Nhưng mà trong lòng của hắn thì lại không hề bình tĩnh, tuy rằng hắn biết lo lắng của Cảnh Anh Ly không phải không có đạo lý, thân phận của mình sớm muộn cũng sẽ bại lộ. Nhưng cũng thật không ngờ nhanh như vậy đã có người biết rồi, càng ngày càng có nhiều người khẳng định hắn chính là Diệp Mặc.
Nếu như Lôi Vân Tông biết chuyện của mình, chỉ cần hơi nghi ngờ một chút là có thể tra được ra chính mình đã đến Nam An Châu, hơn nữa còn thời gian đến thành Mặc Hải không khác mấy với cái chết của Điền Ngạo Phong. Nếu như bọn họ lại đem Diệp Mặc trở thành hiềm nghi lớn nhất trong vụ việc cái chết của Điền Ngạo Phong thì sẽ liên hệ nhưng điểm chung của hắn và Mạc Ảnh. Bởi vì căn bản là hai cái tên này chỉ là đảo lại thứ tự cùng với có chút biến âm mà thôi. Nếu như Lôi Vân Tông tìm đến hai người Trần Dục Cái và Trịnh Ức Đao, vậy thì chẳng khác nào đã chắc chắn hắn chính là hung thủ rồi.
Bởi vì Trần Dục Cái và Trịnh Ức Đao biết sức chiến đấu kinh người của mình, có thể mưu sát Kim đan hậu kỳ tầng chín như Bác Dung. Một ngoại lai cao thủ có sức chiến đấu kinh người như vậy, nếu như đi Nam An Châu thì nhất định phải qua Vô Tâm Hải. Và thời gian cũng sẽ ăn khớp với cái chết của Điền Ngạo Phong ở Vô Tâm Hải.
Lúc này Diệp Mặc chỉ có thể mong đợi Trần Dục Cái và Trịnh Ức Đao hai người không rơi vào trong tay của Lôi Vân Tông thì hắn đã nhẹ nhõm rất nhiều rồi, biết vậy ngày đó có lẽ nên hạ thủ luôn hai người kia.
- Anh nói cô gái kia là một Đan Vương nhất phẩm đến từ Bắc Vọng Châu? Không phải là có điều kiện không đến Đan Vương tam phẩm thì không được phép truyền tống đến Nam An Châu sao?
Cố Mân Tiềm lắc đầu:
- Tôi cũng không biết, nhưng cô gái này đúng là Đan Vương nhất phẩm, hơn nữa vừa trở thành đệ tử của Vô Tình Cốc. Nguyên nhân chính là vì Vô Tình cốc thu được cô gái này làm đệ tử, cho nên những đan dược Thiên cấp nhất phẩm, nhị phẩm cũng không cần tôi phải đưa qua nữa.
Tuy trong lòng Diệp Mặc không biết vì sao một Đan Vương nhất phẩm lại có thể truyền tống đến Nam An Châu, thế nhưng đối với Vô Tình Cốc cũng hiểu được một chút. Một môn phái có thể khiến một Đan Vương nhị phẩm tặng đan dược hiển nhiên không phải là một môn phái đơn giản. Bởi cho dù ở Nam An Châu thì Đan Vương cũng không có bao nhiêu người.
- Bởi vì từ trước đến nay tôi là Đan Vương hợp tác với Vô Tình Cốc, vì vậy họ đối với tôi cũng rất tốt. Bọn họ thu một đệ tử Đan Vương mới, cũng để tôi chỉ điểm một chút. Nhưng tôi phát hiện cô gái trẻ kia còn hơn tôi nhiều, tôi khẳng trong vòng ba năm nữa cô nhất định sẽ trở thành một Đan Vương nhị phẩm. Lúc mà chúng tôi đàm luận đến đan sư mà trong lòng mình kính phục nhất, thì tôi cho rằng cô ấy sẽ nói là đan sư đệ nhất Bắc Vọng Châu Khổng Diệp trưởng lão. Không nghĩ tới cô ấy lại nói đên tên một người mà tôi chưa từng nghe qua, chính là Diệp Mặc tiền bối ngài.
Cố Mân Tiềm lúc này nhớ lại, vẫn mang theo một tia biểu tình kinh ngạc khó tin.
