Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1682: Nhân vật chính



Thực ra sau khi những người nghe ngóng Mạc Ảnh hỏi xong rồi, liền biết tên Mạc Ảnh này bọn họ cũng biết. Chính là người mà không ai muốn cho vào đội mình, cuối cùng đành phải một mình một đội tiến vào trong Thất Luyện Tháp.

Đội đứng đầu là của Tông Phiêu Thiên? Đừng nói mấy vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên đều sững người, cho dù những Tiên vương khác cũng sững người. Cái này có sai không đấy? Tông Phiêu Thiên làm sao có thể đứng đầu được, còn là Mạc Ảnh một mình một đội nữa?

Một lát sau, dường như tất cả mọi người đều hướng ánh mắt chằm chằm nhìn Diệp Mặc, ngay cả mấy chục vị Tiên vương cũng chằm chằm nhìn về phía Diệp Mặc. Mọi người đều hiểu ra, bảng danh sách này không thể nào sai được, đó chính là nói Tông Phiêu Thiên quả thực đứng thứ nhất rồi.

Một gã Huyền Tiên trung kỳ, một mình trong Thất Luyện Tháp không ngờ lại lấy được hơn ba trăm điểm, rồi đứng thứ nhất, điều này quả thực khiến cho người khác khó có thể tin được.

- Chúc mừng Khải Phong Tiên vương…

- Chúc mừng Trung Châu Tiên vương…



Ba vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên vẫn đang còn sững sờ, thì mọi người cũng đã đến chúc mừng rồi, đứng thứ nhất đấy, đó cũng chính là có một Tiên vương tiến vào trong Vấn Đạo các rồi. Những người đang ngồi đều là Tiên vương, ai mà lại không hâm mộ chứ?

Ba vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên vẫn có chút choáng váng, Trung Châu Tiên vương ngây người nói:

- Cái này, cái này sao có thể…

Khải Phong Tiên vương cũng đã tỉnh lại, gã cười ha hả, không ngừng ôm quyền cám ơn. Trong lòng gã cũng vô cùng chấn động, gã không hiểu tại sao tiểu đội chỉ có một mình Diệp Mặc lại có thể đoạt được ngôi vị thứ nhất, tên này rốt cục là từ đâu đến? Lai lịch thế nào? Trước kia tại sao lại phải giả khúm na khúm núm? Gã tuyệt đối không tin lại có một Huyền Tiên lợi hại như này trước kia lại có biểu hiện kém như vậy, khả năng duy nhất là giả bộ.

- Ha ha, Tông Phiêu Thiên đúng là im ỉm đá chết voi, cách này đúng là không tệ, cố ý dùng một đội một người, kết quả lại lấy được điểm cao nhất. Xem ra lần sau chúng ta cũng phải dùng cách này thôi, ha ha…

Một âm thanh chua chát vang lên, đám người đều hiểu ý tứ của vị Tiên vương này, đó chính là người của Tông Phiêu Thiên đều có liên hệ qua truyền tin châu. Thất Luyện Thạch mà những đội khác lấy được cố ý tặng cho đội có tên Diệp Mặc này. Cho nên Diệp Mặc lấy được một lượng lớn Thất Luyện Thạch, điểm số mới cao như vậy. Kết quả những đội khác đều thua hết, còn Diệp Mặc một mình đơn độc này thì lại thành công rồi. Tên Diệp Mặc này không cần phải nói, trong Tông Phiêu Thiên cũng có một hậu đài cực kỳ lớn.

- Mạc Cử Tiên vương, nếu như anh làm như vậy thật, vậy thì lần sau Ông Trọng Thiên anh đến một danh ngạch cũng không có đâu.

Lập tức có Tiên vương cười khẩy nói.

- Người khác có thể làm được, tại sao tôi lại không thể?

Mạc Cử Tiên vương tính tình có chút nóng nảy, mặc dù gã thăng cấp lên Tiên vương không lâu, nhưng cũng là lần đầu tiên dẫn đội đến tham gia thi dấu, nhưng chuyện này liền khiến gã có chút khó chịu. Cộng thêm khóe miệng của những Tiên vương xung quanh đều lộ vẻ cười khẩy, rõ ràng là khinh thường câu nói của gã, lại càng khiến gã càng khó chịu.

