Dừng tu luyện, Diệp Mặc lúc này mới lấy ra túi trữ vật vừa thu được sắp xếp lại một chút.
Túi trữ vật khác cũng thế mà thôi, nhưng túi trữ vật của Lý Bạch Lâm, Diệp Mặc lại thu thập được mười ngàn linh thạch bậc thấp, hơn nữa còn có ba trăm linh thạch bậc trung, hơn nữa mấy tấm bùa cấp năm còn có một chút dược liệu và tài liệu yêu thú, khiến cho Diệp Mặc cảm thấy đan dược Luyện Khí kỳ cũng không phải là vật đáng giá nhất.
Ngoại trừ túi trữ vật của Lý Bạch Lâm tìm được một số đồ vật ra, chỉ có túi trữ vật của Đồng Tranh Húc còn có một chút linh thạch, về phần những người khác đồ rất ít, chỉ là mấy trăm linh thạch mà thôi.
Diệp Mặc đem những tài liệu kia và túi trữ vật còn có một một số pháp khí thu thập được bỏ vào một chỗ, hắn chuẩn bị đem đi bán, về phần linh thạch tổng cộng đã có hơn một ngàn ba trăm linh thạch hạ phẩm bậc thấp còn có hơn ba trăm linh thạch bậc trung, đối với Diệp Mặc mà nói đã xem như một tài sản nhỏ.
Sau khi sắp xếp lại một số đồ vật, Diệp Mặc mới rời khỏi thế giới trang vàng, hắn chuẩn bị trở về Chính Nguyên kiếm phái đi thăm Ánh Trúc và em gái Diệp Lăng
Diệp Mặc đi đến sơn cốc lúc đầu, thần thức quét ra ngoài, lại phát hiện thần thức của hắn đã đạt đến trình độ một trăm năm mươi dặm, quả là tiến bộ đến kinh ngạc.
Lúc này vừa mới rạng sáng, Diệp Mặc không biết hắn ở nơi này tu luyện mất bao lâu rồi, nhưng dựa theo hắn ăn ích cốc đan mà nói, thời gian hẳn là không ngắn.
Diệp Mặc lấy ra phi kiếm, mang theo một ánh sáng tím, trước khi Độn Hùng phản ứng, đã rời xa chỗ khe sâu này.
Độn Hùng nhìn thấy một ánh sáng tím bay ra từ địa bàn của nó, nhưng nó vốn lười biếng, nếu không xâm phạm đến nó, nó thậm chí không thèm đuổi theo.
Lúc trước hai ngày mới bay hết chặng đường, Diệp Mặc hiện tại chỉ cần hai canh giờ đã đi hết chặng đường.
Cách chỗ mà hắn chém giết Lý Bạch Lâm không xa. Bốn gã tu sĩ Luyện Khí vây quanh đang đại chiến ác liệt với một Độc Giác Hổ cấp ba. Mặc dù là bốn người kết bè đối phó với một Độc Giác Hổ, hơn nữa Độc Giác Hổnày dường như không lợi hại bằng cá sấu lưng sắt, nhưng bốn người này không lợi hại bằng Lý Bạch Lâm, rõ ràng đang ở hạ phong.
Độc Giác Hổlà yêu thú hỏa hệ, phun ra một quả cầu lửa, trong đó một tên luyện khí tầng tám trốn không kịp, bị lửa rơi trúng trên người sống chết còn chưa biết. Thấy ba người còn lại càng không phải là đối thủ của Độc Giác Hổ, nhưng ba người cũng không dám bỏ trốn, bởi vì người trốn chắc chắn sẽ không thoát khỏi hỏa cầu của Độc Giác Hổ.
Độc Giác Hổcó một đặc tính. Chính là một khi đối phương chạy trốn, nó sẽ không tha cho đối phương, và nó sẽ chạy đuổi giết người bỏ trốn.
Diệp Mặc thấy ba người còn lại gặp nguy hiểm. Trong ba người có một người là của Chính Nguyên kiếm phái, lập tức động tâm có ý ra tay giúp đỡ.
