Hạ Liên đi hỏi thăm cấp trên, cho nên hắn rất nhanh liền có đáp án cho chính mình.
“Giết Vương” mà Pháp Hội đề cập tới thực chất là tiêu diệt mười vị cận vệ, từ đó gián tiếp tiêu diệt luồng năng lượng của Vương còn sót lại trong người bọn hắn, triệt để phá hủy cơ hội phục sinh của Vương.
Có câu trả lời, Hạ Liên cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi sân huấn luyện, bắt đầu làm quen với những hình dạng mới.
Ngay thời điểm mà Pháp Hội biết hắn có thể chuyển đổi giữa nhiều hình thái khác nhau tương ứng với các nguyên tố, thành viên cao tầng của Pháp Hội đã giúp hắn bổ sung những nguyên tố còn thiếu rồi.
Hiện tại, hắn đã có tới mười một hình thái khác nhau, theo thứ tự là:
Kim thuộc tính, Model: Metal.
Mộc thuộc tính, Model: Forest.
Thủy thuộc tính, Model: Ocean.
Hoả thuộc tính, Model: Blazing.
Thổ thuộc tính, Model: Continent.
Phong thuộc tính, Model: Cyclone.
Lôi thuộc tính, Model: Thunderstorm.
Băng thuộc tính, Model: Freezing.
Quang thuộc tính, Model: Shinning.
Ám thuộc tính, Model: Fallen.
Vô thuộc tính, Model: Hollow.
Mỗi hình thái có ưu, nhược điểm, vũ khí và lối đánh riêng. Chỉ là việc nhớ ưu nhược điểm cùng cách dùng vũ khí riêng của từng hình thái liền đủ để Hạ Liên đau đầu, đừng nói tới việc khai phát ma pháp mới. Hạ Liên quá mệt mỏi với việc này, cho nên hắn trực tiếp sao chép của người khác về dùng.
Về phần vũ khí… Nhờ ơn Trần Thương, Hạ Liên cơ bản đã có thể sử dụng hầu hết các loại vũ khí thường gặp. Đương nhiên, cũng chỉ dừng lại ở mức độ “biết dùng” mà thôi.
Thời gian để hắn mạnh lên thật sự là quá ngắn ngủi - kể từ lần đầu hắn biến thân đến bây giờ còn chưa đủ một năm!
Đang khi Hạ Liên luyện tập, điện thoại của hắn reo lên. Hạ Liên nhìn tên người gọi tới xong liền nhanh chóng bắt máy.
- Alo? Yến à? Em gọi anh chi vậy?
- Năm ngày nữa là sinh nhật anh đó, anh không về hả…?
- Hả? Nhanh vậy à? Xin lỗi nha, Yến. Năm nay anh không về được rồi.
Ở đầu dây bên kia, Huyền Yến nhìn chằm chằm chiếc đồng hồ đeo tay nàng vừa mua đang nằm trên bàn, mặt buồn rười rượi, trên mắt ngấn lệ.
- Đừng buồn nào, Yến. Anh sẽ về mà. Trong thời gian đó thì em lo đám Yểm Thú ở khu C giúp anh nhé.
Giọng nói của Hạ Liên lần nữa vang lên qua điện thoại. Huyền Yến giờ đây cũng đã trở thành thiếu nữ phép thuật rồi. Danh hiệu của nàng là Phù Quang.
Bởi vì nàng trở thành thiếu nữ phép thuật sau khi giải đấu kết thúc, cho nên dù rằng không muốn, nàng cũng chỉ có thể ở lại “trông nhà”. Hơn nữa… dù là nàng có tham gia giải đấu tuyển chọn thành viên đi tham gia chinh phạt, nàng cũng không thắng nổi.
Nàng không phải là Hạ Liên. Bởi vì chỉ mới thức tỉnh, lượng ma lực của nàng thật sự là ít đến đáng thương. Dù cho thuộc tính của nàng là Quang với đủ các ma pháp từ gia tăng tốc độ đến tấn công, trị liệu, phòng ngự… Nhưng có ma pháp mà không có ma lực để dùng cũng vô dụng.
Đánh Yểm Thú còn được. Muốn đánh với thiếu nữ phép thuật khác… thôi đi. Nàng không đánh nổi.
