Diệp Mặc cảm thấy Lý Trường Sinh còn lợi hại hơn Lý Bách Sâm nhiều, y không chỉ có chân nguyên cường hãn, mà nguyên nhân là Lý Bách Sâm khi sử dụng "Huyễn Vân Đệ Nhất Đao" chỉ tụ hội đao khí, sau đó dùng đao khí cùng chân nguyên trói buộc đối phương. Nhưng Lý Trường Sinh sau khi tụ hội đao khí lại có thể tập trung lại một lần nữa, chém ra một đao khiến cho Ngu Vũ Thiên hộc máu mồm.
Ngu Vũ Thiên mặt không thay đổi, lấy ra một lá bùa, không hề để ý tới cấp bậc của lá bùa, trong nháy mắt đem lá bùa kích phát. Đồng thời lấy ra một chiếc lông vũ màu hồng vô cùng chói mắt, sau khi tiến hành một vài pháp quyết liền bay ra ngoài, lông vũ kia trong nháy mắt bị kích phát thành một đám mây lửa cao vài trượng. Đám mây lửa này rất nhanh chóng hình thành nên một vòng tròn, lấy tốc độ cực nhanh bao phủ Lý Trường Sinh.
Thật bản lãnh, Diệp Mặc thầm than một tiếng, hắn biết đây là chiêu sống còn của Ngu Vũ Thiên, nếu như muốn nhúng tay vào thì thời điểm này là tốt nhất.
Diệp Mặc là một người dứt khoát, hắn biết những thủ đoạn này của Ngu Vũ Thiên mặc dù sẽ mang đến một chút phiền toái cho Lý Trường Sinh, e rằng cũng không làm gì được tên họ Lý này, nếu như lúc này hắn không ra tay, vậy hắn sẽ không có cơ hội xuất thủ.
Nghĩ tới đây Diệp Mặc cơ hồ trong nháy mắt khi Ngu Vũ Thiên động thủ liền lén thả Vô Ảnh ra.
Lý Trường Sinh hừ lạnh một tiếng, Kim Đao trong tay nhanh chóng bổ ra đao thứ hai. Đều là "Huyễn Vân Đao Pháp", nhưng Diệp Mặc có cảm giác đao pháp mà Lý Trường Sinh đánh ra hoàn toàn khác hẳn với Lý Bách Sâm.
Lá bùa của Ngu Vũ Thiên vừa kích phát liền biến thành biển lửa, là một biển lửa vô cùng nóng, Diệp Mặc vừa nhìn liền biết, đây ít nhất cũng là lá bùa cấp năm trở lên, mới có thể kích phát được ngọn lửa như vậy. Nhưng chỉ một đao của Lý Trường Sinh, biển lửa do lá bùa tạo thành liền biến mất. Mà Lý Trường Sinh ngay cả một sợi tóc cũng không bị thiêu hủy.
Diệp Mặc trong lòng âm thầm rét run, Lý Trường Sinh này thật lợi hại.
Thanh âm "Xuy xuy" vang lên, Diệp Mặc biết đây là thanh âm của ngọn lửa khi Ngu Vũ Thiên kích phát lông vũ màu đỏ kia, nếu như không có cách nào khiến Lý Trường Sinh bị thương thì Diệp Mặc quyết định không cho Vô Ảnh động thủ.
Một đao của Lý Trường Sinh đánh bay lá bùa, nhìn ngọn lửa đang ùn ùn kéo tới, nở nụ cười khinh miệt. Hiển nhiên, y không hề để ngọn lửa này vào trong mắt.
Ngay sau đó, Kim Đao trong tay y mang theo vô số đao khí màu vàng đánh về phía biển lửa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thanh âm "Xuy xuy" chói tai vang lên liên miên không dứt. Kim Đao của Lý Trường Sinh sau khi chạm vào ngọn lửa, y lập tức biến sắc. Tựa hồ thanh âm "xuy xuy" đó tạo cho y uy hiếp cực lớn.
- Ly Hỏa Chi Vũ?
Sau khi Lý Trường Sinh kêu lên bốn chữ này, màu sắc phía trên Kim Đao của y nhanh chóng tiêu tán. Hơn nữa y phục của y thậm chí ngay cả tóc cũng dần dần hóa thành tro bụi. Cuối cùng ngoại trừ bộ linh khí hộ giáp mặc trên người thì trên thân thể y cuối cùng chỉ còn lưu lại một tấm vải rách.