Độc Giác Hổnày vừa mới thăng tiến cấp ba, nhiều nhất cũng tương đương với Trúc Cơ tầng một mà thôi. Nghĩ đến muốn giúp đỡ, Diệp Mặc liền không do dự, phi kiếm đã vẽ ra một đạo kiếm khí trực tiếp bổ về phía Độc Giác Hổ.
Độc Giác Hổ lập tức cảm nhận được sự uy hiếp, đồng thời phun ra mấy hỏa cầu phong bế phi kiếm của Diệp Mặc, Diệp Mặc trên không trung chỉ đứng im lặng trong chốc lát, phi kiếm của hắn đã dập tắt hỏa cầu của Độc Giác Hổ, không đợi Độc Giác Hổthổi ra đợt sóng hỏa cầu thứ hai, Diệp Mặc đã khống chế phi kiếm bắn ra mấy đạo kiếm quang.
Phi kiếm còn chưa chém trúng Độc Giác Hổ. Kiếm quang đã đâm xuyên qua một số bộ phận quan trọng của Độc Giác Hổ. Diệp Mặc không muốn quá phô trương, không muốn tiếp tục phóng ra kiếm quang, mà là trực tiếp khống chế phi kiếm, mang theo một đạo kiếm khí gần cả trượng, chém đầu Độc Giác Hổrơi xuống
Ba gã tu sĩ Luyện Khí đứng ngây người hồi lâu chưa kịp phản ứng. Đơn giản giết chết đầu yêu thú cấp ba, cho dù đây là yêu thú cấp ba sơ kỳ, một tu sĩ Trúc Cơ bình thường chưa chắc có thể giết chết dễ dàng.
Cũng may mấy tên tu sĩ Luyện Khí phản ứng nhanh, bọn họ được cứu, vội vàng đi đến cảm ơn cứu mạng của Diệp Mặc.
Diệp Mặc sở dĩ giúp đỡ, thứ nhất hắn không tốn nhiều khí lực chém giết con yêu thú cấp ba này. Đương nhiên còn có một nguyên nhân cũng vì trong đó còn có một tu sĩ của Chính Nguyên kiếm phái, hắn muốn hỏi bản thân hắn ra ngoài tu luyện đã mất bao lâu.
- Tiền bối cũng là Chính Nguyên kiếm phái của tôi hay sao?
Diệp Mặc còn chưa có hỏi, nhưng tu sĩ Luyện Khí của Chính Nguyên kiếm phái kia có chút xúc động tiến đến hành lễ.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Vâng, tôi đã lâu chưa trở về, tôi thật ra muốn hỏi một chút, ngày mà Chính Nguyên kiếm phái thu nhận đệ tử có phải đã qua rồi không?
Diệp Mặc chỉ biết là hắn và Hạ Trọng Phỉ cùng nhau đến Chính Nguyên kiếm phái là muốn tham gia ngày thu nhận đệ tử, sau lại bởi vì nguyên nhân của Ngu Vũ Thiên, hắn sớm đến Chính Nguyên kiếm phái. Mà vài ngày sau khi Chính Nguyên kiếm phái tuyển nhận đệ tử, hắn đã tới dãy núi Vạn Dược rèn luyện rồi.
Đệ tử luyện khí tầng chín kia nghe xong câu hỏi của Diệp Mặc cẩn thận đáp:
- Xin trả lời tiền bối, môn phái chúng ta tuyển nhận đệ tử đã là sự tình của ba tháng trước rồi.
Ba tháng rồi à? Diệp Mặc sửng sốt, hắn thật không ngờ hắn ở dãy núi Vạn Dược tu luyện ba tháng, ngược lại hắn lại càng nhớ Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng.
- Tiền bối có phải đã nghe chuyện vui của Lý tiền bối rồi hay sao, cho nên trở về dâng lễ phải không? Mấy ngày nay rất nhiều Trúc Cơ tiền bối của Chính Nguyên kiếm phái đều về môn phái dâng lễ rồi.