Một Tiên vương của Ông Trọng thiên ngồi cạnh gã vội kéo gã nói:

- Sau khi đội rút bài phân tổ, các đội của các Thiên vực lớn đều sẽ bị trận pháp ghi chép lại. Trong Thất Luyện Tháp, người đầu tiên lấy được Thất Luyện Thạch, viên Thất Luyện Thạch đó thuộc về đội của anh ta đang có mặt. Cùng Thiên Vực khác đội khi lấy được Thất Luyện Thạch để cùng một chỗ thì không có điểm tích lũy, chỉ là lãng phí thôi.

Mạc Cử Tiên vương lập tức hiểu ra, chỉ có đội khác nhau của Thiên vực khác nhau lấy được Thất Luyện Thạch, hoặc là cùng một tiểu đội của cùng một Thiên vực lấy được Thất Luyện Thạch, thì Thất Luyện Thạch đó mới được cộng điểm, điều này rõ ràng không thể nào ăn gian được. Mạc Cử Tiên vương mặt ửng đỏ, vô cùng xấu hổ. Lần đầu tiên gã tham gia đại hội Vấn Đạo này, quả thực cũng không biết quy định này.

Lúc trước gã còn mỉa mai Mạc Ảnh ăn gian, hóa ra căn bản cũng không phải là ăn gian, bị vỗ mặt trước phần lớn Tiên vương, điều này khiến gã vô cùng xấu hổ, thậm chí đến tên Mạc Ảnh kia cũng nhìn không thuận mắt.

Khải Phong Tiên vương không thèm để ý đến câu châm chọc của Mạc Cử Tiên vương, ông biết tên Mạc Cử Tiên vương này vừa mới thăng cấp Tiên Vương, rất nhiều thứ còn chưa biết, thậm chí còn không hiểu nhiều bằng những Huyền Tiên dự thi kia.

Sau khi ông hoài nghi Diệp Mặc, lập tức lại vui sướng, Tông Phiêu Thiên có một đội lấy được ngôi vị đầu bảng, điều này chẳng phải đồng nghĩa với việc sẽ có thêm một Vị Tiên và một Đại Tiên tiến vào trong Vấn Đạo các sao? Còn về tên Mạc Ảnh kia có chút nghi ngờ cũng có liên quan gì?

Lúc này Hòa Hoàn Tiên vương và Trung Châu Tiên vương cũng tỉnh ngộ lại, chuyện này là thật, Tông Phiêu Thiên có được một suất tiến vào Vấn Đạo các, ba người đối mặt nhìn nhau, quả thực không thể nào kìm chế được sự kích động trong lòng.

Hòa Hoàn Tiên vương sớm đã quên chuyện lúc trước cô còn đang hối hận dẫn Diệp Mặc đến, bây giờ cũng miệng cười tươi như hoa.

- Chúc mừng Tông Phiêu Thiên vực, đúng là không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng thì phải nổi tiếng. Chẳng những có thể tiến vào Top 10, còn lại đứng đầu nữa.

Tiên vương Hách Dịch lúc này cũng bình tĩnh trở lại, thần trí của ông quét đến Diệp Mặc một chút rồi nói.

Ba vị Tiên vương của Tông Phiêu Thiên vực vội nói lời cám ơn người chúc mừng, thậm chí ước gì lập tức có thể kéo Diệp Mặc sang một bên, hỏi thăm cặn kẽ một lần.

Thần thức của Tiên vương Hách Dịch quét đến, đồng thời Diệp Mặc cảm thấy thân mình ớn lạnh. Thời gian của luồng thần thức đó rất ngắn đã di chuyển đi rồi, khiến trong lòng hắn cũng thả lỏng hơn một chút.

Hắn ẩn nấp tu vi của mình ở Huyền Tiên trung kỳ, cũng có thăm dò một chút Tiên vương có nhìn ra hay không. Nếu như Tiên vương có thể nhìn ra tu vi thực sự của hắn, thì đồng nghĩa với việc một khi Tiên vương ép thức hải của hắn, hắn rất có khả năng lộ ra Thế giới trang vàng. Nếu như Tiên vương không nhìn ra tu vi mà hắn ẩn nấp, thì có nghĩa hắn vẫn còn rất an toàn.

Từ lúc vừa nãy tên Tiên vương kia đảo qua thần thức, Diệp Mặc liền biết mình bây giờ vẫn tương đối an toàn.

