Năm màu tịch quang đụng vào trên Lưu Minh Quảng Viêm Linh, lưu quang bốn phía.
Lưu Minh Quảng Viêm Linh đẳng cấp tuy rằng so với Ngũ Sắc Tịch cường hãn hơn rất nhiều, tiếc rằng Nữu Như Nam tu vi quá kém, chỉ là vừa đánh, cô đã bị đánh bay ra ngoài. Người còn trên không trung, liền phun ra vài búng máu tươi. Lưu Minh Quảng Viêm Linh cũng mờ đi, trong nháy mắt liền rơi trên mặt đất.
Có thể khẳng định nếu mà không phải Lưu Minh Quảng Viêm Linh, lần này Nữu Như Nam đã không chỉ là phun ra vài búng máu tươi, mà là kinh mạch trọng thương. Nhưng coi như là Lưu Minh Quảng Viêm Linh giúp Nữu Như Nam chặn đợt công kích thứ nhất của tên Tiên Đế này, cô cũng không thể tránh được lần công kích thứ hai của đối phương, huống chi trong hai người đối phương còn có một tên chưa động tay.
Tên Tiên Đế đỉnh phong kia vừa đối mặt đã đem Nữu Như Nam đánh ba trước tiên cũng không đi truy sát Nữu Như Nam, mà là nhằm vào Lưu Minh Quảng Viêm Linh đang ảm đạm
Chỉ là tay của y còn chưa chạm đến đến Lưu Minh Quảng Viêm Linh, một đạo dao động hiện lên, Lưu Minh Quảng Viêm Linh đã biến mất.
Một người mặc áo lam trong tay đang cầm Lưu Minh Quảng Viêm Linh, thậm chí ánh mắt cũng không nhìn về phía tên Tiên Đế đỉnh phong này, mà là nhìn chằm chằm Nữu Như Nam cách đó không xa đang uể oải.
- Diệp Mặc, tại sao là anh?
Nữu Như Nam đã nhận ra người áo lam này, lập tức kinh ngạc kêu thành tiếng. Cô rất kinh ngạc Diệp Mặc tại sao lại ở Mộ Hoa Thần Sơn, tuy rằng nhìn thấy Diệp Mặc, cô lại không có chút kinh hỉ nào. Bởi vì cô hiểu rõ, coi như là Diệp Mặc giúp cô, hai người bọn họ cũng không phải là đối thủ của hai người đối phương. Cái tên Tiên Đế đỉnh phong kia 1 chiêu đem cô đánh bay thật là đáng sợ.
Thấy Nữu Như Nam quen biết Tiên Đế áo lam vừa tới, gã Tiên Đế hậu kỳ khác muốn nhằm phía Nữu Như Nam cũng dừng bước, đồng thời cùng Tiên Đế đỉnh phong kia đứng chặn lại, dè chừng Diệp Mặc cùng Nữu Như Nam, phòng ngừa bọn họ đột nhiên đào tẩu.
- Cô xảy ra chuyện gì? Lấy được thứ tốt ư? Sao hai Tiên Đế hậu kỳ đuổi giết cô?
Diệp Mặc nghi hoặc nhìn Nữu Như Nam hỏi, hắn kỳ quái hơn chính là những người còn lại của Hành Thị Thần Giác sao không ở đây, Đại tiểu thư kia tựa hồ là một cao thủ, sao cũng không ở nơi này.
Nữu Như Nam còn chưa kịp trả lời Diệp Mặc, tên Tiên Đế đỉnh phong nãy đánh bay Nữu Như Nam liền nhảy đến trước mặt của Diệp Mặc. Nếu mà không phải vừa rồi Diệp Mặc vô thanh vô tức liền cầm đi Lưu Minh Quảng Viêm Linh, thì y sớm xuất thủ rồi. Vừa rồi Diệp Mặc ở trước mắt y lấy đi Lưu Minh Quảng Viêm Linh, y không ngờ cũng không có chút cảm giác nào, điều này làm cho trong lòng y có chút kiêng kỵ, trong lúc nhất thời không dám tùy tiện động thủ.
- Vị đạo hữu này, chẳng lẽ ngươi muốn nhúng tay vào ân oán giữa chúng ta?