Đệ tử luyện khí của chính nguyên kiếm phái cũng nhiều lời, y thấy Diệp Mặc sững sờ, vội vàng hỏi một câu.
- Chuyện vui của Lý tiền bối à? Lý tiền bối nào? Chuyện gì xảy ra?
Diệp Mặc kỳ quái hỏi liên tiếp mấy vấn đề. Trong lòng tự hỏi Lý tiền bối nào mà có thể diện như vậy, việc vui gì mà khiến tất cả người của Chính nguyên kiếm phái trở về dâng lễ?
Thấy Diệp Mặc không biết rõ chuyện này, tu sĩ Luyện Khí cũng hơi ngạc nhiên, tuy nhiên vội nói:
- Vâng, ba tháng trước, em trai của Lý Bạch Sâm tiền bối - Lý Bạch Lâm bị người ám hại ở dãy núi Vạn Dược. Tiền bối Lý Bạch Sâm lúc đó đi đến dãy núi Vạn Dược. Sau khi Lý tiền bối điều tra, phát hiện việc này có liên quan đến mấy tên đệ tử của Lam Phong môn tông môn ba sao. Lý tiền bối lúc này nhanh chóng đuổi theo, đã chém giết mấy tên đệ tử này. Nhưng Lý tiền bối không có bỏ qua như vậy, ngược lại lại giết lên Lam Phong môn.
Diệp Mặc nhíu mày, Lý Bạch Lâm là do hắn giết, nhưng bây giờ khiến Lý Bạch Sâm giận chó đánh mèo đánh nhầm người khác, điều này làm cho trong lòng của hắn không thoải mái. Tuy rằng loại chuyện này ở Tu Chân giới hoàn toàn chính đáng, nhưng với tâm tính của Diệp Mặc, sự tình như vậy lại để người khác thay mình nhận tai họa quả là không hay.
Tên đệ tử Luyện Khí kỳ kia dường như không có phát hiện ra vẻ mặt của Diệp Mặc, vẫn tiếp tục nói:
- Khi Lý tiền bối đến Lam Phong môn, cũng cảm thấy đối với việc này dường như y đã trách nhầm Lam Phong môn, nhưng Lý tiền bối lại nói với Lam Phong môn, cho dù sai lầm rồi, chỉ cần hơi hoài nghi, cũng muốn giết sạch Lam Phong môn.
- Hừ, hay đấy, đồ ngang ngược.
Diệp Mặc nghe đến đó, hừ lạnh một tiếng, tuy rằng Lý Bạch Sâm đã đạt Trúc Cơ đỉnh cao, nhưng hắn lại đối với nhân vật thiên tài của Chính nguyên kiếm phái nổi lên sát tâm.
Tên đệ tử luyện khí kia hăm hở nói, tiền bối của Chính nguyên kiếm phái ở nơi khác muốn giết cứ giết, đây là sự uy phong, nhưng sau khi nghe Diệp Mặc hừ lạnh, cũng không biết y nói sai chỗ nào, lập tức hạ giọng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Y nhìn lén Diệp Mặc, hạ giọng nói:
- Lúc ấy môn chủ của Lam Phong môn giải thích cái chết của Lý Bạch Lâm không có liên quan gì đến bọn họ, và nguyện ý kết thân với Lý tiền bối, đem đệ tử thiên tài của Lam Phong môn hứa gả làm thiếp cho Lý tiền bối. Lý tiền bối đồng ý lời đề nghị của Lam Phong môn, lúc này mới từ bỏ suy nghĩ tiêu diệt Lam Phong môn.
Sắc mặt của Diệp Mặc hơi âm trầm, hắn lạnh lùng hỏi:
- Nếu Lý Bạch Sâm biết người của Lam Phong môn không giết em trai của y, như vậy y hiện tại có còn muốn điều tra ai ra tay chyện này không?
