Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 173: Sự Nhượng Bộ Của Anh Vợ





Trương Tiểu Nghiên tỏ vẻ khách sáo với Hoàn Tử một lúc, sau khi rời đi, cô ấy hỏi Tần Minh: “Tần Minh, cậu vừa đi đâu đấy?”
Tần Minh trả lời: “Tớ đàm phán với trợ lý của Hoàn Tử ở đằng sau, bảo họ không được đến gây sự nữa, có điều cậu được quý nhân giúp đỡ thì tốt quá rồi, bên phía Hoàng Tử cũng không dám gây rắc rối gì nữa.”
Trương Tiểu Nghiên hếch cằm, nói: “Thật ra vừa nãy quản trị viên cao cấp nói với tớ, bởi vì một vài tin tiêu cực nên nữ streamer Hoàn Tử đó không còn hot như trước từ lâu rồi, chỉ có thể xem như streamer hạng hai.

Streamer thật sự nổi tiếng đều xa lánh chị ấy, nền tảng nói sẽ ưu tiên nâng đỡ streamer tiềm năng mà không có scandal như tớ.

Và họ cũng bảo tớ không cần lo lắng việc bị seeding bối nhọ, từ nay về sau trong phòng livestream của tớ sẽ có vài bộ lọc bình luận đặc biệt.
Tần Minh gật đầu, Douyu TV cũng biết đền đáp đấy, anh không muốn bạn thân của mình bị người ta gây khó dễ, không uổng công anh donate nhiều tiền như vậy.
Anh cười nói: "Ha ha, vậy chẳng phải là cậu từ streamer ít tiếng tăm biến thành streamer nổi như cồn à? Sớm ngày đạt được thành tựu “Streamer nào đó đi dạo phố, thu nhập hàng tháng tính bằng triệu”
Trương Tiểu Nghiên mỉm cười, nói: “Làm sao mà thế được chứ, là nhờ có sự ủng hộ và giúp đỡ của Boss Không phải Tần Minh của pháp y, nếu không bây giờ tớ vẫn chỉ là một streamer nho nhỏ, không hề có được sự ủng hộ của nền tảng.

Tớ có cảm giác chắc chắn anh ấy là người tớ quen, nhưng mà anh ấy cứ không chịu nói, Tần Minh cậu thấy sao?”

Tần Minh tức khắc nghẹn họng, anh thật lòng muốn giúp Trương Tiểu Nghiên nhưng lại không muốn bại lộ thân phận đại gia số một thế giới của mình, bởi vì anh thích hành xử giản dị khiêm tốn.
Trương Tiểu Nghiên nhìn vẻ mặt của Tần Minh rồi vỗ vai anh cười to, nói: "Ha ha, xem cậu căng thẳng chưa kìa, có phải cậu lo tớ tìm Boss đại gia đó và không quan tâm cậu nữa không?”
Cô ấy khoanh tay và nói với vẻ giận dữ: “Tớ sẽ không làm thế đâu, Boss không để ý đến tớ, tớ gửi rất nhiều tin nhắn mà người ta chẳng trả lời câu nào, đúng là một người kỳ lạ."
Rồi cô ấy nói với vẻ sùng bái: “Anh ấy lợi hại thật đấy, vừa giữ gìn thanh danh của tớ lại vừa khiến cho bên Hoàn Tử cúi đầu nhận sai."
Tần Minh nghe cô ấy khen cũng khá ngượng, đó là do sức mạnh của đồng tiền, lực lượng của tiền bạc quá mạnh mẽ.
Trương Tiểu Nghiên nói: “Tần Minh, tớ livestream cũng được kha khá rồi, lát nữa lúc mua sản phẩm triển lãm thì tớ đi một mình cùng được.

Tớ cũng bá chiếm cậu lâu rồi, cậu đi đến chỗ bạn gái đi.

