Thiếu Tướng Đế Quốc

Chương 74: Nghỉ phép (H)



Editor: Thơ Thơ

Dưới ánh đèn lờ mờ, Chương Diệc có chút khẩn trương tóm chặt vỏ chăn dưới thân.

Bọn họ là người yêu, làm chuyện như vậy không thể bình thường hơn được, anh liều mạng thuyết phục chính mình, nhưng thân thể vẫn không ngừng được mà cứng ngắc.

động tác Tô Nhiên hôn cổ anh ngừng lại, anh ngẩng đầu, nhìn về phía Chương Diệc, ánh mắt ôn hòa.

"Chớ sốt sắng, tôi sẽ để anh rẩt thoải mái."

Chương Diệc cau mày, ừ một tiếng.

Tô Nhiên đẩy áo tắm anh ra, dọc theo xương quai xanh anh, một đường đi xuống thân. xúc cảm Ướt át ở trên da anh trần truồng lăn quá, mang theo một chút cảm giác tê dại. Cái cảm giác này, thật giống cũng không phải khiến người bài xích như vậy... lông mày Chương Diệc nhăn lại dần dần buông ra.

hôn lấy hôn để trên bụng bằng phẳng, tay trái Tô Nhiên lặng yên không một tiếng động đặt lên trong quần Chương Diệc, cách vải vóc mỏng manh, anh lấy bàn tay xoa xoa, xoa nắn đoàn kia nhô ra, đồng thời không quên quan sát phản ứng của  Chương Diệc.

Tại anh trêu chọc, Chương Diệc trầm thấp thở hổn hển, mặt mày anh tuấn bắt đầu nhiễm phải diễm sắc tình dục. Tô Nhiên thấy anh động tình, thuận thế cúi người, kéo xuống quần lót vướng bận, há mồm ngậm tính khí cụ của anh vào trong miệng.

"A..." kích thích Xa lạ mà mới mẻ làm cho Chương Diệc kêu thành tiếng.

Tô Nhiên nheo mắt lại, nuốt tính khí cụ Chương Diệc đến càng sâu, khoang miệng căng mịn ướt át bao vây lấy cán thô cứng, trên dưới trượt.

"Ừm..." lồng ngực Chương Diệc gấp gáp chập trùng, anh ngẩng đầu, hầu kết trước sau trượt, khó nhịn dưới đất thấp ngâm.

Tô Nhiên nghe thấy được trên người anh mùi vị tín tức tố ngọt ngào, anh kỹ xảo mà nắn bóp túi tính khí cụ phía dưới người đàn ông, nắm chặt khoang miệng, dùng sức hút một cái.

"Ha a ——" toàn thân Chương Diệc run lên, không tới hai giây liền ở trong miệng anh bắn ra. Thơ_Thơ_ddlequydon

Tô Nhiên liếm liếm đầu lưỡi, nếm trải vị ngọt nhàn nhạt. Anh phát hiện, khí vị trên người Chương Diệc, tựa hồ có một số biến hóa rất nhỏ...

"Như thế nào, thoải mái sao?" Tô Nhiên cúi người, dò hỏi Chương Diệc cảm thụ.

sau cái ao trào Chương Diệc còn có chút mờ mịt, anh trừng mắt nhìn, ánh mắt tiêu thất rơi vào trên mặt Tô Nhiên, con ngươi  từ từ tập trung.

"Ừm." Anh không biết nên nói cái gì, theo bản năng mà khép lại hai chân, nhưng lại bị tay Tô Nhiên đè trụ.

Tô Nhiên dấu tay đến cái đùi lớn anh, mơn trớn giữa hai chân trơn trợt, trực tiếp sờ về phía khe hở bí ẩn kia.

"Ướt." Anh rút ra ngón tay hiện ra thủy quang, ánh mắt u ám.

mặt Chương Diệc đã hồng thấu, anh cũng không hiểu thân thể của mình vì sao lại có phản ứng này. Mặt sau chỗ đó, lúc động tình dĩ nhiên sẽ tự động phân bố chất lỏng, hơn nữa còn luôn có loại cảm giác tê dại...

"Ngứa sao?" Tô Nhiên luồn ngón tay giữa đi vào, gãi mạnh ruột thịt mềm mại.

ánh mắt Chương Diệc né tránh, không muốn thừa nhận cái sự thực xấu hổ này.

Tô Nhiên nở nụ cười một tiếng, lại tăng thêm một ngón tay, tại bên trong hành lang ẩm nhuyễn căng mịn đánh xuyên.Dùng lực nói không nhẹ không nặng, vừa đúng mà nghiền ép điểm mẫn cảm của Chương Diệc.

"Ừm... Đừng cắm..." Chương Diệc cảm thấy rất thẹn thùng, cố tình thân thể lại không nhịn được với tới gần bên kia Tô Nhiên. Anh không dám tưởng tượng dáng dấp mình phóng đãng, lừa mình dối người mà dùng một cái tay ngăn trở đôi mắt, lảng tránh tầm mắt Tô Nhiên.

