Bên trong xe, Hàn Thất Lục không nói một lời. Tình cờ lật một trang rồi giơ cổ tay nhìn đồng hồ, sau đó lại cúi đầu xem tạp chí.
An Sơ Hạ đến gần xem, đây là một tạp chí liên quan tới cái gì thị trường chứng khoán, cô hoàn toàn xem không hiểu. Cuối cùng, cô không thể nhịn được nữa, đưa tay rút tạp chí trong tay Hàn Thất Lục. Mà anh dường như đã sớm biết cô sẽ làm như vậy, trong mắt không chút tức giận, chỉ là nghiêng đầu, nhíu mày nhìn về phía cô.
Bị vẻ mặt bất không nóng không lạnh của anh làm cho hoả khí lập tức lan ra, An Sơ Hạ cắn răng, tức giận nói rằng: "Mặc kệ như thế nào, đùa bỡn tôi như thế cũng phải cho tôi một lời giải thích đi!"
Hàn Thất Lục cũng không có nóng lòng trả lời, mà là xoay cái cổ thư giãn gân cốt một chút, lại duỗi tay phải keo ca-ra-vat buộc chặt, lúc này mới mở miệng: "Giải thích cái gì?"
"Anh....!" An Sơ Hạ tức giận, nghiêng đầu không muốn nói thêm. Nếu như nói thêm gì nữa, chỉ có thể tức giận muốn lập tức bay trở về Trung Quốc.
Thấy An Sơ Hạ nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ trầm mặc, bất đắc dĩ nhếch khóe miệng. Con gái cũng thật là phiền phức....
"Bởi vì biết em quan tâm tôi, tôi biết em nhất định sẽ xuống cùng tôi tham gia tiệc cưới." Cuối cùng, anh còn bổ sung một câu: "Đây chính là giải thích."
An Sơ Hạ mặt đã hơi có chút nóng lên, nhưng vẫn cứ làm ra vẻ tức giận.
"Ai quan tâm anh, tưởng bở! Hừ!" Chóp mũi hừ lạnh mới vừa hừ ra, thân thể đã bị Hàn Thất Lục ôm chặt. Trong lỗ mũi tràn ngập mùi hương chỉ thuộc về Hàn Thất Lục, nồng nàn, chân thực...
"Dám nói không để ý tôi? Hử?" Hàn Thất Lục ghé sát vào tai An Sơ Hạ nói, không biết cố ý hay vô tình, khi nói chuyện đôi môi thỉnh thoảng chạm tới lỗ tai của cô, khiến cô cả người không thoải mái, lỗ tai trở nên đỏ chót.
"....... tôi....."
"Thiếu gia, đến nhà Na Uy tiên sinh." Không biết tình huống, tài xế đột nhiên mở miệng nói rồi một câu như vậy, xe cũng chầm chậm dừng lại. Ngồi ở ghế phụ, Hàn quản gia chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trừng cái tên tài xế trẻ tuổi kia một cái, quay đầu về phía sau nhìn lại.
Hai người thân thể đã tách ra, chỉ có khuôn mặt An Sơ Hạ vẫn là hồng hồng, thật là đáng yêu.
"Thiếu phu nhân, lúc đi vào có thể nắm tay thiếu gia, không cần căng thẳng." Nói một câu như vậy, Hàn quản gia quay người lại, mở cửa xe ra. Mà cô bên này còn có Hàn Thất Lục, bên kia cửa xe cũng đều được Na Uy để người hầu bên ngoài tiếp đón.
Bước chân ra, thế mới biết Hàn quản gia tại sao vừa nãy không muốn khiến cô sốt sắng rồi.
Trước mặt là tòa nhà cao chót vót, siêu cấp xa hoa làm cho cô kinh ngạc một hồi, sau đó chính là một dãy người hầu đứng hai bên ăn mặc chỉnh tề. So với người hầu ở nhà Lăng lão thái gia còn nhiều hơn, còn....mặt không chút cảm xúc.
Rất chậm, đủ các loại xe sang trọng từ từ xuất hiện, có thể thấy Na Uy đúng là một người có địa vị, có thân phận.
Hàn Thất Lục vừa mới xuống xe, liền hấp dẫn phần lớn ánh mắt của mọi người. Ở mấy giây sau, những người kia dồn dập đem ánh mắt tìm đến phía An Sơ Hạ. Lòng bàn tay của cô rất nhanh nổi lên một tầng mồ hôi mỏng. Những người này... nhìn cô làm gì?!!
Kỳ thật cũng không khó đoán, người như Hàn Thất Lục xuất thân hiển hách, hơn nữa anh là một nhân tài, còn có quan hệ không rõ với nữ minh tinh đang " hot " Hướng Mạn Quỳ đã để truyền thông Mĩ trắng trợn đưa tin. Người khác dĩ nhiên là hiếu kỳ cô gái cùng Hàn Thất Lục xuống xe là ai.