"Con còn dám nói, nếu Tống Yên không nói, mẹ cũng không biết là con đã kết hôn đâu! Không nói nhiều nữa, bằng mọi giá chiều nay mẹ phải thấy mặt hai đứa!"
Nói rồi, bà nhanh chóng cúp máy. Duật Hành nhìn cô ủy khuất, Nhược Hy bỏ đũa xuống khi thấy vẻ mặt anh như thế, cô lo lắng hỏi anh:
"Có chuyện gì thế?"
Duật Hành khẽ nắm lấy tay cô rồi nói:
"Mẹ bảo anh chiều nay đưa em về biệt thự chính để ra mắt với mọi người!"
"Em còn tưởng chuyện gì quan trọng lắm, được rồi, chiều nay 17 giờ anh đến đón em ở quán cà phê đối diện công ty em nha!"
Duật Hành mừng rỡ gật đầu đồng ý với cô. Sau đó, cả hai dùng cơm rất vui vẻ. Dùng bữa trưa xong, anh lái xe đưa cô về công ty, còn anh quay trở lại trụ sở.
"Chị, ai mới vừa đưa chị đến công ty vậy?"
Vừa mới bước vào công ty, Giai Ninh đã đứng trước cửa rồi hỏi cô. Nhược Hy nghe thấy giọng nói của cô ta, quay lại mỉm cười nói:
"Chỉ là một người bạn mà thôi, hôm nay anh ấy mới về nước!"
Giai Ninh tiến lại gần Nhược Hy, gương mặt cô ta kề sát lại gương mặt cô, nở nụ cười khinh bỉ rồi nói:
"Chị nên nhớ, chị và anh Thiếu Đình sắp kết hôn rồi, đừng làm gì có lỗi với anh ấy!""
"Chị biết rồi, không cần em phải nhắc!"
Nói rồi, cô một mạch bước vào trong phòng họp. Cuộc họp bắt đầu nói về việc làm MV mới cho các ca sĩ của công ty, trong MV này, Thiếu Đình muốn đưa Giai Ninh lên làm ca sĩ chính nhưng đến trưa đột nhiên phía bên đầu tư muốn Nhược Hy làm ca sĩ chính, buộc lòng Thiếu Đình phải cho Giai Ninh xuống làm ca sĩ phụ trong MV lần này.
Sau cuộc họp, cô mệt mỏi đi ra khỏi phòng họp. Thấy trong công ty không còn gì để làm nữa, cô mở bluetooth kết nối với thiết bị nghe lén đặt trong phòng giám đốc, khẽ đeo lên tai mình nghe thử xem đôi tra nam tiện nữ đó đang nói gì.
" Thiếu Đình, sao anh hứa với em MV lần này cho em làm ca sĩ chính mà!"
Giọng nói õng ẹo của Giai Ninh khiến cho cô nghe thấy mà phát tởm. Cô cố gắng nghe thử xem Thiếu Đình nói gì, Thiếu Đình bên đó đang vòng tay qua eo của Giai Ninh, giọng cưng chiều nói:
"Không phải anh không cho em lên làm ca sĩ chính mà vừa nãy, bên phía đầu tư MV lần này muốn Nhược Hy lên làm ca sĩ chính, em nghĩ anh muốn đưa cô ta lên làm ca sĩ chính lắm à!"
Nhược Hy nhẹ nhàng tháo tai nghe bluetooth ra, cô cầm điện thoại đứng lên đi vào phòng vệ sinh gọi điện thoại cho anh:
"Chuyện MV lần này là anh nhờ bên phía đầu tư giúp em à!"
Duật Hành cầm xấp tài liệu sắp xếp lại, để điện thoại ở chế độ mở loa rồi trả lời cô:
"Đúng rồi! Cho em biết, nhà đầu tư cho MV của em lần này là Cố Ngụy Niên - em trai của anh, nó nói nó cũng muốn giúp sức cho chị dâu của nó!"
Cô ngạc nhiên khi biết nhà đầu tư lần này là Cố Ngụy Niên, cậu ấy nổi tiếng là nhà đầu tư cho các MV khác rất là hào phóng, chỉ cần cậu ấy muốn ai lên làm ca sĩ chính thì không ai dám cãi lại. Nhược Hy đầu dây bên đây khẽ gượng cười, bảo lại anh:
"Hả? Vậy em cũng cần phải cảm ơn cậu ấy rồi!"
"Không cần đâu, anh chuyển lời giúp em rồi! Dù gì chiều nay em cũng gặp cậu ấy mà!"
"Vâng, cũng gần 5 giờ rồi! Em đi chuẩn bị trước rồi đợi anh nha!"
Nói rồi, cô cúp máy. Anh cũng chỉnh chu lại quần áo thì A Thành đứng trước cửa phòng làm việc của anh gõ cửa, anh cho gọi cậu ấy vào, A Thành hấp tấp chạy vào báo:
"Sếp, bên phía Trịnh Thiên vừa báo đã bắt được tên tội phạm Hàng Nhất rồi!"
"Được rồi, cậu theo lệnh tôi ra lệnh mọi người bên đó nhốt hắn ta vào phòng tra khảo đặc biệt, hắn không khai đúng sự thật cứ việc dùng cực hình với hắn ta!"
A Thành đưa tay để lên đầu nghiêm chỉnh, chấp hành lệnh của anh rồi cậu ấy đi ra ngoài gọi điện thoại cho Trịnh Thiên. Anh cũng thở phào nhẹ nhõm rồi cầm theo áo khoác chạy ra ngoài, quên mất trên người anh vẫn còn bộ quân phục, Duật Hành ghé vào trung tâm thương mại tùy tiện chọn lấy một bộ vest, nói là tùy tiện chứ anh chọn bộ vest đẹp nhất trung tâm. Trong bộ vest này, anh lại càng toát lên vẻ đẹp trai của mình, anh khẽ nhìn sang bộ váy trắng treo bên cạnh trông rất hợp với khí chất cho cô, nên đã mua luôn bộ đó.
Mua đồ xong, anh lái xe thẳng đến quán cà phê đối diện công ty giải trí Vũ Đình. Vừa nhìn thấy cô bước vào xe, anh đã ngả người ra phía sau lấy bộ váy cho cô rồi nói:
"Em ra ngoài sau thay bộ váy này đi!"
Cô đang định cầm lấy bộ váy để thay nhưng ngập ngừng nói với anh:
"Anh...anh ra ngoài che chắn giúp em được không?"
Biết là cô đang xấu hổ, anh chấp thuận nhanh chóng đi ra ngoài xe để cô thay đồ.
Một lát sau, bên trong xe, cô bắt đầu lên tiếng:
"Em thay xong rồi, anh vào đi!"
Anh dựa cửa xe hơi lâu đến nỗi tê chân luôn, nghe giọng nói của cô, anh bắt đầu đứng chỉnh lại quần áo rồi bước vào xe, nhìn thấy cô trong bộ váy này quá xinh đẹp, khóe môi anh khẽ cong lên rồi nhìn cô nói:
"Tiêu rồi, bộ váy này làm vợ anh xinh đẹp quá! Làm sao đây, tự nhiên không muốn đưa em về biệt thự chính nữa!"