- Ly Hỏa Chi Vũ
Diệp Mặc mặc dù chưa từng nghe nói qua, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt của Lý Trường Sinh, cũng biết ngọn lửa này tạo thành uy hiếp đối với y, hơn nữa y sắp sửa phải chịu thiệt thòi lớn.
Diệp Mặc biết rõ lúc này động thủ là thích hợp nhất, hắn gần như không hề nghĩ ngợi, liền phát động Vô Ảnh tấn công Lý Trường Sinh, đồng thời tập hợp chân nguyên toàn thân kích phát 'Tam Sinh Kiếm Quang'.
Nếu như không phải hắn sợ 'Đông Chí' có thể ảnh hưởng đến lực sát thương của 'Ly Hỏa Chi Vũ', thì hắn cũng sử dụng "Đông Chí" để tấn công rồi.
Lúc này Ngu Vũ Thiên bởi vì vừa rồi kích phát 'Ly Hỏa Chi Vũ' hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, chỉ có như vậy. Bà lại lần nữa thiêu đốt tinh huyết của mình, sử dụng phi kiếm trực tiếp đánh về phía Lý Trường Sinh đang toàn lực chống cự 'Ly Hỏa Chi Vũ'. Lý Trường Sinh bởi vì phải sử dụng toàn lực để chống cự 'Ly Hỏa Chi Vũ', nên chỉ có thể tránh khỏi những chỗ yếu hại, nhưng thân thể vẫn bị phi kiếm đục vài lỗ, trọng thương ngay tức thì.
Nếu là lúc bình thường. Chút thương thế này đối với y không có có ảnh hưởng gì, nhưng hiện tại y đang toàn lực chống đỡ 'Ly Hỏa Chi Vũ', ngay cả chữa thương cũng không thực hiện được.
Thời điểm Ngu Vũ Thiên ngã ngồi trên mặt đất, bà nhìn thấy Diệp Mặc đột nhiên xông ra, khi y nhìn thấy Diệp Mặc sử dụng phi kiếm công kích, Lý Trường Sinh nhất thời trở nên ngây dại. Bà không hiểu Diệp Mặc là một tên ngu ngốc can đảm, hay là người có thực lực để dựa vào.
Nhưng bà hiện tại ngay cả nói chuyện cũng khó khăn. Chỉ có thể nhìn Diệp Mặc đánh về phía Lý Trường Sinh.
Lý Trường Sinh thấy Diệp Mặc chỉ là một tên tu sĩ Trúc Cơ cũng dám xuất thủ với mình, nhất thời giận dữ, nhưng chân nguyên trong cơ thể y đã bị 'Ly Hỏa Chi Vũ' hoàn toàn khống chế, căn bản không có cách nào xuất thủ, nếu không y cũng sẽ không bị phi kiếm của Ngu Vũ Thiên đánh trúng.
Khi y thấy phi kiếm của Diệp Mặc từ đơn giản biến thành phức tạp tạo ra vô số kiếm quang, sắc mặt của y rốt cục thay đổi, y tin tưởng chỉ cần qua một ít thời gian là y có thể hoàn toàn khống chế được 'Ly Hỏa Chi Vũ'. Nhưng tên tu sĩ Trúc Cơ nhỏ bé trước mắt này, lại nắm bắt thời cơ chính xác như vậy.
- A.
Quát to một tiếng, Lý Trường Sinh lần đầu tiên thiêu đốt tinh huyết, y chẳng những muốn chống đỡ 'Tam Sinh Kiếm Quang' của Diệp Mặc mà còn muốn chống đỡ 'Ly Hỏa Chi Vũ'.
Nhưng chính vì vậy, từng đạo chân nguyên trên người Lý Trường Sinh liền bị 'Ly Hỏa Chi Vũ' bao quanh dễ dàng thiêu hủy.
- Mày rốt cuộc là ai? Lại dám đánh lén tao, chẳng lẽ mày cho rằng có thể giết tao sao? Tao khuyên mày nên nhanh chóng rời đi, nếu không mày hôm nay chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Lý Trường Sinh oán hận uy hiếp nói.
Diệp Mặc cười nhạt một tiếng, hắn cũng không phải người dễ bị uy hiếp, ngón tay tạo thành chỉ lệnh, Vô Ảnh không chút do dự xông vào trong thân thể Lý Trường Sinh, khi Lý Trường Sinh đang thiêu đốt tinh huyết là trong thời kỳ suy yếu nhất.
