiểm điểm lại mình, đến tiệc tối bảo cậu ta chân thành xin lỗi Thầy Trương!”

Cố Thiệu Dũng lạnh giọng nói.

“Ông ta thật sự là một tên lừa đảo, các ông muốn tin thì tin, nếu thật sự muốn bỏ ra sáu mươi tỷ, đó chính là lúc các ông trợn mắt sững sờ.”

Lý Phàm nói thẳng ra.

Cố Họa Y kéo lấy cánh tay Lý Phàm, nhỏ giọng khuyên: “Đừng nói nữa.”

“Bác cả, cháu dẫn anh ấy đi về trước, các bác đừng coi lời của anh ấy là thật.”

Cố Họa Y nói xong thì kéo Lý Phàm rời đi.

Cố Thiệu Dũng day day trán, than thở: “Anh cả, lời Thầy Trương vừa nói là có ý gì, chắc chắn ông ta có thành kiến với Lý Phàm rồi.”

“Ông bị người ta nói là tên lừa đảo thì trong lòng sẽ cảm thấy thế nào? Cái tên khốn kiếp Lý Phàm này thật đáng chết! Nhất định phải nghĩ cách khiến Thầy Trương vui vẻ mới được!”