Thiếu Gia Vạn Năng

Chương 2: Cô bị bệnh à!



“Ha ha, cái này thì cô không cần lo lắng, với sức hấp dẫn của tôi, chỉ cần là giống cái đều sẽ không kiềm lòng được mà yêu tôi, cô đang ghen à?” Hứa Vân Thiên mỉm cười xấu xa nhìn cô gái kia.

Khuôn mặt cô gái kia đỏ bừng, tim đập nhanh, lắp bắp nói: “Anh, anh bớt ảo tưởng đi, ai, ai thèm ghen với anh!”

“Đây là thông tin của tập đoàn Văn hóa Đại Đạo và Tần Lị Nhã, nhiệm vụ đã được đưa xong, tôi đi đây!” Nói xong cô ấy liền xoay người rời đi.

“Đợi đã!”

Cô gái kia dừng bước, nghiêng người nhìn Hứa Vân Thiên: “Còn có chuyện gì sao?”

“Ha ha, chắc chẳn cô vừa được tuyển vào đúng không, cô tên là gì?” Hứa Vân Thiên cười hỏi.

Nhịp tim của cô gái lại tăng nhanh, cô ấy liếc nhìn Hứa Vân Thiên, lạnh lùng nói: “Tôi, tôi không nói cho anh biết đâu!” Nói xong liền quay người nhảy ra ngoài cửa sổ.

Nhìn bóng dáng cô gái kia đi xa, Hứa Vân Thiên cười nói: “Ha ha, thú vị!”

Sau đó Hứa Vân Thiên mở túi tài liệu ra, trong đó có thông tin về tập đoàn Văn hóa Đại Đạo, còn có tài liệu liên quan đến trưởng phòng của các bộ phận.

Hứa Vân Thiên đã từng nghe nói về tập đoàn Văn hóa Đại Đạo, đây là tập đoàn Văn hóa lớn nhất trong nước, có nhiều công ty đồ cổ dưới trướng, còn có công ty trang sức, sàn bán đấu giá.

Chủ tịch Tân Hữu Tài của tập đoàn Văn hóa Đại Đạo là người giàu nhất thành phố Bạch Xuyên, cũng là gương mặt trang bìa của tạp chí Fortune, đứng thứ ba trong danh sách những người giàu nhất trong nước.

Hứa Vân Thiên mở thông tin của Tần Lị Nhã ra trước, sau khi xem sơ qua hồ sơ của Tân Lị Nhã, Hứa Vân Thiên không. khỏi âm thầm chấn động.

Tân Lị Nhã, năm nay mười chín tuổi, tốt nghiệp thạc sĩ MBA của đại học Cambridge, thông thạo năm thứ tiếng, có đai đen Taekwondo sáu đẳng, nhà vô địch đấu kiếm nữ, vô địch tán thủ nữ, giữ kỷ lục bơi một trăm mét nữ, quán quân xạ kích ném đĩa.

Cô còn thông thạo chữ giáp cốt, chữ thượng cổ, chữ khoa. đẩu, đặc biệt còn có nghiên cứu chữ giáp cốt.

“Mẹ kiếp! Cô gái này thật lợi hại! Không chỉ có dáng vẻ xinh đẹp mà còn có nhiều sở trường như vậy, thật hiếm thấy!” Hứa Vân Thiên cảm thán.

Anh đã từng gặp rất nhiều cô gái xinh đẹp, nhưng phần lớn chỉ là bình hoa, chỉ xinh đẹp mà thôi, có rất ít người có tài năng thật sự và học thức như Tần Lị Nhã.

“Bản lĩnh của Tần Lị Nhã không tệ, bên cạnh chắc chắn có không ít vệ sĩ, tại sao còn phái mình đến bảo vệ cô ấy? Chẳng lẽ chuyện này còn có lý do gì khác?” Hứa Vân Thiên cầm lấy ảnh chụp của Tần Lị Nhã, bät đầu suy nghĩ.

Đột nhiên đầu óc của anh vang lên tiếng ong ong, giống như có người đánh chiêng, Hứa Vân Thiên vội vàng đặt bức ảnh xuống, đưa tay sờ trán, cau mày: “Ôi, bệnh cũ lại tái phát!”

Năm Hứa Vân Thiên mười tuổi, trên đường đi học bị sét đánh vào đầu, hôn mê bất tỉnh ba ngày ba đêm mới tỉnh lại.

Từ đó trở đi, cứ 49 ngày trong đầu anh lại vang lên tiếng ong ong như có người đánh chiêng.

Đến bệnh viện chụp X-Quang thì không thấy có gì bất thường trong đầu, bác sĩ nói đầu không có vấn đề gì.

Điều khiến cho Hứa Vân Thiên ngạc nhiên chính là kể từ lúc đó, bộ não của anh xảy ra biến hóa, chỉ cần đọc được thứ gì đó liền có thể nhớ rõ, cho dù là tiểu thuyết mấy triệu chữ ở trên mạng, anh cũng có thể nhớ được từng chữ.

Anh không chỉ vừa thấy là không thể quên, mà thính giác, thị giác cũng có thay đổi, anh có thể nghe thấy âm thanh kiến đánh nhau trên mặt đất, có thể nhìn thấy rõ ràng những dòng chữ trên tấm áp phích trên tường cách đó hàng trăm mét.

Ngoài ra, năng lực tính toán trong não của anh cũng xảy ra biến hóa, đối với một loạt phép tính cộng, trừ, nhân, chia, anh có thể nhanh chóng tính ra đáp án trong nháy mắt, thậm chí còn nhanh hơn cả máy tính.