Vô Ảnh một đường xông vào, Diệp Mặc liền thở phào nhẹ nhỏm. Đối phó với tu sĩ Kim Đan, hắn biết Vô Ảnh còn thiếu một mồi lửa, hiện tại phải dựa vào hắn và 'Ly Hỏa Chi Vũ' toàn lực kiềm hãm chân nguyên của Lý Trường Sinh khiến cho y không có cơ hội phản kháng, như vậy Vô Ảnh mới có thể đắc thủ.
- Cái gì vậy?
Vô Ảnh vừa tiến vào thân thể Lý Trường Sinh, Lý Trường Sinh cũng cảm giác được, y lập tức vận dụng chân nguyên bức Vô Ảnh ra ngoài.
Mà Diệp Mặc không ngờ Lý Trường Sinh lại khủng bố như vậy, chân nguyên của y chỉ hơi vận chuyển một chút, đã bức được Vô Ảnh ra ngoài.
Vô Ảnh chính là át chủ bài của Diệp Mặc, Vô Ảnh bị bức ra ngoài, Diệp Mặc cho rằng mình đối phó ép Lý Trường Sinh chết không có phần thắng nào rồi. Hắn không muốn như vậy, 'Tam Sinh Kiếm Quang' thức thứ hai được hắn kích phát, vô số kiếm quang thừa dịp Lý Trường Sinh đang bức Vô Ảnh ra ngoài trong nháy mắt biến ảo phóng tới, hơn nữa trực tiếp uy hiếp đan điền cùng toàn bộ những chỗ yếu hại của Lý Trường Sinh.
Lý Trường Sinh không kịp coi chừng Vô Ảnh nữa, lại tiếp tục chăm chú đối phó 'Ly Hỏa Chi Vũ' cùng 'Tam Sinh Kiếm Quang' của Diệp Mặc.
Diệp Mặc khẳng định nếu như không có 'Tam Sinh Kiếm Quang" của hắn, hiện tại Lý Trường Sinh cho dù bị thương nặng vẫn có thể đối phó với 'Ly Hỏa Chi Vũ'
Lý Trường Sinh phải đối phó 'Tam Sinh Kiếm Quang' của mình, Diệp Mặc lần nữa khống chế Vô Ảnh xông vào thân thể Lý Trường Sinh. Mặc dù Lý Trường Sinh có một trăm biện pháp giết Vô Ảnh, đáng tiếc cho dù là một biện pháp y cũng không cách nào sử dụng được.
Mắt thấy uy lực của 'Ly Hỏa Chi Vũ' ngày càng giảm, Diệp Mặc lại liều mạng thiêu đốt tinh huyết để tăng cường 'Tam Sinh Kiếm Quang' của mình, hắn tuyệt đối không thể để Lý Trường Sinh có thời gian thoải mái.
Lý Trường Sinh bị phương pháp vô lại này của Diệp Mặc làm cho tức hộc máu, mặc dù y hiểu ý tứ của Diệp Mặc, nhưng hiện tại y bị trọng thương, hơn nữa đã thiêu đốt tinh huyết một lần, cộng thêm 'Ly Hỏa Chi Vũ' còn đang uy hiếp y, y không kịp coi chừng Vô Ảnh.
Nhưng vừa rồi trong nháy mắt khi y bức Vô Ảnh ra khỏi cơ thể, thân thể sẽ bị 'Ly Hỏa Chi Vũ' cùng tên tu sĩ Trúc Cơ nhỏ bé liên thủ gây thương tích, đã bị thương lại bị đả thương nặng hơn.
Lý Trường Sinh quyết định trước tiên mặc kệ con vật nhỏ bé kia trong cơ thể mình, y tin rằng con vật do một tên tu sĩ Trúc Cơ phóng ra không thể uy hiếp được một tu sĩ Kim Đan viên mãn như y. Y chỉ cần tiêu diệt 'Ly Hỏa Chi Vũ', muốn giết tên tu sĩ Trúc Cơ trước mắt này chính là dễ như trở bàn tay.
Quyết định xong, Lý Trường Sinh đem toàn bộ tinh lực tập trung đối phó với 'Ly Hỏa Chi Vũ', nhưng lại phân ra một phần nhỏ để đối phó với 'Tam Sinh Kiếm Quang' của Diệp Mặc, đối với Vô Ảnh đang ở bên trong cơ thể chỉ dùng một chút chân nguyên để giam cầm.
