Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 1037: Cậu Tần Ở Đây Sợ Thua À



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Có người không phục lên tiếng: “Thích cô Nhiếp và cô Mộc là chuyện của chúng tôi, cậu quản được chức? Cậu nghĩ chúng tôi sợ chắc?”
Tần Minh ra vẻ như không chịu nổi nữa: “Tôi muốn quản đấy! Hay là bây giờ tôi đánh một trận với các anh nhé? Nếu các anh thua thì từ nay về sau không được quấn lấy hai cô ấy nữa.

Nếu còn là đàn ông thì đánh một trận nào.

Dám không?”

Đám người Hoàng Tín, Lưu Hạo Vũ quay sang nhìn nhau, ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ không phục.

Hoàng Tín hỏi: “Nếu như cậu thua thì sao?”
Tần Minh sờ sờ vào túi ngực, cao giọng nói: “Vậy thì tôi sẽ giao hô hấp pháp gia truyền của nhà họ Mộc ra”
Không chỉ có mấy người trẻ tuổi mà ngay cả mấy vị khách mời đang đứng xa hơn một chút cũng nghe thấy những gì anh vừa nói, tất cả mọi người đều trở nên tỉnh táo hơn hẳn.

Tần Minh bỗng nhiên muốn dùng hô hấp pháp gia truyền của nhà họ Mộc để đánh cược, điều này khiến cho tất cả mọi người xung quanh đó đều giật mình.

Bây giờ có rất nhiều người biết rằng Hoàng Phái tụ tập nhiều người đến đây như vậy, nguyên nhân chính là để tạo áp lực cho nhà họ Mộc, ép họ phải giao hô hấp pháp tổ truyền ra.

Nhưng bây giờ Tần Minh lại muốn quyết đấu để giao nó
ra?
“Chuyện gì vậy? Sao mấy người trẻ tuổi các cậu lại đánh nhau?” Một vị trưởng lão lập tức ra mặt trách móc: “Tất cả mọi người đều là người một nhà, phải dĩ hòa vi quý với nhau.”
Tần Minh cố ý trả lời một cách rất ngang ngược: “Thưa ông, không thể trách tôi vì chuyện này được.


Đúng ra là họ không nên quấy rối người phụ nữ của tôi, tôi phải dạy cho họ một bài học”
Hoàng Tín nói khẽ: “Cậu nói luyên thuyên gì thế? Cậu đã xác định quan hệ gì với Nhiếp Hải Đường đầu.

Cậu là đồ đàn ông rác rưởi, chỉ biết dùng mấy lời ngon ngọt để lừa cô Nhiếp thôi.

Đấu thì đấu, cậu nghĩ rằng tôi sợ cậu chắc? Nhưng mà, cậu nói sẽ đánh cược hô hấp pháp gia truyền của nhà họ Mộc là thật hay giả?”
Mộc Tiêu Kiều ra vẻ khó xử rồi nói: “Tần Minh, sao anh lại làm càn như thế chứ?”
Tần Minh nói: “Tiêu Kiều, em đừng lo.

Anh chỉ sợ đám phế vật này không dám đấu với anh rồi kiếm cớ trốn đi
thôi.


Vậy nên anh mới chơi lớn như vậy.

Nếu em thấy không vui thì để anh cược đồ khác vậy.”
Anh vừa nói xong thì vị trưởng lão lập tức nâng tông giọng lên nói: “Điều kiện của hai bên đã rất rõ ràng rồi, Tần Minh dùng hô hấp pháp gia truyền của nhà họ Mộc để đánh cược, còn Hoàng Tín cam kết nếu mình thua thì sẽ không tiếp xúc với Nhiếp Hải Đường nữa, ván cược này chính thức được thành lập.

Khụ khụ...!cậu Tần đừng có đổi ý đấy chứ?”
Tần Minh cố ý nói: “Ấy, ông nói nhiều thế nhỉ? Tôi còn chưa quyết định xong chuyện này”
Bên cạnh lại có người lên tiếng: “Đàn ông đã nói là làm, cậu Tần ở đây sợ thua à?”
Tần Minh cười thầm trong lòng,
.