Tên tu sĩ Luyện Khí kia gật đầu nói:
- Nghe nói là một đệ tử của bổn môn ra tay, người đệ tử kia đã mất tích, nhưng hắn còn có một người vợ và một em gái ở môn phái. Lý tiền bối đã quyết định trước tiên giữ lại vợ và em gái của người đệ tử kia, sau đó đợi người đệ tử kia trở về mới tính sổ.
- Khốn khiếp.
Diệp Mặc rất tức giận, ngay sau đó, hắn đã biến mất ngay tại chỗ, khiến cho ba tên đệ tử luyện khí ngơ ngác nhìn nhau.
- Tài nghệ của vị tiền bối này của môn phái các anh thật là lợi hại.
Mãi cho đến khi Diệp Mặc đi rồi, một trong hai gã luyện khí mới giật mình khen ngợi.
Gã tu sĩ còn lại kia nghi hoặc bổ sung một câu.
- Tôi cảm thấy câu nói cuối cùng của hắn dường như là mắng Lý tiền bối thì phải?
Nhưng tên đệ tử kia của Chính Nguyên kiếm phái mà lúc đầu có nói chuyện với Diệp Mặc lại đứng hồi lâu cũng không nói gì, y hiển nhiên là cảm nhận được Diệp Mặc đang rất bất mãn với thái độ của Lý Bạch Sâm, mà hiện tại Diệp Mặc tức giận bỏ đi, y thậm chí cảm thấy Diệp Mặc đi tìm Lý Bạch Sâm giải quyết phiền toái.
- Tôi biết hắn là ai rồi?
Tên tu sĩ Luyện Khí của Chính nguyên kiếm phái đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ..
- Là ai?
Hai người cùng lúc hỏi.
Người tu sĩ luyện khí của Chính nguyên kiếm phái bình tĩnh nói:
- Hắn khẳng định người vừa gia nhập vào Chính nguyên kiếm phái của chúng tôi, chính là Diệp Mặc, thật không ngờ hắn là Trúc Cơ tiền bối.
...
Diệp Mặc lúc này trong cơn giận dữ, hắn cảm thấy bản thân hắn quá ngây thơ, nghĩ đến Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng đã bái một sư phụ Kim Đan trung kỳ thì không có chuyện gì rồi. Nhưng hiện tại hắn mới biết hắn khờ dại cỡ nào, đối mặt lợi ích và lực lượng, dựa vào người khác đều là hư ảo.
Vốn hắn dự định đi tìm Ức Mạc, nhưng sau khi nghe nói chuyện này, hắn hạ quyết tâm bất kể đi đến chỗ nào, đều phải đem các cô đi theo. Ở Tu Chân giới, vì lợi ích trước mắt cái gì cũng có thể vứt bỏ, lại càng không cần phải nói đến chỉ là một đệ tử
Diệp Mặc lúc này càng thêm khao khát thực lực của hắn trở nên mạnh mẽ, nếu hiện tại hắn đã là Hóa Chân kỳ, thế giới trang vàng của hắn có thể dẫn người đi khỏi. Nhưng mà, nếu hắn là tu sĩ hóa chân, hắn còn cần đi sao? Có lẽ hắn chỉ cần phất tay, tên Lý Bạch Sâm kia sẽ biến thành cặn.
Tốc độ của Diệp Mặc lúc này đã đạt tới lớn nhất, phi kiếm dưới chân của hắn gần như biến thành một cái bóng, không bao lâu hắn có thể xuyên qua gần ngàn dặm
Hai tiếng, Diệp Mặc đã đi tới địa bàn của Chính nguyên kiếm phái đồng thời thần thức của hắn đã quét đến chỗ ở của hắn. Diệp Mặc vốn là không có ý định quay về chỗ ở của hắn, hắn chỉ quét một chút theo bản năng, đã chuẩn bị đi Yến Viên Phong.
Cho dù Ngu Vũ Thiên là Kim Đan trưởng lão, hắn cũng nhất định phải dẫn hai người Tống Ánh Trúc và Diệp Lăng đi.