- Lúc đó tôi đã hỏi cô ấy Diệp Mặc là ai, cô ấy đem chuyện tu sĩ thiên tài đêm Dẫn Thần thảo nhập đan chế luyện ra Chức Thần đan nói cho tôi biết. Chỉ là cô ấy nói tiền bối từ Sa nguyên dược cốc đi ra liền mất tung tích. Nếu như không phải là tôi không thể đi Bắc Vọng Châu, thì vãn bối đã sớm đi tìm tung tích tiền bối rồi. Lúc đó cô ấy vì muốn nhấn mạnh việc tiền bối còn rất trẻ liền lấy tay vẽ ra chân dung đơn giản của tiền bối. Ở Đan Tức Lâu, vãn bối cuối cùng cũng đã nhớ đến việc này.
Cố Mân Tiềm nói xong, cúi đầu đưng bên người Diệp Mặc, thật giống như y đã là đệ tử của Diệp Mặc rồi vậy.
Diệp Mặc nhíu mày, nếu trẻ như vậy đã là Đan Vương nhất phẩm chắc là mình quen biết, dù sao thì chắc cũng đã cùng hắn tham gia đại hội danh nhan phường.
- Cô ấy tên là gì? Là đến từ môn phái nào của Bắc Vọng Châu?
- Cô ấy đến từ tông môn năm sao Tiên Dược cốc của Bắc Vọng Châu, tên là Cầm Mộ Tâm.
Hóa ra là cô ấy, Diệp Mặc liền hiểu ra. Cầm Mộ Tâm vài chục năm trước đã là Linh đan sư thất phẩm rồi. Hiện tại tấn cấp Đan Vương nhất phẩm cũng rất bỉnh thường, hơn nữa cô còn có một mồi lửa kì dị. Khi diễn ra đại hội luyện đan danh nhân phường, cô cũng là người đứng thứ tư, nói không chừng lúc ấy cũng đã là Đan Vương rồi. Khi đó sư phụ Minh Tâm của cô còn dự định tuyển mình làm con rể của Tiên Dược cốc mà lại bị mình cự tuyệt rồi.
- Tuy rằng lúc đó vãn bối khẳng định Đan Vương Mộ Tâm sẽ không lừa mình, thế nhưng vãn bối vẫn như cũ khó có thể tin được việc chuyện Chức Thần đan, ngày hôm nay gặp được tiền bối, vãn bối mới kích động không thôi.
Tuy rằng thời gian dài như vậy rồi, Cố Mân Tiềm vẫn không thể hoàn toàn bỉnh tĩnh trở lại.
Diệp Mặc cũng rất khâm phục tinh thần của Cố Mân Tiềm. Hắn lấy ra một viên Chức Thần đan đưa cho Cố Mân Tiềm nói:
- Anh không cần hoài nghi. Phương thuốc Chức thần đan ta đã sửa đổi lại rồi, hiện tại tốt hơn nhiều so với phương thuốc cũ.
Cố Mân Tiềm cũng không chút nào để ý, cầm lấy Chức Thần đan bỏ vào trong miệng. Sau một lát, vẻ mặt y đầy kích động nói:
Diệp Mặc thấy vẻ mặt của y là biết y lại muốn bái sư, vội vã phất tay nói trước:
- Chuyện bái sư trước tiên không cần vội, anh là người của môn phái nào?
- Vãn bối là tán tu, một mình sống ở Thanh Hồ. Bởi vì ham mê luyện đan, cho nên mấy năm trước đã giành được danh hiệu Đan Vương Hồ Mân, lần này tới Đan thành cũng là vì muốn tham gia đại hội Đan Vương.
Cố Mân Tiềm nghe được câu hỏi của Diệp Mặc, vội vã trả lời một cách tỉ mỉ. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL
Tán tu? Diệp Mặc gật đầu rồi nói:
- Người mà ta đắc tội rất nhiều, hơn nữa đều là những thế lực lớn, nếu như anh đi theo bên cạnh ta, tùy thời đều có thể mất mạng, anh đã có chuẩn bị rồi sao?
Cố Mân Tiềm lập tức đáp lại:
- Coi như là bây giờ lập tức giết tôi, tôi cũng sẽ không chút nhíu mày.
Có thể đi theo Đan Vương ngũ phẩm đã sáng tạo ra Chức Thần đan, thì những chuyện khác đối với Cố Mân Tiềm đều chỉ là mây bay mà thôi.
- Được, anh trước hết ở lại đây, chờ khi đại hội Đan Vương kết thúc, ta sẽ suy nghĩ xem có nên nhận anh làm đồ đệ hay không.