Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 941: 941





Tần Minh trả lời: "Chà chà chà, hành tung của chúng ta tối hôm qua đã bị lộ, cũng chẳng có cách nào"
Anh thấy xung quanh đều là khách du lịch, cũng không có ánh mắt nào nhạy cảm, lại nói: "Bây giờ tôi không sao.

Các anh đến khu công nghiệp phía đông.

Do người ít nên các anh phải kiên trì chạy đến chỗ tôi, tôi sẽ giết tất cả bọn chúng
Tần Minh đi ngược dòng người đang vui mừng đón năm mới, đi về phía công trường ở phía Đông thị trấn, lúc đi, anh còn tiện tay mua một chiếc mặt nạ bảo vệ mặt trên đường.
Sau khi đeo mặt nạ lên mặt, Tần Minh nói thầm: “Chậc chậc, ở Nhật Bản rồi mà còn có thể dùng wechat để trả tiền, tiện thật đấy.


Mà giờ đeo cái này lên mặt thì không sợ bị phát hiện nữa rồi.
Lúc Tần Minh đi đến công trường ở phía Đông thì phát hiện ra cuộc chiến giữa hai bên đã kết thúc, trừ Toshio Inoue và Khương Thành Vũ ra thì tất cả những người khác đều đã bị giết hết rồi.
Bên đối phương khá đông, có hẳn mười một người, nhưng Tần Minh có vẻ hơi bất ngờ khi không thấy súng ống gì cả.

“Tên...!tên phản bội kia đâu rồi?”
Một cô gái có vẻ khá khí phách, còn xăm cả hình bông hoa hải đường trên mặt túm lấy Khương Thành Vũ, hỏi: “Dám làm gián điệp ở nhà họ Triệu, rồi phản bội cả lão Thường thì phải chết.

Ha ha ha! Có phải là sợ quá nên trốn đi rồi không?”
Dứt lời, cô gái xăm mặt kia cầm điện thoại lên nói: “Moto? Moto? À, cậu Hai, chúng tôi đã bắt được tên khốn Inoue rồi, nhưng lại để vuột mất tên phản bội mất rồi.

Anh yên tâm, Leiden chết rồi, Inoue cũng sắp chết.

Những người khác của Ám Bộ vẫn chưa tới đây.

Không có cán bộ nào gặp trực tiếp người đó cả, anh ta cũng không quen với hệ thống bên chúng tôi, chỗ chúng tôi còn cách ba tiếng.


Tỉnh Okinawa cũng không quá to, anh ta phải chết thôi.

Những gì anh đã đồng ý với chúng tôi.”
Oành!
Bỗng nhiên có một chiếc xe tải cỡ nhỏ lao nhanh từ phía giao lộ đến, mà người lái xe lại chính là Tần Minh!
Nhưng trình độ lái xe của Tần Minh vẫn cần phải cải thiện thêm, trừ tốc độ ra thì bây giờ chiếc xe kia đang rung lắc rất mạnh.
Nhưng mà vì quá xa nên anh chỉ giẫm mạnh chân ga, sau đó cứ thế tông thẳng vào mấy thành viên của Ám Bộ đang đứng canh bên ngoài, tông bay được bốn người xong, anh dừng xe lại rồi huých nhẹ vào một đống xi măng.
Tần Minh lập tức nhảy xuống xe, nhưng trước mặt anh là lưỡi dao đang nhắm thẳng vào cổ.
Tần Minh thầm cảm thấy rùng mình, không hổ danh là tổ chức Ám Bộ, ra tay vừa chuẩn lại vừa ác, nếu là người bình thường thì chắc hẳn là anh đã chết rồi.
Nhưng Tần Minh không phải là người bình thường, anh nhìn thấy lưỡi dao đó xong thì lập tức ngửa người về phía sau, bay lên.
Nhìn thì có vẻ như đó chỉ là một cú nhảy không có gì đặc biệt, nhưng nó lại ẩn chứa rất nhiều sức mạnh, cứ thế đánh gãy luôn tay của người nọ.


“Á!”
Người kia rụt tay về, sau đó khuyên bạn của mình bằng tiếng Nhật: “Cẩn thận, người này không đơn giản đâu.
Nhưng mà người đó còn chưa nói hết câu thì Tần Minh đã quay lại, đá mạnh thêm một nhát nữa, cứ thế đá gãy cổ người đang nói, khiến cả người anh ta bay ngược ra ngoài.
Động tác của Tần Minh còn chưa kết thúc thì đã có thêm người nữa xông lên, vận dụng kỹ năng chiến đấu tiêu chuẩn của quân đội, túm lấy chân của Tần Minh, sau đó dùng lực đẩy mạnh, cứ thế tung cả người Tần Minh lên phía trên.
“Đệt mợ, người này sao khỏe thế?”
Cả người Tần Minh bị quăng lên độ cao khoảng bốn mét, an nhìn xuống đất thì thấy cô gái có hình xăm trên mặt đã giơ thẳng thanh kiếm có hình bông tuyết của Nhật Bản lên, mà vị trí của mũi kiếm lại đúng là nơi mà Tần Minh sắp tiếp đất.
Bây giờ anh còn đang ở giữa không trung, làm cái quái gì được chứ?
Hơn nữa, cách phối hợp chặt chẽ này, dùng một chiêu là đã có thể đánh xong đối thủ, có thể thấy là những người này có thực lực rất mạnh..