Lấy được hạng nhất, cũng coi như là cống hiến một chút cho Tông Phiêu Thiên. Dù sao Thanh Lôi Tiên Tuyền cũng bị hắn lấy đi một lượng lớn, cũng nhờ Tông Phiêu Thiên mà phát tài. Đừng nói bây giờ hắn chắc chắn có thể tiến vào trong Vấn Đạo các, cho dù không vào được trong Vấn Đạo các, hắn cũng kiếm được bộn rồi.

Hắn lấy được nhiều Tiên linh thảo trong Thất Luyện tháp như vậy, còn có rất nhiều Thất Luyện thạch nữa, ngay cả chuyện Vụ Liên Tâm hỏa được thăng cấp lên Tiên hỏa, cũng không phải là không thể nào.

Còn vòng thứ hai thì hắn cũng không cần dốc sức nữa, có một suất rồi, lại dốc hết sức thì cũng không cần nữa. Bây giờ hắn là một đội có một người, một mình lấy được hạng nhất, một mình có ba suất rồi, hắn cũng không tin danh sách Thiên Tiên này lại bị người khác lấy đi.



Huyền Tiên đến tham dự của Tông Phiêu Thiên cũng không dám tin nhìn Diệp Mặc, những người của những thiên vực khác đều không quen biết Diệp Mặc thì không nói, nhưng bọn họ thì lại rất quen người này. Đến việc hỏi Tiên vương cũng mất mặt chết đi được rồi, sau khi bị cười nhạo, còn co vòi, thậm chí trên Tiên thuyền nào giờ cũng không dám ra ngoài. Một người như này có thể lấy được hạng nhất của toàn đội thi đấu, quả thực khiến người ta khó có thể tin được.

Chỉ có vài người không nghi ngờ Diệp Mặc là mấy người Từ Ki và Tử Vũ tiên tử, bọn họ tận mắt chứng kiến sự nghịch thiên của Diệp Mặc. đến Huyết Y Tiên của Nguyễn Nhạc Thiên trước mặt Diệp Mặc, cũng không dám dài dòng, thậm chí còn giao ra Thất Luyện thạch, một người mạnh như này lấy được hạng nhất cũng không phải là không có khả năng. Bọn họ lúc trước từng nghĩ Diệp Mặc có khả năng thẳng tiến lên Top 10, chỉ có điều không thể nào lên được hạng nhất mà thôi, lúc này bọn họ cũng rất muốn hỏi tên Mạc Ảnh này rốt cục lên được tầng thứ mấy.

Chẳng những là mấy người Từ Ki, ngay cả tất cả Tiên vương cũng rất muốn biết Diệp Mặc rốt cục tiến được vào đến tầng thứ mấy. Có lấy được Thất Luyện thạch sáu màu hay không, phải biết rằng, Thất Luyện thạch sáu màu là thứ có giá trị liên thành đấy.

Mỗi lần sau khi Thất Luyện tháp mở, thứ quý giá nhất chính là Thất Luyện thạch, nhưng bình thường, Thất Luyện thạch trong Thất Luyện tháp tuồn ra ngoài cao nhất cũng chỉ là năm màu, đến sáu màu cũng rất ít gặp, nói cách khác căn bản cũng không nhìn thấy sáu màu

Thất Luyện thạch năm màu sáu màu nhất định phải đến tầng thứ năm thứ sáu của Thất Luyện tháp, những tầng này khác với tầng thứ tư, Thất Luyện thạch bốn màu ở tầng thứ ba cũng thỉnh thoảng có thể gặp được, nhưng trong tầng thứ tư thì tuyệt đối không thể tìm được Thất Luyện thạch năm màu, đồng thời ở tầng thứ năm cũng không tìm được Thất Luyện thạch sáu màu

- Âu Dương sư huynh, vận khí của tên này cũng quá tốt rồi, một mình không ngờ có thể lấy được hạng nhất, có phải là ở tầng thứ nhất đã tìm được mấy trăm viên Thất Luyện thạch đơn sắc rồi hay không?

Một gã Huyền Tiên đầu trùm khăn màu đen đang cau mày nhìn Diệp Mặc, một gã Huyền Tiên tóc dài đứng bên cạnh gã chua chát nói một câu.

Nói xong, dường như vẫn chưa thỏa mãn, còn nói thêm một câu:

- Đúng là mèo mù vớ cá rán, người như này Âu Dương sư huynh và Tử Vũ tiên tử chỉ cần một chưởng là có thể xử lý xong rồi, hết lần này đến lần khác vận khí lại nghịch thiên đến vậy.