Sau khi trò chuyện, căn dặn Huyền Yến thêm vài điều, Hạ Liên cúp máy. Hắn hít sâu một hơi, tiếp tục luyện tập. Hắn đã hứa với Huyền Yến, cho nên… hắn nhất định phải trở về!
…
- Ba à, không sao đâu mà. Ba đừng lo.
Cùng lúc đó, Lưu Hải Đường cũng đang gọi điện cho Lưu Triết ở trong phòng của nàng cùng Băng Linh. Nàng cố gắng trấn an Lưu Triết, bảo ông đừng lo lắng. Cả căn phòng chỉ có giọng nói của chính nàng.
- Đừng lo mà, ba. Liên cũng đi cùng con mà… H… Hả…? Y… Yêu gì chứ!? Con không có! Ba cười là ý gì vậy!?
Không rõ Lưu Triết đã nói chuyện gì mà lại làm cho Lưu Hải Đường không ngừng phản bác, gương mặt đỏ rần. Bỗng dưng, nghe thấy lời của Lưu Triết trong điện thoại, nàng trầm mặc.
Qua một lúc, nàng mới đáp lại.
- Vâng. Con nhất định sẽ về nhà!
…
Một góc ít người lui tới trong Pháp Hội, Băng Linh đứng ở trong góc, dùng ánh mắt phức tạp nhìn chiếc điện thoại trong tay. Nàng do dự một lát, cuối cùng thở dài một hơi, bắt máy.
- Alo?
- Tiền tháng này của tao đâu!? Mày dám nuốt riêng đúng không!? Uổng công tao nuôi mày lớn rồi mày nuốt riêng tiền tao vậy đấy hả!?
Băng Linh nhíu chặt hai hàng lông mày, hai mắt lập loè hàn mang. Nàng đáp lại bằng ngữ khí lạnh lùng.
- Tôi trả xong rồi! Ông muốn tiền thì tự đi làm đi! Ông đừng có quên chính ông đã ký giấy cắt đứt quan hệ cha con với tôi rồi! Tôi không có nghĩa vụ chu cấp tiền cho ông bài bạc!
- Mày dám nói kiểu đó với tao!? Mày tin tao xử mày luôn không!?
- Làm được thì làm! Từ nay đừng có mà gọi cho tôi nữa!
Nói xong câu đó, Băng Linh trực tiếp cúp máy, kéo số điện thoại khi nãy vào danh sách đen, âm thầm thề rằng bản thân sẽ không bao giờ mềm lòng lần nữa.
Kia là cha của nàng. Bất quá, tên đó không xứng được gọi là cha. Rượu chè, bài bạc, bạo lực gia đình,… hắn đều có đủ. Cũng là bởi vì mấy cái này mà mẹ của Băng Linh ly hôn với hắn.
Phiên toà đó, bởi vì hắn vô tình thuê được một luật sư rất giỏi, cho nên hắn giữ được quyền nuôi một đứa con. Băng Linh không chút do dự chọn để bản thân sống cùng hắn, nhường lại cơ hội cho em trai nàng đi cùng mẹ.
Bất quá, một thời gian sau, không rõ tên kia bị cái gì, nhưng hắn lại bỗng dưng muốn cắt đứt quan hệ với nàng, bắt nàng trả lại số tiền hắn đã dùng. Băng Linh không chút do dự liền đồng ý.
Cho nên, mới có tình cảnh mới rồi…
Nàng mở album ảnh trên điện thoại lên nhìn lại. Ánh mắt của nàng lúc này đã trở nên vô cùng dịu dàng, không còn lạnh lùng vô cảm như mọi khi nữa.
- Chờ chị về nhé, Hiếu… Em nhất định phải chờ chị về đó…
Trong điện thoại lúc này là hình ảnh của một bé trai và một bé gái. Đứa bé gái trong bức ảnh có dung mạo giống Băng Linh đến tám phần.
Kia là ảnh chụp của chính bản thân nàng, cùng với…
Đứa em bất hạnh của nàng, Hoàng Trung Hiếu…
Nếu như không phải còn có mẹ của nàng chăm sóc Hoàng Trung Hiếu, nàng tuyệt đối sẽ không đi cùng nhóm Lưu Hải Đường…