Đỡ cho cô ấy ghen.
Tần Minh hỏi: “Thật sự không cần tớ đi cùng à? Lỡ như lát nữa xảy ra vấn đề gì thì sao?”
Trương Tiểu Nghiên bĩu môi, nhỏ giọng nói:
“Tất nhiên tớ muốn cậu ở bên cạnh tớ cả tối nay chứ, nhưng cậu có bạn gái rồi, tớ không muốn làm gái hư"
Tần Minh hỏi: “Hả? Cậu nói gì cơ?”
Trương Tiểu Nghiên vội nói: “Không, tớ nói là lát nữa tớ còn phải đi nói chuyện với nhân viên của nền tảng, sẽ tạm dừng livestream.

Cậu có thể đi làm việc của mình.

À đúng rồi, tiền kiếm được từ buổi livestream hôm nay chúng ta chia đôi, lát nữa nền tảng chuyển tiền thì tớ sẽ đưa cho cậu.”
Tần Minh khó hiểu: “Đó là tiền cậu kiềm được từ việc livestream, chia cho tớ làm gì?”
Trương Tiểu Nghiên vừa đi vừa nói: “Hôm nay cậu đi livestream với tớ, có ý nghĩa đặc biệt mà.

Tớ muốn chia cho cậu một nửa.
Tần Minh cười khẽ, không quan tâm đến chút tiền cỏn con ấy, nếu Trương Tiểu Nghiên không cần anh làm vệ sĩ thì anh cũng phải đi tìm Nhiếp Hải Đường.
Trương Tiểu Nghiên nhìn bóng lưng của Tần Minh, lẩm bẩm: “Chia cho cậu ấy nhiều tiền thế mà không thấy kích động gì cả.


Tần Minh, cậu vẫn là Tần Minh ngày ngày cày cuốc làm thêm trước kia sao? Cậu thật sự không phải chủ nhân của ID trên mạng đó ư?"
Tuy Trương Tiểu Nghiên hết sức nghi ngờ, nhưng cô ấy không có chứng cứ, cuối cùng cô ấy nở nụ cười, nói: “Không sao, dù thế nào cậu cũng là bạn thân của tớ.

Hy vọng lần này cậu gặp được cô gái tốt, chỉ tiếc tớ lại bỏ lỡ cậu lần thứ hai, tớ đúng là một kẻ nhát gan.”
Ở một phía khác, Tần Minh đi lên tầng mười, nơi này là quán bar cao cấp được trang hoàng xa hoa.
Không phải người nào đến tham gia dạ tiệc cũng thích xem nội dung tuyên truyền về việc chú ý đến những đứa trẻ bị bệnh bạch cầu, phần lớn họ đến để thư giãn và tìm kiếm tình một đêm.
Tần Minh thấy được hai anh em Nhiếp Chính Minh và Nhiếp Hải Đường đang ngồi trò chuyện với nhau ở chỗ cửa sổ thủy tinh của tòa cao ốc.
Tần Minh chen qua đám đông đi đến đó, nói: “Hải Đường.."
Nhiếp Hải Đường trông thấy Tần Minh thì vô cùng vui vẻ, cô nói: “Tần Minh, anh đến rồi.

Cuối cùng anh em cũng đồng ý không ngăn cản chúng ta ở bên nhau nữa.”
Tần Minh sửng sốt, anh vợ nghĩ thông suốt rồi ư?
Nhiếp Chính Minh ngẩng đầu nhìn Tần Minh, nói: “Hừ, Tần Minh, cậu biết là tôi chỉ có một cô em gái, con bé là hòn ngọc quý của gia đình chúng tôi, người nhà chúng tôi đều rất thương con bé."
Tần Minh tỏ ý khinh thường về việc này, nếu thật lòng thương yêu Nhiếp Hải Đường thì lúc trước khi cổ phần của nhà họ Nhiếp gặp nguy cơ, họ không nên coi cuộc hôn nhân của cô như lợi thế để cứu lại việc kinh doanh của gia tộc.
Tần Minh cho rằng, có lẽ nhà họ Nhiếp yêu thương Nhiếp Hải Đường thật, nhưng họ không chịu nổi cám dỗ của tiền tài.
Nếu bây giờ Thường Hồng Hi hỏi Tần Minh lựa chọn di sản của đại gia số một thế giới hay là Nhiếp Hải Đường, chắc chắn anh sẽ không hề do dự mà chọn Nhiếp Hải Đường.
Anh không nói thẳng những lời này ra, tránh cho lại làm ầm ĩ lên rồi cụt hứng bỏ về.
Nhiếp Chính Minh nói tiếp: “Tôi cũng không phải người chú trọng việc môn đăng hộ đối, cậu nghèo cũng không sao, dù sao nhà họ Nhiếp chúng tôi có tiền, giúp cậu gây dựng sự nghiệp, đỡ phải phần đầu mấy chục năm cũng không phải không được.

