Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi

Chương 609: Mạc Hân Vi tìm cớ



Edit: juki_mai

Tình cảnh này bị Hàn quản gia nhìn thấy rõ ràng trong mắt, Hàn quản gia cười châm biếm, khóe miệng sắp nhếch lên.

Ăn xong bữa sáng Hàn quản gia đưa An Sơ Hạ cùng Hàn Thất Lục đi học, trở lại khi thấy Khương Viên Viên đang nhìn vào quyển sách hướng dẫn làm bánh gatô chọn khuôn bánh để làm bánh cho Hàn Lục Hải

"Phu nhân, đã chọn xong chưa? Phải làm bánh ga tô dạng gì?" Hàn quản gia bước tới vài bước, đi tới bên cạnh Khương Viên Viên hỏi.

Khương Viên Viên lắc đầu một cái, hơi có chút nhức đầu nói rằng: "Những này quá phức tạp, ta sợ sẽ làm hỏng, nhưng những thứ kia đơn giản, lại rất đơn giản."

Hàn quản gia không ngừng cười châm biếm trên mặt, không mất cung kính mà nói rằng: "Người trước hết đừng đau đầu vì cái này, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với người một chút."

"Chuyện gì?" Khương Viên Viên ngẩng đầu lên khỏi quyển sách, nhìn về phía Hàn quản gia nghi hoặc mà hỏi.

Hàn quản gia cười đem chuyện tình bữa sáng toàn bộ sự tình nói cho Khương Viên Viên nghe, Khương Viên Viên lông mày hơi nhíu lại: "Tiêu gì đó làm sao có thể ăn? Ngươi làm sao lúc đó không nói cho. . . . . . Chờ chút, ngươi nói thằng nhóc con chủ động đem trứng tiêu cho Tiểu Sơ Hạ cầm ăn?"

"Đúng vậy." Hàn quản gia cười nheo mắt lại, tiếp tục nói: "Mặc dù như thế chỉ là một chuyện nhỏ, thế nhưng đủ để chứng minh thiếu gia đối với tiểu thư vẫn là rất săn sóc , không phải sao?"

"Hay lắm!" Khương Viên Viên hai tay vỗ một cái, trên mặt ngập tràn nụ cười châm biếm: "Đây là chuyện tốt! Được rồi, nếu hôm nay hết thảy đều thuận lợi như vậy, vậy thì có khó khăn để chọn một thời điểm không, bánh ga tô đã làm xong rồi. Nếu quả thật làm không được, một lần nữa quá sức làm tiếp, chúng ta thời gian còn nhiều lắm, ngươi nói phải chứ?"

Hàn quản gia vội vã đáp phải theo.

Hôm nay, hai người đã đi chơi khá sớm, vì vậy An Sơ Hạ đi tới lớp, thời điểm trong lớp chỉ còn có một nửa số người. Tối hôm qua cô ngủ được quá ít, đang nghĩ ngợi thừa dịp đến sớm tự học còn chưa có bắt đầu, trước tiên ngủ một giấc thoải mái. Nhưng là cô ngồi xuống đến chỗ ngồi, mấy nữ sinh liền vây quanh, trong đó sinh hoạt ủy viên đã đến.

"Có chuyện gì không?" An Sơ Hạ thả xuống cặp sách, nghi hoặc mà nhìn bọn họ hỏi.

''Sơ Hạ à, ta phải nói cho cô biết một chuyện." Sinh hoạt ủy viên dẫn đầu nói: "Mạc Hân Vi tới trước cô mang người tới kiểm tra tổng vệ sinh đột xuất, chỗ khác đều không có trừ điểm, nhưng hai người phụ trách cửa sổ trừ điểm rồi, dù là cô cùng Giang Nam...''

"Sao lại thế. . . . . ." An Sơ Hạ trợn to hai mắt một lúc, một dáng vẻ rất kinh ngạc. Nếu như chỉ là tài xế đại thúc hỗ trợ lau cửa sổ, khả năng chỗ đấy còn có thể không sạch sẽ , nhưng Hàn quản gia cũng hỗ trợ lau cửa sổ rồi.

Hàn quản gia làm việc luôn luôn đều rất nghiêm cẩn, lau cửa sổ chuyện như vậy so với cô làm còn rất chăm chỉ, nhất định sẽ làm tốt. Làm sao có khả năng sẽ trừ điểm đây?

"Sơ Hạ à. . . . . ." Nữ sinh bên cạnh cắt đứt dòng suy nghĩ của cô: ''Cô đừng sốt ruột, chúng tôi cùng đi nói một chút lời hay ho nói không chừng có thể đem điểm trừ trở lại."

"Không." Sinh hoạt ủy viên nói như đinh chém sắt: "Không thể có thể đưa trở lại ."

Nghe được sinh hoạt ủy viên nói như vậy, nữ sinh bên cạnh lập tức nhìn cô ta bằng một cái ánh mắt cáu giận nói: "Nói cái gì xúi quẩy đấy? Không thử xem làm sao biết đây?"

"Không phải ta nói xúi quẩy." Sinh hoạt ủy viên nói từng chữ từng câu: "Ngày hôm qua sau khi trở về ta cảm thấy rất có lỗi, không theo Sơ Hạ cùng Giang Nam cùng nhau lau cửa sổ, vì lẽ đó sáng sớm hôm nay ta liền đến kiểm tra cửa sổ một chút. Thời điểm kiểm tra, ta chỉ dùng để giấy ăn lau cửa sổ nhìn xem có bụi hay không, phát hiện đừng nói có bụi, nếu như là một con con ruồi đạp lên cũng sẽ trượt xuống."