Điểm môn toán của anh đột nhiên nhảy lên vị trí thứ nhất toàn trường, sau đó tham gia kỳ thi Olympic Toán Quốc gia, đứng thứ nhất toàn quốc, năm mười bốn tuổi đã giành chức vô địch Olympic Toán Quốc tế.

Điều làm anh ngạc nhiên chính là mỗi lần tiếng ong ong. vang lên trong đầu, những năng lực này lại được tăng cường, theo thời gian trôi qua, năng lực của anh càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.

Năm anh mười lăm tuổi, một ông lão gọi là Lão Hồ Ly đã tìm thấy anh, mời anh gia nhập lính đặc chủng, chỉ trong thời gian hai năm, anh đã trở thành truyền kỳ trong lính đặc chủng.

Trong giới lính đặc chủng, không người nào là không biết đến tên tuổi của Hứa Vân Thiên, không có gì là anh không làm được, được mệnh danh là Binh Vương Vạn Năng.

Hứa Vân Thiên ngồi xếp băng trên sô pha, mỗi lần đầu vang lên tiếng ong ong anh đều ngồi xếp bằng, nửa tiếng sau đầu sẽ khôi phục bình thường.

Hai mắt anh hơi nhắm lại, anh lắng nghe tiếng ong ong. trong đầu, đột nhiên trong đầu anh có tiếng nổ vang, Hứa Vân Thiên cảm giác đầu mình như nổ tung, sau đó trong đầu xuất hiện một quả cầu ánh sáng màu vàng.

“Ặc, sao lại như vậy? Tại sao trong đầu lại xuất hiện một quả cầu ánh sáng màu vàng?” Hứa Vân Thiên âm thầm kinh ngạc nói.

Kể từ khi đầu anh có tiếng ong ong, đây là lần đầu tiên chuyện này xảy ra, trước đây đầu chỉ có tiếng ong ong mà không có quả cầu ánh sáng nào xuất hiện.

Nửa tiếng sau, tiếng ong ong trong đầu anh vẫn vang lên không ngừng, nhưng quả cầu ánh sáng đã biến mất, Hứa Vân "Thiên không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Sáng hôm sau, bầu trời tối sầm, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng sấm.

Hứa Vân Thiên xuất hiện tại sảnh chính của tập đoàn Văn hóa Đại Đạo, anh đến gặp Tần Lị Nhã, căn cứ theo thông tin, phòng làm việc của tổng giám đốc Tân Lị Nhã ở tầng thứ chín của tòa nhà.

Thang máy ở bên phải sảnh chính, Hứa Vân Thiên đi tới cửa thang máy đúng lúc cửa thang máy sắp đóng lại. Chân anh lướt nhanh, tới trước cửa thang máy, duỗi chân chặn của thang máy, sau đó nhanh chóng bước vào thang máy.

Bước vào thang máy, anh mới phát hiện trong thang máy. có một cô gái trên người mặc áo sơ mi Chanel màu hồng, áo bó sát đến mức tưởng chừng có thể bung ra bất cứ lúc nào.

Cổ áo hình trái tim lộ ra đường nét sâu hút, chỉ cần là đàn ông liếc mắt một cái sẽ bị thu hút.

Bên dưới cô ta mặc một chiếc váy trằng, váy rất dài, che khuất cả giày của cô ta.

Nhìn thấy khuôn mặt của cô ta, thông tin về Tập đoàn Văn hóa Đại Đạo lập tức hiện lên trong đầu anh, Hứa Vân Thiên nhanh chóng nhận ra cô gái trước mặt chính là Lý Gia Di, trưởng phòng nhân sự.

Lý Gia Di rất xinh đẹp, không hề thua kém Tân Lị Nhã, cô ta cũng là một trong những người đẹp hàng đầu, chỉ là dáng người kém hơn Tần Lị Nhã một chút, chỉ có cúp C.

Lý Gia Di khẽ cau mày, lộ ra vẻ khinh thường, cô ta đã quen với việc bị đàn ông nhìn chằm chằm.

Đàn ông theo đuổi cô ta rất nhiều, trong mắt cô ta, những kẻ theo đuổi đó đều thèm muốn nhan sắc của cô ta, vì vậy cô †a luôn cho rắng đàn ông là loại động vật chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới. . Ngôn Tình Ngược

Ánh mắt của Hứa Vân Thiên dừng lại trên mặt Lý Gia Di mấy chục giây, sau đó chuyển xuống ngực cô ta, ước chừng nửa phút, anh mỉm cười với Lý Gia Di rồi n ô gái, cô bị bệnh àI”

Sắc mặt Lý Gia Di tối sầm lại, cô ta trừng mắt, tức giận nói: “Anh mới là “cô”, anh mới có bệnh! Bệnh thần kinh!”

“Cô Lý, cô đừng tức giận như vậy, rất dễ bị kinh nguyệt không đều”

“Cô thường xuyên ăn uống không đúng giờ, dạ dày và túi mật đều có bệnh, mấy ngày gần đây chắc chắn từng bị nôn mửa. Hơn nữa cô còn quá u sầu, tức giận quá mức, đã hai tháng à dì” không đến đúng không?” Hứa Vân Thiên mỉm cười nhìn Lý Gia Di.

Lý Gia Di rất ngạc nhiên, những gì chàng trai trẻ này nói đều trùng khớp, mấy ngày gần đây cô ta thật sự bị nôn mửa: “bà dì” cũng đã hai tháng không tới, dấu hiệu hơi giống như mang thai. Nhưng đương nhiên trong lòng cô ta vô cùng rõ ràng, bản thân còn chưa có bạn trai, làm sao có thể có thai được.