Diệp Mặc trong nháy mắt liền hiểu được chủ ý của Lý Trường Sinh, nhất thời trong lòng mừng rỡ, hắn khống chế Vô Ảnh không đi ăn tinh huyết của Lý Trường Sinh, mà cho Vô Ảnh đi gặm nhấm ngũ tạng của Lý Trường Sinh, nhưng tốc độ cũng rất chậm.
Lý Trường Sinh biết được Vô Ảnh chỉ là một con vật đi phá ngũ tạng, nhất thời yên lòng, mặc dù vẫn đang giam cầm Vô Ảnh, nhưng không dè chừng như lúc nãy. Y dĩ nhiên biết, cho dù y không động thủ, con vật này cũng không có cách nào ăn ngũ tạng của y. Hoặc là lui một vạn bước mà nói, coi như là ăn được một phần ngũ tạng của y, y cũng có thể trong thời gian cực ngắn khôi phục lại như cũ.
Vốn 'Ly Hỏa Chi Vũ' đang uy hiếp Lý Trường Sinh bị Lý Trường Sinh dùng toàn lực đối phó ngày càng mờ dần, Lý Trường Sinh trong lòng cười lạnh, y biết y đã thắng.
Ngu Vũ Thiên nhìn 'Ly Hỏa Chi Vũ' đang mờ đần, trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, mặc dù bà biết 'Ly Hỏa Chi Vũ' không giết được Lý Trường Sinh, tuy nhiên không nghĩ tới Lý Trường Sinh nhanh như vậy đã tiêu diệt được 'Ly Hỏa Chi Vũ'. Mà Diệp Mặc đang tấn công, chẳng qua là nhận lấy cái chết mà thôi.
Diệp Mặc nhìn thấy 'Ly Hỏa Chi Vũ' ngày càng mờ dần, biết thời gian đã đến. Hắn khống chế Vô Ảnh lấy tốc độ nhanh nhất cắn nuốt đan điền cùng tinh huyết của đối phương, Vô Ảnh nhận được mệnh lệnh của Diệp Mặc, cơ hồ trong nháy mắt, liền cắn nuốt đan điền Lý Trường Sinh.
Đan điền bị cắn nuốt trong nháy mắt, Lý Trường Sinh cũng biết, nhưng tốc độ của Vô Ảnh quá nhanh, Lý Trường Sinh thậm chí không kịp phản ứng thì đan điền của y đã bị Vô Ảnh cắn nuốt.
Bị lừa rồi, Lý Trường Sinh trong lòng hoảng hốt, vội vàng muốn bức Vô Ảnh ra ngoài, thậm chí ngay cả 'Tam Sinh Kiếm Quang' của Diệp Mặc cùng 'Ly Hỏa Chi Vũ' vẫn đang tàn sát bừa bãi cũng không quan tâm.
Nhưng tốc độ của Vô Ảnh quá nhanh, sau khi nó cắn nuốt đan điền của Lý Trường Sinh, đã nhanh chóng cắn nuốt kinh mạch cùng tinh huyết của Lý Trường Sinh.
Lý Trường Sinh trở nên hoảng loạn, nhưng lại quên mất uy lực của 'Ly Hỏa Chi Vũ', khi y đang chống cự, thì không xảy ra chuyện gì, nhưng một khi y quên mất 'Ly Hỏa Chi Vũ', cho dù là 'Ly Hỏa Chi Vũ' đang dần dần mờ đi nhưng muốn thiêu hủy thân thể của một tu sĩ Kim Đan là điều cực kỳ đơn giản.
"Xuy xuy" một mùi cháy khét truyền đến, Lý Trường Sinh dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ khô héo, lần này dĩ nhiên là trong ngoài cùng công kích. Mà một đường 'Tam Sinh Kiếm Quang' cuối cùng của Diệp Mặc hoàn toàn xuyên qua toàn thân Lý Trường Sinh.
- Tức chết ta...
Lý Trường Sinh chỉ nói được ba chữ, liền không còn cách nào giãy giụa một chút. Bị một tu sĩ Trúc Cơ nhỏ bé ám toán trí mạng, khiến cho Lý Trường Sinh chết không nhắm mắt.
Ngu Vũ Thiên muốn động cũng không thể động nhìn một màn kinh người trước mắt, hồi lâu cũng không nói tiếng nào. Chỉ trong nháy mắt, sự biến hóa này cũng quá lớn. Bà tâm thần buông lỏng, nhất thời hôn mê bất tỉnh.