Nghe nói, nữ sinh bên cạnhh kinh ngạc che miệng lại nói rằng: "Lau như vậy sạch sẽ sao? Nhưng là tại sao còn có thể bị: trừ điểm?"

"Ta cũng tưởng có ta không kiểm tra đến vệ sinh góc chết, các cô ấy đã trừ điểm liền, sau đó ta liền quay lại kiểm tra một lần, thậm chí thường ít có khả năng kiểm tra vào các rãnh cửa sổ sạch sẽ." Sinh hoạt ủy viên nói vọng qua, nhìn về phía An Sơ Hạ hỏi: "Sơ Hạ à, cô hãy thành thật nói, cô cùng Giang Nam đến cùng với ai đi đánh nhau?"

Chuyện này An Sơ Hạ vốn là không muốn đề cập đến, nhưng là vào lúc này cũng không thể lừa gạt nữa, ngược lại sớm muộn đánh nhau cũng sẽ biết, không thể làm gì khác hơn là nói rằng: "Mạc Hân Vi''

"Không phải là nên trách cứ" Có nữ sinh nói rằng: "Bọn Mạc Hân Vi, trước đây liền ỷ vào mình là hội học sinh sinh viên, kiểm tra vệ sinh ở thời điểm đột xuất, thường việc công trả thù riêng."

"Vậy làm sao bây giờ?'' Giáo viên chủ nhiệm gần nhất nhưng là cùng thời mãn kinh đến như thế, thấy ai cắn người đó.

"Thấy ai người đó, coi là chó điên được không?"

"Thời mãn kinh của người già cùng chó điên lại có cái gì khác nhau?"

Các nữ sinh mở ra cuộc thảo luận, cái tuổi này nữ sinh đều là tránh không được yêu thích trong bóng tối cùng các thầy giáo tranh phân cao thấp.

"Các ngươi đừng nói nữa." Sinh hoạt ủy viên lườm các nàng một cái nói: "Đề tài cũng xé ra quá to rồi chứ? Hiện tại vấn đề muốn giải quyết là, giải quyết thế nào việc trừ điểm chuyện yêu đương."

An Sơ Hạ trước giờ vẫn trầm mặc, hiện tại mới mở miệng nói rằng: "Cám ơn các bạn thay tôi lo lắng, nếu cửa sổ là tôi cùng Giang Nam phụ trách lau, chuyện này vẫn nên từ từ, tự chúng tôi giải quyết."

"Chính cô muốn giải quyết thế nào?" Một người nữ sinh nói rằng: "Chẳng lẽ cô lại phải đi tìm Mạc Hân Vi? Ngộ nhỡ một mình cô đi tới, Mạc Hân Vi bởi vì hôm qua cô cùng Giang Nam, cùng với cô ta ghi hận chuyện đánh nhau để ở trong lòng, đến thời điểm nào đó trả thù cô thì sao?"

An Sơ Hạ nắm chặt nắm đấm, quay về mọi người nói rằng: "Các bạn cứ yên tâm đi, bọn cô ta sẽ không thể ngang nhiên trả thù ta. Nói gì đi nữa, trừ điểm này cũng là trả thù, hơn nữa trừ điểm lần này chính là điểm lớp, tôi có nghĩa vụ đem điểm về."

Các nữ sinh rơi vào trầm mặc, chỉ có sinh hoạt ủy viên khen ngợi vị trí, gật đầu nói: "Như vậy đầu Sơ Hạ, cô đi đi. Hiện tại cô nên ở trong lớp thống kê điểm, nếu như điểm trừ không trở lại cũng không có chuyện gì. Quá mức đến thời điểm ta cùng cô tới phòng làm việc trợ lí chủ nhiệm giải thích, giáo viên chủ nhiệm luôn luôn rất coi trọng cô, thêm vào ta lại là ban cán bộ, nên sẽ nghe lọt tai."

"Cảm ơn." An Sơ Hạ hướng về phía bọn họ cảm kích gật đầu, đứng dậy, mọi người tự động vì cô nhường ra một con đường, đưa mắt nhìn An Sơ Hạ rời đi.

"Các bạn nói chúng ta có muốn nhìn theo hay không ?" Có nữ sinh đề nghị.

"Không cần." Sinh hoạt ủy viên lý trí nói rằng: "Một nhóm đông người trước đây không có tác dụng gì, khả năng còn có thể khiến các cô bị nắm quyền. Chẳng bằng để một người là Sơ Hạ đi nói một chút xem."

Sinh hoạt ủy viên phân tích có đạo lý, mọi người liền không thể làm gì khác hơn là ngồi trở lại vị trí của mình chờ An Sơ Hạ trở về.

An Sơ Hạ bước nhanh đi chỗ cửa lớp Mạc Hân Vi, bên trong phòng học chỉ có chừng mười người. Có mấy nữ sinh hoạt động chính là đang soi gương trang điểm, mà mấy cái nam sinh thì nằm nhoài trên bàn ngủ say như chết.

Cô chú ý tới miệng các cô gái ở cửa lớp Mạc Hân Vi, miệng tuy rằng lúc nào cũng đạt được cờ thưởng"Lớp vệ sinh xuất sắc", nhưng là phòng học mà trên mặt đất đồ bỏ đi rất nhiều. Đại khái là bởi vì kiểm tra vệ sinh đột xuất vốn là bọn con gái Mạc Hân Vi chính mình phân người, cho nên hiện tại mới có thể để cho vệ sinh kém như vậy, tình hình thực tế, còn có thể lấy được cờ thưởng.

Này cờ thưởng cầm được cũng thật là. . . . . ."Công bằng công chính công khai" .

"Cô tìm ai?" Có nữ sinh chú ý tới cô, nghi hoặc nhìn cô mà cao giọng hỏi.