Tiên Đế đỉnh phong này nhìn chằm chằm Lưu Minh Quảng Viêm Linh trong tay Diệp Mặc cau mày nói một câu.
- Nhúng tay ân oán giữa các ngươi? Ngươi thấy ta động thủ khi nào?
Diệp Mặc khinh thường nói.
Tên Tiên Đế đỉnh phong này chỉ vào Lưu Minh Quảng Viêm Linh trong tay Diệp Mặc nói:
- Món pháp bảo này bây giờ là của ta, anh cướp đi pháp bảo của ta, đây không tính là nhúng tay, còn muốn thế nào mới tính là động thủ?
Diệp Mặc nghe xong lời này, lập tức giơ giơ Lưu Minh Quảng Viêm Linh trong tay lên nói,
- Cái này rõ ràng là pháp bảo của ta, lúc nào biến thành của ngươi? Ta đem món pháp bảo này bán cho Nữu Như Nam, cô ta đến bây giờ còn chưa trả đủ thần tinh cho ta. Chẳng lẽ Nữu Như Nam lại đem Lưu Minh Quảng Viêm Linh bán cho ngươi?
Tên Tiên Đế hậu kỳ này nghe xong Diệp Mặc nói, lại liếc nhìn sắc mặt Nữu Như Nam, lập tức cũng biết Diệp Mặc là nói thật.
- Động thủ...
Hai gã Tiên Đế truy sát Nữu Như Nam lập tức liền thống nhất ý kiến, cũng trong lúc đó Ngũ Sắc Tịch của y đã đánh ra. Một gã Tiên Đế hậu kỳ khác cũng bỏ qua công kích Nữu Như Nam, tế xuất Tứ Hải Thần Thung cùng nhau đánh về phía Diệp Mặc.
Diệp Mặc trong chớp mắt này liền đem Lưu Minh Quảng Viêm Linh cầm trong tay ném cho Nữu Như Nam, lĩnh vực sát thế hoàn toàn khuếch tán ra ngoài. Đối với Nữu Như Nam, Diệp Mặc vẫn tương đối thưởng thức, hắn cảm giác cô gái da đen này so với cô Đại tiểu thư kiều mị xinh đẹp kia nhân phẩm cũng tốt hơn rất nhiều. Đối với kiểu tiện tay giúp đỡ này, Diệp Mặc cũng sẽ không keo kiệt.
Nữu Như Nam một tay bắt lấy Lưu Minh Quảng Viêm Linh, lập tức liền xông lên trợ giúp Diệp Mặc, chỉ là lúc này cô không ngờ kinh hãi phát hiện cô hoàn toàn không cách nào phá tan lĩnh vực của Diệp Mặc. Lĩnh vực của Diệp Mặc mang theo sát thế thô bạo, điên cuồng cuốn ra ngoài.
Đây là Diệp Mặc lần đầu tiên đem sát thế cảm ngộ trên Thanh Vi Minh Giang đến dung hợp vào trong lĩnh vực của mình, trước đó hắn thiếu chút nữa bị lĩnh vực của tên Chứng Đạo Thánh Đế kia trói buộc lại, điều này làm cho hắn cảm nhận được lĩnh vực của mình thiếu đi một thứ gì đó. Nói cách khác lĩnh vực của hắn vô cùng ôn hòa. Mà sát khí thô bạo trên Thanh Vi Minh Giang, vừa hay có thể bù đắp lĩnh vực không đầy đủ của hắn.
Lĩnh vực bàng bạc cuộn trào mãnh liệt bạo phát mở rộng ra ngoài, hai gã Tiên Đế vây công Diệp Mặc lập tức liền cảm nhận được áp lực cường đại, bọn họ thậm chí cảm giác được lĩnh vực của hai người chồng lên nhau còn không cường đại bằng lĩnh vực của Diệp Mặc, dưới áp lực của lĩnh vực của Diệp Mặc, lĩnh vực của bọn họ trái lại phát ra từng âm vang “tí tách”.