"Được." Tô Nhiên thật rút ngón tay ra.

Đột nhiên cảm giác trống rỗng để Chương Diệc cực không thích ứng, bên trong thân thể khô nóng không chỗ giải quyết, miệng huyệt đỏ tươi theo phản xạ mà co rúc lại, miệng nhỏ như không biết thoả mãn. Thơ_Thơ_ddlequydon

"Cậu ... Cậu ..." Chương Diệc thả tay xuống, bên trong con ngươi đen mông lung trồi lên oan ức cùng giận dữ và xấu hổ.

Tô Nhiên nhếch miệng lên, ôm anh đến trên chân mình, động viên mà hôn một cái gò má của anh.

"Bảo bối, lập tức cho anh." Kỳ thực anh đã sớm nhịn sắp nổ tung.

Tô Nhiên đỡ lấy eo Chương Diệc, để cho tính khí cụ mình cực nóng, cứng rắn từng tấc từng tấc đi vào trong cơ thể người đàn ông.

"Thật trướng..." Chương Diệc cắn môi dưới, dựa vào trên vai anh nhẹ nhàng thở dốc.

"Rất nhanh liền thư thái, thả lỏng một chút." Tô Nhiên nhịn xuống dùng sức đánh xuyên kích động, không ngừng xoa xoa lưng Chương Diệc ẩm ướt mồ hôi cùng eo tuyến dẻo dai.

cảm giác Căng đau chậm rãi qua đi, thay thế chính là từ nơi sâu xa lan tràn ra cảm giác bé nhỏ tê dại.

Tô Nhiên cảm nhận được trong cơ thể anh biến hóa, anh cắn chặt môi Chương Diệc, ôm sát eo anh, nhịp điệu hạ thân đỉnh lộng từng bước tăng nhanh.

Một chút so với một chút càng sâu, càng dùng sức.

"Ừm... Ừm..." tất cả tiếng Chương Diệc rên rỉ đều bị anh nuốt vào trong miệng, anh ngại không đủ, nắm cằm của anh, dùng sức gặm cắn cánh hoa môi mỏng mà mềm mại.

"Khinh... Nhẹ chút..." môi Chương Diệc rất nhanh bị anh cắn đến đỏ sẫm, cùng lúc đó, hạ thân truyền đến khoái cảm mãnh liệt để hai chân của anh không khỏi co giật, hai tay ôm lấy lưng Tô Nhiên cơ hồ rơi vào bên trong da thịt của anh.

Ấm hậu huyệt nhiệt tình cắn chặt anh, mị thịt bị từng tầng từng tầng chen tách, rất nhanh liền quấn lấy. khoái cảm Tiêu hồn thực cốt để đôi mắt Tô Nhiên ửng hồng, chỉ hận không thể đem hai cái túi phía dưới cũng nhét vào trong cái miệng nhỏ căng mịn. Thơ_Thơ_ddlequydon

Anh ôm Chương Diệc làm gần mười phút, liền để anh nằm ngang, mở ra hai cái chân anh khiêng để trên vai mình, thừa thế xông lên mà vọt vào.

Chương Diệc kêu "A" một tiếng, tiếng nói mềm mại mà khàn giọng.

Tô Nhiên không đâm nhiều ít, liền cảm thấy có chất lỏng ấm áp xối ở trên quy đầu. Anh cúi đầu liếc mắt nhìn nơi hai người kết hợp, d*m thủy lưu đến đâu đâu cũng có.

"Tôi ... Đi tiểu..." Chương Diệc mới phản ứng được, anh mở to mắt, sắc mặt xấu hổ mà quẫn bách, hận không thể tình cảnh vừa nãy đó chưa từng xảy ra.

Nội thất tràn ngập mị hương ngào ngạt mà dụ người, cái trán Tô Nhiên thấm mỏng mồ hôi, tính khí cụ chôn ở trong cơ thể người đàn ông liền trướng một vòng, anh nhìn chằm chằm mặt Chương Diệc ửng đỏ, đến nửa ngày mới tìm lại giọng của mình, "Đây không phải là nước tiểu... Đây là..." Anh cũng không biết nên giải thích thế nào.

" phản ứng sinh lý Bình thường..."

Nghe đến hai chữ "Bình thường", quẫn bách trên mặt Chương Diệc mới hơi hơi biến mất một ít.

"Úc, vậy cậu ... Tiếp tục động đi..." Bắp chân của anh ôm lấy cổ anh, đầu ngón chân cà cà trên gáy anh, "thật thoải mái..."

Nghe được câu này, hầu kết Tô Nhiên giật giật, nhịp điệu đánh xuyên đột nhiên trở nên kịch liệt.

Đêm nay, Chương Diệc cũng không dám nói hai chữ "Thoải mái" nữa.