- Anh câm miệng cho tôi, tu vi Mạc Ảnh đại ca còn cao hơn Tử Vũ tôi nhiều, đừng đề cao tôi lên quá.

Tử Vũ tiên tử nghe đến đây, cũng không kìm chế nổi quát lớn một tiếng.

Âu Dương Nghi ngây người liếc nhìn Tử Vũ tiên tử, lúc này mới nghi ngờ hỏi:

- Tử Vũ tiên tử, Uông Phổ mặc dù bộp chộp, nhưng cũng là một người thẳng tính…

Ý tứ của Âu Dương Nghi cũng rất rõ ràng, đó chính là tên Mạc Ảnh kia quả thực không bằng bọn họ. Tử Vũ tiên tử châm chọc liếc nhìn Âu Dương Nghi một cái, lạnh nhạt nói:

- Âu Dương sư huynh có thể so sánh với Mạc đại ca, Tử Vũ tiên tử tôi cũng cảm thấy xấu hổ

Nói xong Tử Vũ tiên tử quay người bỏ đi, Từ Ki và mấy người còn lại vốn dĩ đang đứng cùng Âu Dương Nghi, sau khi nghe thấy lời này, Từ Ki và hai Huyền Tiên còn lại cũng nhíu nhíu mày, đứng cách xa thêm một chút. Mặc dù bọn họ không nói lời gì, nhưng ý đó cũng giống như Tử Vũ tiên tử. Âu Dương Nghi cùng đẳng cấp với Mạc Ảnh, chỉ là bọn họ không biết xấu hổ mà thôi.

Trử Tương Tử lại nhìn ra vấn đề, gã vội vàng bước đến trước mặt Từ Kinhỏ giọng thỉnh giáo.



Mấy người Tiên vương Hách Dịch sau khi thấy danh sách trên màn hình cũng đã hiện ra hết, lại lần nữa cao giọng nói tiếp:

- Vòng thứ nhất của đại hội Vấn Đạo các mọi người cũng biểu hiện rất xuất sắc, Mạc Ảnh của Tông Phiêu Thiên một mình một đội, thành tích tổng điểm 356 điểm lấy được hạng nhất, càng lợi hại hơn so với những tiểu đội khác, trở thành điểm sáng của đại hội vòng này…

Diệp Mặc trong lòng rùng mình, mình cũng không đắc tội với tên Tiên vương Hách Dịch này, thậm chí đến quen cũng không quen, tên này tại sao lại trút thù hận vào mình? Những người đến đây tham gia Vấn Đạo các đại hội đều là tinh anh trong những tinh anh, mỗi người đều vô cùng ngạo khí. Diệp Mặc mặc dù không sợ người khác, nhưng hắn cũng không có tâm trạng đi tranh giành trêu trọc người khác.

Trên thực tế tên Tiên vương Hách Dịch này cho dù có tán thưởng hắn, cũng chỉ cần nói qua tên của hắn là được rồi. Câu nói so sánh mình lợi hại hơn những đội có nhiều người khác hoàn toàn cũng không cần nhắc đến, cái này căn bản cũng không phù hợp với phong độ của một Tiên vương. Diệp Mặc tuyệt đối không tin Tiên vương Hách Dịch này lại khen hắn như vậy, không kìm chế được mà dùng nhiều lời hay để tán thưởng hắn như thế.

Quả nhiên lời này của Tiên vương Hách Dịch vừa nói ra, một số thần thức không thiện cảm lắm trên quảng trường cùng hướng về phía Diệp Mặc. Thậm chí còn có mấy đường thần thức còn có sát cơ sắc bén, rõ ràng đã coi Diệp Mặc là một đối thủ đáng ghờm.

Lão già này, Diệp Mặc cũng không phải là một người dễ chơi, dễ bị tên Tiên vương Hách Dịch này ám toán, trong lòng hắn cực kỳ khó chịu. Trên thực tế chẳng những Diệp Mặc nghe ra, một số Tiên vương khác cũng nghe ra lời nói của Tiên vương Hách Dịch này không thực sự là tán thưởng hậu bối, mà là vì gây thêm thù hận với Mạc Ảnh kia. Không cần phải nói, đây là vì trận đấu sau mà Tiên vương Hách Dịch này cố ý nói như vậy.