Tên Tiên Đế đỉnh phong kia sắc mặt nhất thời biến đổi, y đã hiểu sự lợi hại của Diệp Mặc, tuyệt đối không đơn giản như tu vi hắn biểu hiện ra
Ngũ Sắc Tịch bộc phát bành trướng ra, kích phát ngũ sắc sát mang vô cùng vô tận đem Diệp Mặc hoàn toàn bao phủ lại. Nữu Như Nam ở phía xa không thể nhúng tay chỉ có thể quan sát cuộc chiến lại lần nữa lui về sau mấy bước, theo lý lúc này đúng là thời khắc tốt nhất để cô đào tẩu, thế nhưng cô lúc này không chút suy nghĩ đào tẩu gì cả.
Diệp Mặc ở đây là bởi vì nguyên nhân cô bị người vây công, cô coi như là không giúp được gì, cũng không thể không nghĩa khí lập tức đào tẩu.
Tên Tiên Đế hậu kỳ kia tu vi kém một chút, thẳng đến khi ngũ sắc sát mang của Ngũ Sắc Tịch hoàn toàn bao phủ một mảnh thiên địa, Tứ Hải Thần Thung mới kích phát, mang theo sóng nước vô bờ bến.
Lúc này Diệp Mặc mới tế xuất Tử Đao, nếu mà không phải Diệp Mặc muốn nhìn thần thông của đối phương rốt cuộc thế nào, ngũ sắc sát mang phát ra từ Ngũ Sắc Tịch của Tiên Đế đỉnh phong có thể hoàn toàn kích phát hay không vẫn là một chuyện khác. Diệp Mặc hiện tại đang đứng ở giai đoạn dung hợp cùng thăng cấp các loại thần thông, hắn thấy càng nhiều thần thông, thì có được càng nhiều gợi ý, cho dù là tiểu thần thông râu ria, chỉ cần có thể hình thành thần thông, cũng có chỗ độc đáo riêng.
Coi như là Tiên nguyên của hắn chưa hoàn toàn chuyển hóa thành Thần nguyên, Diệp Mặc cũng không sợ hãi hai gã Tiên Đế này, hiện tại Tiên nguyên của hắn hầu như toàn bộ chuyển hóa thành Thần nguyên, hai gã Tiên Đế này vây công hắn thật đúng là không đáng bận tâm.
Tử Đao tế xuất, thần thông Liệt Ngân.
Vết đao tím dài vạn trượng trong nháy mắt liền phá vỡ mảnh hư không này, trong không gian chỗ bị vết đao tím xẹt qua nhất thời sụp đổ xuống, thật giống như vết đao màu tím mang đi những gì có trong không gian vậy.
Sát thế bàng bạc thô bạo đến mức tận cùng cùng ánh đao màu tím dung hợp cùng một chỗ, trực tiếp từ giữa ngũ sắc sát mang của đối phương đánh qua. Ngũ sắc sát mang vừa mới hình thành, thật giống như một tầng tuyết mỏng mới rơi xuống gặp nắng hè chói chang, trong nháy mắt liền hòa tan ra. Trong chớp mắt biến mất, không còn là sát khí năm màu rực rỡ nữa.
Nữu Như Nam ở bên cạnh nhìn tới trợn mắt há hốc mồm, cô hoàn toàn nghĩ không ra thanh Tử đao Diệp Mặc đeo trên lưng lúc trước không ngờ đáng sợ như thế, không ngờ có thể bổ ra ánh đao tím vạn trượng
Cô cũng không biết Diệp Mặc đây đã là đang thu liễm bớt thực lực của mình, nếu mà không phải không gian Mộ Hoa Thần Sơn kiên cố không gì sánh được, Diệp Mặc không thu liễm bổ ra một đao này, coi như là 10 vạn trượng hắn cũng có thể bổ ra. Bổ ra đao mang 10 vạn trượng không gì lạ, cái khó là đao mang 10 vạn trượng này có thể tụ kết sát thế xung quanh không gian hơn mười vạn trượng, hình thành vết đao không gian khiến cho người phải tuyệt vọng
Lúc này Tiên Đế đỉnh phong thi triển Ngũ Sắc Tịch chính là như vậy, lúc thần thông Liệt Ngân của Diệp Mặc xé rách không gian vạn trượng chung quanh đây, trói buộc y dưới đao mang, y là thật sự tuyệt vọng. Y chưa hề nghĩ tới có người có thể đem thần thông đao pháp thi triển đến loại tình trạng này.