Lần này Thích Minh Huy cố ý gây khó dễ cho nhà họ Nhiếp chúng tôi, may nhờ có cậu lên tiếng giúp đỡ.

Nhiếp Chính Minh tôi nợ cậu một ơn huệ, tôi sẽ không phản đối cậu và em gái tôi yêu đương.
Tần Minh mừng thầm, quả nhiên để cho Thích Minh Huy đi dạy dỗ ông anh vợ này là có hiệu quả.
Anh ta chịu nhượng bộ rồi đấy thấy.
Tần Minh nói: “Anh yên tâm, tôi sẵn sàng dùng cả tính mạng bảo vệ Hải Đường cả đời.”
Nhiếp Hải Đường nghe vậy, cảm thấy ngọt ngào như uống mật, cô ngượng ngùng nép vào bên cạnh Tần Minh.

Nhiếp Chính Minh nhìn Tần Minh, nói: “Đừng vui mừng quá sớm, tôi rất tức giận vì chuyện của Lý Mộng lần trước làm em gái tôi ngất đi.

Bây giờ, tôi chỉ có một điều kiện cho cậu, nhất định phải bảo vệ em gái của tôi cho tốt, không được để con bé chịu bất kỳ tổn thương gì.

Nếu không cậu sẽ không có cơ hội thứ hai để tôi chấp nhận cậu đâu.”
Tần Minh bảo đảm: “Anh yên tâm, hiện nay quan hệ của hai bọn tôi đã công khai, tôi sẽ không lăng nhăng.

Tôi cũng sẽ chăm sóc tốt cho Hải Đường”
Nhiếp Chính Minh đưa một ly rượu ra, Tần Minh nhận lấy.
Cụng ly cạch một tiếng, hai người họ uống một hơi cạn sạch, một ly rượu tiêu tan ân oán.
Nhiếp Chính Minh uống rượu xong thì vỗ vai Tần Minh, nói: “Khụ, khụ, tôi đồng ý rồi, nhưng cậu còn phải cố gắng để qua cửa ải của ba mẹ tôi.

Được họ đồng ý rồi thì còn có ông bà nội của tôi, à, cả ông bà ngoại nữa, chưa biết chừng ông cậu thích sinh sự nhà tôi cũng sẽ có ý kiến đấy.”
Tần Minh cạn lời, sao ấy vậy? Mối quan hệ của nhà họ Nhiếp các anh phức tạp thế? Lại còn phải vượt qua chín chín tám mốt kiếp nạn nữa à?
Sau khi giải quyết xong anh vợ Nhiếp Chính Minh, Tần Minh và Nhiếp Hải Đường cùng đến nơi khác đi dạo.
Thế nhưng hai người họ vừa mới đi được không lâu, có mấy người đàn ông bỗng ngăn họ lại, sau đó một người đàn ông mặc âu phục màu trắng cầm một bó hoa đi từ ra từ giữa đám người đó.
Người đàn ông đó tiến lên một cách tạo nhã, nói: "Hải Đường, lâu rồi không gặp em.

Sao em lại đến khu triển lãm cấp thấp thế này? Chỉ cần em nói một câu, em và ba mẹ em bước lên tầng lớp của bọn anh chẳng phải là dễ như trở bàn tay à?”
Người đàn ông đó ngửi hương hoa rồi mới đưa bó hoa đến trước mặt Nhiếp Hải Đường, anh ta nở nụ cười quyến rũ: “Hay là, em đang cố ý trốn tránh anh? Vậy thì không được rồi, cả thành phố Quảng đều biết em là vợ chưa cưới của anh.”.