Thần thông đao pháp có thể tụ lại sát thế không gian, thậm chí tạo thành không gian sụp đổ y cũng đã gặp, thế nhưng như Diệp Mặc đem sát thế không gian tụ họp sau hóa thành một thần thông đao mang nhỏ hơn sợi chỉ, thì y chưa từng thấy qua.
Ngũ sắc sát mang của Ngũ Sắc Tịch đã bị Tử Đao hoàn toàn đánh tan rã, tên Tiên Đế đỉnh phong này cũng không dám nghĩ nữa, Ngũ Sắc Tịch lần thứ hai bị y mạnh mẽ kích phát lên, chắn trước người, đồng thời, một đỉnh tròn lớn vô cùng cũng xuất hiện ở trước mặt của y. Coi như là liều mạng, y cũng phải ngăn cản một chiêu thần thông này của Diệp Mặc.
Tứ Hải Thần Thung của một gã Tiên Đế hậu kỳ khác vốn đã khơi dậy sóng nước khắp bầu trời, những sóng nước này không hề có khí tức, chỉ cần bị sóng nước bao lấy hoặc là ngăn chặn, ngay cả hô hấp cũng khó khăn, chớ đừng nói chi là kinh mạch vận chuyển. Chỉ là sóng nước của gã vừa mới kích phát làn sóng nước thứ nhất, trước sóng nước liền xuất hiện một quyền ảnh to lớn.
Thần thông Hư Không, chỉ là đối phó một Tiên Đế hậu kỳ, Diệp Mặc không cần dùng thần thông Liệt Không.
Thần thông Hư không đánh ra, Tứ Hải Thần Thung trước mặt nhất thời bị nghiêng qua, sóng nước vốn là đánh về phía Diệp Mặc như bọt khí bị đâm thủng, ‘ào’ một tiếng hoàn toàn trút xuống. Xung quanh chỗ mấy người đại chiến tạo thành một màn thác đổ phô thiên cái địa, đem bùn cát chung quanh toàn bộ bới tung lên.
Oành...
Tử Đao bổ trúng Ngũ Sắc Tịch tiếp tục bổ vào trên đỉnh tròn của Tiên Đế đỉnh phong, phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Tên Tiên Đế đỉnh phong này lập tức tái hiện lại cảnh Nữu Như Nam bị đánh bay vừa rồi, bay ra ngoài. Đồng thời ở không trung phun ra mấy búng máu tươi, tình trạng so với Nữu Như Nam còn thảm hơn ba phần.
Tiên Đế tế xuất Tứ Hải Thần Thung sắc mặt càng đại biến, Tứ Hải Thần Thung của gã bị Diệp Mặc một quyền đánh vỡ ra, còn chưa kịp phản ứng, đồng bạn của gã đã bị Diệp Mặc đánh bay, thậm chí ở mi tâm còn để lại một vết máu gã liền hiểu rõ, coi như là gã và đồng bạn hai người cộng lại cũng không phải là đối thủ của Diệp Mặc.
Tên Tiên Đế hậu kỳ này cấp thiết lui về phía sau, không đợi gã lên tiếng, tên Tiên Đế đỉnh phong bị Diệp Mặc đánh bay đã rơi trên mặt đất, y trước tiên liền cúi người hành lễ với Diệp Mặc nói:
- Tiền bối, vãn bối vừa rồi có nhiều mạo phạm, xin tiền bối thứ tội.
Nói xong Tiên Đế đỉnh phong này lập tức thu hồi pháp bảo của mình bay nhanh lui về phía sau, Tiên Đế hậu kỳ còn lại càng ngay cả nói chuyện cũng không dám, liền rút lui theo, thoáng cái hai người liền biến mất vô ảnh vô tung.
Diệp Mặc nhìn hai người rời đi, cũng không tiếp tục truy sát.
Nữu Như Nam sớm đã kinh ngạc đến ngây người lúc này mới tỉnh hồn lại, cô rốt cuộc hiểu rõ Diệp Mặc tại sao lại ở chỗ này. Diệp Mặc tu vi như thế, nếu mà không có khả năng giành chiến thắng trong khiêu chiến thi đấu, đó mới là chuyện kỳ quái.